Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1000: Mời Người Làm Mối? Chuyện Này Đáng Tin Sao? (2)

Trong phòng bệnh.

Cát phụ thuật lại cuộc nói chuyện với con trai cho bạn già của mình, nhìn dáng vẻ không nói tiếng nào của nàng, hắn không khỏi hỏi: "Bà đang nghĩ gì thế?"

Ánh mắt Cát mẫu nhìn về phía hắn, khẽ nói: "Ông tin tưởng mấy lời kia của nó sao? Con trai do chính tôi sinh ra tôi còn không hiểu rõ nó sao? Nó đồng ý chia tay với người phụ nữ kia ở trước mặt ông, chỉ là kế hoãn binh mà thôi. Dù sao sau này nó còn phải tiếp tục học tập tại Nhật Bản, nó có ở chung một chỗ với người phụ nữ kia hay không thì ông và tôi đều không biết, còn không phải tùy ý nó sao?"

Trong mắt Cát phụ lóe lên vệt sáng, nói: "Tôi biết rõ nó đang dùng kế hoãn binh, nhưng chúng ta cũng không thể cưỡng ép trong loại chuyện này được. Nếu như thật sự xảy ra xích mích, nó có thể sẽ trực tiếp ở lại Nhật Bản không trở lại, chúng ta không phải là sẽ mất trắng hay sao?"

Cát mẫu nhíu mày, lập tức khẽ gật đầu nói: "Ông nói cũng có đạo lý, hiện tại chính là lúc bọn chúng như keo như sơn, cưỡng ép bọn chúng tách ra đúng thật là có khả năng phản ngược."

Cát phụ thản nhiên nói: "Cho nên trước hết cứ ổn định nó đã, cho nó một chút thời gian giảm xóc, đồng thời nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề này."

Cát mẫu nói: "Ông có biện pháp nào?"

Cát phụ đã tính trước nói: "Mời người làm mối tìm kiếm cho hắn một cô gái ưu tú, kéo tâm hắn về từ Nhật Bản, giải quyết vấn đề này từ căn nguyên."

Cát mẫu kinh ngạc nói: "Mời người làm mối? Chuyện này đáng tin sao?"

Cát phụ nói: "Chắc là đáng tin cậy, trước đó không lâu tôi có ra ngoài tụ họp với hai người bạn học cấp ba, lúc nói tới chuyện hôn nhân của con gái bọn họ, tôi nghe một bạn học trong đó nói, tại tỉnh Quế có một đại sư mai mối nổi tiếng cả nước. Đại sư mai mối này am hiểu tính toán nhân duyên, hắn chưa từng có tiền lệ thất bại nào trong việc mai mối, hơn nữa các cặp được mai mối sau khi cưới đều vô cùng hạnh phúc. Chúng ta chỉ cần mời đại sư mai mối này xuất mã, có lẽ có thể giúp tiểu tử thúi kia tìm kiếm được đối tượng nó thích, sau đó kéo tâm nó trở về."

Cát mẫu nghe vật thì trợn mắt há hốc mồm, nửa ngày mới hỏi: "Lão cát, quốc gia chúng ta còn có đại sư mai mối lợi hại như vậy sao? Đây rốt cuộc là thật hay là giả?"

Cát phụ nói: "Đây là chuyện mà vị bạn học cũ kia chính miệng nói ra. Hơn nữa, hắn đều đã sắp xếp cho con trai hắn, chắc chắn không giả được. Hắn gạt tôi chuyện này thì có chỗ tốt gì chứ?"

Nghe đến đó, Cát mẫu vốn đang ốm yếu đột nhiên lên tinh thần, nhanh chóng ngồi dậy từ trên giường bệnh, nói: "Nếu là sự thật thì chúng ta ngày mai sẽ tự mình bay đến tỉnh Quế mời môi."

Cát phụ khoát tay, nói: "Không cần phải gấp gáp như vậy, bà cứ dưỡng tốt thân thể mình rồi lại nói."

Cát mẫu trực tiếp đi giày xuống giường, nói: "Sao có thể không vội được, vừa nghĩ tới chuyện tiểu tử thúi kia ở cùng một chỗ với phụ nữ làm cái nghề kia, trong lòng tôi đã vô cùng khó chịu. Mau chóng giải quyết chuyện này sẽ khiến tôi khỏe hơn nhiều so với việc uống các loại thuốc dưỡng bệnh. Ông nhanh đi đánh tiếng với bác sĩ Trương, sau đó trở về thu dọn đồ đi."

Cát phụ vội vàng ấn nàng ngồi xuống, nói: "Bà cũng thật là nói gió chính là mưa, trước đó bà mới té xỉu, vẫn nên lưu lại quan sát một đêm, nếu không có việc gì thì ngày mai lại xuất viện!"

Cát mẫu đành nghe theo lời nói của bạn già, nằm lại giường bệnh, nói: "Vậy ông nói cho tôi nghe về đại sư mai mối kia đi, ngày mai sau khi xuất viện tôi sẽ cùng ông bay qua mời môi, đến lúc đó phải xem nên chuẩn bị quà tặng gì cho phù hợp."

Cát phụ gật đầu, sau đó kể lại sự tích của Giang đại sư mà hắn nghe được từ chỗ bạn học cũ cho bạn già của mình nghe, khiến cho bạn già của hắn sửng sốt một chút.



Khách sạn năm sao nào đó.

Sau khi Cát Kiếm Minh thu xếp cho Mikami, lại lái xe về nhà đưa hành lý của nàng tới, sau đó hắn cũng không có về nhà mà ở khách sạn cùng Mikami.

Đêm nay, hai người sắp chia tay đã xảy ra chuyện gì ở trong khách sạn chỉ có chính bọn họ biết rõ.

Sáng ngày hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Cát Kiếm Minh liền dẫn Mikami đi thẳng đến sân bay.

Đến sân bay, trước khi qua kiểm an, Cát Kiếm Minh ôm nàng nói: "Mikami, chuyến đi Trung Quốc này thật sự đã ủy khuất cho em rồi. Em về Nhật Bản trước đi, khoảng mười ngày nửa tháng nữa anh sẽ qua đó tìm em."

Mikami chôn đầu ở trong lồng ngực của hắn, nói: "Cát-kun, em không ủy khuất, anh ở nhà phải thương lượng tốt với bác trai bác gái, không nên đối đầu với bọn họ, chúng ta còn có không ít thời gian, không vội!"

Cát Kiếm Minh nói: "Em yên tâm đi, anh biết rõ nên làm như thế nào."

Hai người vuốt ve an ủi hồi lâu, Cát Kiếm Minh mới lưu luyến không rời đưa nàng lên chuyến bay đéne Nhật Bản.

Mikami, có thể nói là đến vội vàng đi cũng vội vàng.



Tỉnh thành tỉnh Hồ Nam.

Trong hồ bơi biệt thự Kha gia, Đồng Lệ Toa mặc áo tắm, uyển chuyển bơi lội ở dưới nước.

Bơi lội là phương thức rèn luyện mà Đồng Lệ Toa đã duy trì hai mươi mấy năm, trước đó mỗi lần bơi tới bơi lui, bà đều phải nghỉ ngơi thật tốt một lần, nhưng hôm nay không biết có phải là vì điên cuồng hay không mà bà không ngừng bơi đi bơi lại hơn mười lần, cho đến khi kiệt sức, mới tựa ở bên cạnh nghỉ ngơi.

Kể từ khi phát hiện ra chuyện xấu xa của chồng, tâm trạng của Đồng Lệ Toa chưa bao giờ là tốt cả. Mặc dù bà đã ngay lập tức đập tiền để đuổi người, nhưng buồn bực trong lòng lại không có giảm bớt chút nào.

Bởi vì dù là chồng bà hay là con trai của bà đều hoài nghi Quan Tử Duyệt đột nhiên biến mất là do bà giở trò quỷ, khiến bà gần đây vẫn luôn bận ứng phó với hai cha con này, còn không dám vạch trần chuyện xấu của chồng. Chuyện này khiến cho bà cực kỳ phiền muộn.

Đây không phải là sợ sau khi vạch trần thì hai cha con bọn họ sẽ trở mặt thành thù, mà là sợ chồng bà sẽ cắt đứt nguồn kinh tế của bà. Bởi vì quyền lực tài chính trong nhà vẫn nằm trong tay chồng bà. Lúc trước, khi bà gả cho hắn, bởi vì hắn cha mẹ cực lực phản đối, hai người lúc đó đã ký vào thỏa thuận tài sản hôn nhân.

Cho nên, bà bây giờ có thể sống cuộc sống phu nhân nhà giàu hoàn toàn phải nhìn sắc mặt của chồng mình, bà đương nhiên không dám chọc cho chồng mình tức giận.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho dù phát hiện chuyện xấu xa của chồng nhưng vẫn lựa chọn nuốt giận vào bụng.

Điều càng khiến cô buồn bực hơn là, bà vì giải quyết chuyện này, trước đó không lâu còn tự thân chạy tới văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc ở tỉnh Quế, kết quả bị Giang đại sư nổi danh cả nước kia hung hăng đánh vào mặt.

Nghe xong lời nói của Giang đại sư, bà thật sự đã hối hận đến phát điên. Lúc đó, nếu như không phải do bà quá xem thường người khác, mà nghe lời vị Giang đại sư này thì con trai của bà đã đã sớm liên hôn với Lê gia tỉnh Quế có thực lực kinh tế gấp ba lần Kha gia bọn họ.

Cứ như vậy, không chỉ lực ảnh hưởng của Kha gia sẽ được tăng lên trong giới kinh doanh, cũng sẽ không xảy ra chuyện bẩn thỉu đó, đáng tiếc tất cả mọi thứ đều bị sự cao ngạo của bà phá huỷ!

Bây giờ hối hận đã không giải quyết được vấn đề, Đồng Lệ Toa nghĩ đi nghĩ lại, vẫn quyết định mất bò mới lo làm chuồng, lại đến môi giới hôn nhân Hạnh Phúc bái phỏng Giang đại sư một lần nữa.

Lần này, bà muốn thành khẩn xin lỗi hắn, nhìn xem có thể mời hắn xuất mã, thay con trai nàng tìm kiếm một đối tượng thích hợp hay không, dùng chuyện này để làm áp lực hiện tại của nàng.

Hi vọng, Giang đại sư có thể đại nhân không chấp nhặt với tiểu nhân!

“Phốc…"

Sau khi nghỉ ngơi không sai biệt lắm, Đồng Lệ Toa không nghĩ nhiều nữa, lần nữa chui vào trong nước.

------

Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận