Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 673: Người Sống Không Bằng Chó (2)

Giang Phong nghe mọi người nghị luận như thế, không khỏi dở khóc dở cười nhìn người thanh niên và cô gái đang dần đi xa, bởi vì hắn vừa mới kiểm tra điểm xứng đôi của hai người, phát hiện giá trị xứng đôi của hai người rất cao, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì hai người đó đúng thật là có thể trở thành vợ chồng.

Chuyện này cũng có thể coi là một giai thoại.

Mặc dù bị mất đi một vị khách, nhưng Giang Phong cũng không quan tâm cho lắm, hiện tại hắn thật sự không thiếu khách hàng.

...

4 giờ rưỡi chiều.

Trong ruộng của trưởng trấn Ngũ Phúc, huyện Bách Lương.

Đinh Phong đang cho cá ăn.

Đầu tiên, anh đuổi những con ngỗng đang ở dưới hồ ra, anh làm thế thì hai mục đích:

Một là tránh việc ngỗng ăn thức ăn của cá.

Hai là việc ngỗng nghịch nước thời gian dài sẽ quấy nhiễu quá trình ăn của cá.

Đặc biệt là trong thời tiết nóng bây giờ, mồi rất dễ bị biến chất, sau khi ném xuống, nếu như cá không ăn ngay thì sẽ rất dễ bị bệnh.

Sau khi đuổi ngỗng đi, Định Phong bắt đầu cho cá ăn. Anh nhìn từng con cá còn lớn hơn cả bàn tay mình tranh giành thức ăn, trên mặt không khỏi nở một nụ cười. Cuối năm nay là anh có thể đưa đàn cá này ra thị trường rồi, lúc đó có thể bán luôn cả ngỗng, thu nhập hẳn là sẽ rất khả quan.

Đến lúc này, trái tim vẫn luôn treo lơ lửng của Đinh Phong cuối cùng cũng được trả về chỗ cũng.

Sau khi cho cá ăn xong, Định Phong khoá cửa gỗ lại, lái xe gắn máy về nhà.

Năm nay Đinh Phong 33 tuổi. Sau khi tốt nghiệp trung học, anh bỏ học, đi tới Quảng Đông để làm công, sau đó quen một cô gái ở huyện bên cạnh cũng đi tới Quảng Đông làm công. Năm 23 tuổi, anh dẫn cô gái ấy đi đăng ký kết hôn.

Sau khi kết hôn, hai người không đi ra ngoài làm công nữa mà ở lại quê nuôi gà.

Ban đầu, hai vợ chồng cũng không dám nuôi quá nhiều, chỉ nuôi thử nghiệm mấy trăm con mà thôi. May mắn là cả hai đều xuất thân từ nông thôn, cho nên vô cùng quen thuộc quá trình nuôi dưỡng. Đàn gà trăm con đầu tiên thuận lợi xuất chuồng, kiếm được một khoảng tiền.

Vì nếm được ngon ngọt, cho nên hai vợ chồng tăng vốn đầu tư lên, tăng số lượng gà lên mấy ngàn con.

Nhưng mà, việc buôn bán gà năm đó không thuận lợi, cuối cùng tuy không lỗ vốn, nhưng cũng không kiếm được gì, tương đương với việc hai vợ chồng làm không công một năm.

Sau đó, hai vợ chồng nuôi thêm mấy năm nữa, có lời có lỗ, thu nhập không ổn định.

Mà trong mấy năm này, ba đứa con của anh lần lượt ra đời.

Năm anh 30 tuổi, bởi vì chăm sóc chưa tốt, hàng ngàn con gà chết bệnh, quét sạch số vốn vốn dĩ không nhiều lắm.

Càng họa vô đơn chí hơn chính là vợ anh chán ghét cuộc sống vất vả nhưng vẫn không kiếm được gì này, bỏ ba cha con lại để chạy theo một người đàn ông khác.

Khoảng thời gian đó, Đinh Phong bị đả kích trầm trọng, bây giờ nghĩ lại anh vẫn chưa thể nguôi ngoai được.

Ba năm trôi qua, vợ anh một đi không trở lại, Đinh Phong cũng chẳng còn tâm muốn vãn hồi nữa. Anh bắt đầu tỉnh táo lại, to gan lớn mật thử nuôi tổ hợp ngỗng cá, xem thử xem có thể kiếm được tiền hay không.

Hiện tại, kết quả khá tốt, cá và ngỗng càng ngày càng tốt.

Ba năm nay, cha mẹ anh có tìm người mai mối cho anh, tiếc là anh không tiền, không nhan sắc, còn có 3 đứa con, muốn tái giá cũng khó!

Về đến nhà, 3 đứa con anh đều đã tan học về nhà, mẹ anh cũng đã nấu cơm xong.

Trong lúc ăn cơm, Đinh Phong nhìn ba đứa con khỏe mạnh, kháu khỉnh của mình, anh âm thầm thề, chuyện này nhất định phải thành, để người phụ nữ đã vứt bỏ cha con anh phải hối hận.

...

11 giờ đêm.

Phật thị, Quảng Đông.

Hứa Sĩ Thanh (người bị vợ đột nhiên đánh một cái cho nên quyết tâm ly hôn) ngồi ở một sạp đồ nướng ngoài trời uống bia. Không lâu trước đó, anh và vợ đã đi tới cục dân chính đề xuất ly hôn, hiện tại bọn họ đang trong giai đoạn có 1 tháng để suy nghĩ lại. Một tháng này trôi qua, bọn họ mới có thể chính thức ly hôn.

Mặc dù người muốn ly hôn là Hứa Sĩ Thanh, nhưng mà thực ra người không muốn ly hôn nhất cũng là anh, dù sao thì vợ anh trẻ và xinh đẹp như thế, lúc trước muốn cưới được cô ấy về anh phải tốn không ít công sức, nhan sắc và dáng người của cô giúp anh cực kỳ hãnh diện.

Tiếc là chẳng ai hoàn hảo cả, đầu óc của vợ anh có lẽ đã được dùng để đổi lấy tướng mạo, anh thật sự chịu không nổi khả năng tự tìm được chết của cô.

Hứa Sĩ Thanh thở dài, tâm trạng bực bội, anh uống hết ly bia này tới ly bia khác, thoáng một cái mà đã uống hết ba chai bia. Anh cảm thấy có hơi say, biết bản thân không thể uống thêm nữa, cho nên vội vàng tính tiền rồi đặt xe về nhà.

Quay lại căn phòng mình thuê, còn chưa kịp tắm thì anh đã lăn ra sofa ngủ.

Không biết ngủ bao lâu, trong lúc hoảng hốt anh cảm giác có một cảm xúc mềm mại truyền tới từ một nơi nào đó, đã hơn nửa tháng không được ăn thịt, cho nên anh lập tức hưng phấn.

Anh mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhờ ánh đèn mơ hồ bên ngoài cửa sổ mà anh lập tức thấy rõ người ở trên người mình, người đó không ai xa lạ, đúng là người vợ trẻ tuổi xinh đẹp của anh.

Lúc này, cô ấy...

Anh không khỏi tê dại cả đầu, trong lòng ai thán, sao có thể ly hôn được nữa chứ?

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận