Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 934: Ngô Tổng, Duyên Phận Của Anh Đến Rồi

Biết được trên đời này lại có một bậc thầy mai mối thần kỳ như vậy, Ngô Thanh Viễn sau khi khiếp sợ, liền hướng về phía người bạn Anh Long đưa ra thỉnh cầu, nói: "Anh Long, làm phiền anh giới thiệu Giang đại sư cho tôi quen biết, năng lực tính toán của hắn thật sự có thể giải quyết chuyện đại sự cả đời của tôi."

Anh Long cười ha ha nói: "Ngô tổng, không dấu gì cậu, tôi lần này gọi điện thoại cho cậu, chính là được Giang đại sư nhờ vả, hắn đã lên đường đi tới Tinh Châu, mục đích chính là muốn giới thiệu đối tượng cho cậu đấy!"

"Quá tốt rồi!" Trong lòng Ngô Thanh Viễn tràn đầy kinh hỉ, không kịp chờ đợi hỏi: "Anh Long, Giang đại sư lúc nào thì đến bên chỗ tôi? Để tôi xem thời gian rồi đi ra sân bay đón."

"Giang đại sư 12:35 đến sân bay Tinh Châu."

"ok, tôi sẽ đích thân đến sân bay đón ..."

Hai người nói chuyện gần nửa giờ, mới cúp điện thoại.

Lúc này, cũng vừa đến công ty, Ngô Thanh Viễn liền nói với tài xế: "Buổi trưa theo tôi đến sân bay."

"Vâng, Ngô tổng." Tài xế cung kính đáp.

...

Lúc Giang Phong đang bay từ nước Thái Lan bay đến Tinh Châu, ở một bên Thái Bình Dương khác, Khưu Thành Quốc năm nay đã hơn sáu mươi tuổi, mang theo vợ con lên máy bay trở về nhà.

Trong khoang hạng nhất, Khưu Ức Nam nhìn người cha mà hắn xem như thần tượng, không nhịn được hỏi: "Cha, cha thật sự quyết định đưa mẹ con về nước dưỡng lão sao?"

Khưu Thành Quốc xoay chiếc nhẫn phỉ thúy trên ngón tay cái bên trái của mình, cảm khái nói: "Người Trung Quốc chúng ta coi trọng là lá rụng về cội, cha năm mười bảy tuổi đến nước Mỹ du học giao lưu văn hóa, cha đã ở Mỹ hơn 40 năm, bây giờ cũng đã hơn sáu mươi tuổi rồi, là thời điểm nên về nước dưỡng lão."

Khưu Ức Nam nhìn mẹ nói: "Mẹ, mẹ cũng đã sinh sống ở Mỹ hơn ba mươi năm, đã quen thuộc với cuộc sống ở bên Mỹ từ lâu, mẹ thật sự cam lòng theo cha con về nước dưỡng lão sao?"

Khâu mẫu cười nói: "Có gì không bỏ được, tha hương cho dù tốt cuối cùng không phải cố hương, nếu như không phải là bởi vì con, mẹ với cha con đã sớm trở về nước dưỡng lão mấy năm trước rồi."

Khưu Ức Nam sinh ra ở Mỹ, ngay từ khi sinh ra đã nghiễm nhiên có quốc tịch Mỹ, trong cuộc đời gần ba mươi năm của hắn, hắn chỉ trở lại "Tổ quốc" hai lần, thực ra hắn còn thấy khá xa lạ với quê hương đại lục này, nên tự nhiên cũng không có tình cảm yêu nước mạnh mẽ như cha mẹ.

Đương nhiên, dưới ảnh hưởng của cha mẹ, Khưu Ức Nam cho dù có quốc tịch của Mỹ, cũng sẽ không thật sự coi mình là người Mỹ, ở trong lòng hắn vẫn là coi mình là người Trung Quốc.

"Nếu ba mẹ đã lựa chọn về nước dưỡng lão, vậy lần này con cũng sẽ xem xét kỹ lưỡng thị trường trong nước, nếu như thích hợp con phát triển, vậy con cũng trở về về tổ quốc, như vậy là có thể ở bên cạnh hai người." Khưu Ức Nam suy nghĩ một chút, nói.

Khâu mẫu nghe vậy trong mắt sáng ngời, nói: "Đó là tốt nhất, mặc dù hiện tại giao thông dễ dàng, nhưng cách nhau vạn dặm, gặp mặt một lần vẫn là không dễ dàng gì."

Khưu Thành Quốc tự hào nói: "Có thể nói, sự phát triển hiện tại của quê hương chúng ta đang thay đổi từng ngày, so với khi cha mới ra nước ngoài cũng đã là một sự thay đổi lớn, nơi này là nền kinh tế lớn thứ hai thế giới, tương lai có thể vượt qua nước Mỹ cũng không phải là không có khả năng, con về nước phát triển vẫn đúng là so với nước Mỹ cũng không kém."

Khưu Ức Nam đồng ý với những gì cha hắn nói, là một người Mỹ có tấm lòng hướng về "Tổ quốc", hắn vẫn luôn chú ý đến sự phát triển của quê hương đại lục, với lại lần về nước gần nhất là ở mấy năm trước, có thể nhìn thấy sự phát triển của tổ quốc trong một số lĩnh vực đã vượt qua Hoa Kỳ.

Ví dụ như thanh toán di động.

Ngay từ vài năm trước, tổ quốc đại lục cũng đã nhận ra sự tiện lợi của việc đi khắp thế giới bằng điện thoại di động, đây là điều mà ngay cả Hoa Kỳ cũng không sánh nổi.

"Cha, mẹ, con hiện tại là quốc tịch Mỹ, con nghe nói rất khó nên để làm quốc tịch trong nước, nếu con trở về quê hương phát triển, không biết có thể giải quyết được vấn đề quốc tịch này không?" Khưu Ức Nam hỏi.

Khâu mẫu cười nói: "Đó không phải là vấn đề, đợi con trở về tìm được vợ, con có thể dễ dàng thay đổi quốc tịch của mình sau năm năm."

Khưu Thành Quốc nói: "Cũng nên tìm vợ rồi, năm đó cha một lòng tôi luyện kỹ thuật bài tú-lơ-khơ, với lại không muốn kết hôn với phụ nữ nước ngoài, cho nên mới đem chuyện đại sự cả đời chậm trễ, cho đến khi gặp phải mẹ con, mới có con.

Cha hiện tại cũng hơn sáu mươi rồi còn chưa được làm ông nội, cho nên việc này con phải nhanh lên, con phải đặt nó lên hàng đầu, còn sự nghiệp của con và những thứ khác cũng phải lùi lại sau."

Đối mặt với việc cha mẹ thúc giục chuyện kết hôn, Khưu Ức Nam cũng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể trả lời trước, về phần lúc nào cưới được vợ, thì phải xem duyên phận rồi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận