Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 621: Lúc Bạn Thành Công, Tất Cả Lời Nói Của Bạn Đều Là Chân Lý

Tại quán canh xương bò.

Đường Ánh Long nhận điện thoại của Giang Phong, nhìn về phía người phụ nữ trong màn hình.

Đây là một tấm ảnh chụp dưới một gốc cây vải, người phụ nữ trong tấm ảnh ngẩng đầu một góc 45 độ, tay nắm lấy cành cây đang rủ xuống, bên trên cành là một đống lớn quả vải đỏ lập lòe, nhìn vô cùng mê người.

Người phụ nữ mặc áo thun màu trắng và quần short jean, dáng người tương đối đầy đặn, trên mặt mang theo một nụ cười nhẹ, cả người tràn ngập sức sống, khiến cho người xem không nhịn được mà muốn làm quen trao đổi với cô một chút.

Sau khi Đường Ánh Long ly hôn vẫn sống nhờ vào tay nghề, đã hơn một năm không biết vị thịt, khi nhìn thấy người phụ nữ trong tấm ảnh, vậy mà đã thức tỉnh ký ức ăn thịt của hắn, trong lòng vậy mà dâng lên một tia xúc động.

Hắn không nhịn được mà lắc lắc đầu, ném suy nghĩ không hài hoà kia ra ngoài, sau đó trả điện thoại lại cho Giang Phong, nói: "Người đúng là không tệ, là kiểu mà tôi thích."

Giang Phong mỉm cười hỏi: "Vậy ngày mai sắp xếp cho hai người gặp mặt, thế nào?"

Đường Ánh Long nói: "Giang đại sư, trước lúc gặp mặt, tôi phải nói rõ trước. Tôi từng kết hôn hai lần, vợ đầu sinh cho tôi một trai một gái, đứa lớn năm nay 10 tuổi, đứa nhỏ 8 tuổi. Vợ thứ hai sinh cho tôi một đứa con gái, tháng trước vừa mới đầy 5 tuổi. Hiện tại ba đứa nhỏ đều đi theo tôi, nếu như cô ấy lấy tôi thì nhất định phải chấp nhận ba đứa nhỏ từ tận đáy lòng. Nếu như cô ấy không tiếp nhận được thì phải nói rõ ràng từ sớm, tránh việc lãng phí thời gian của mọi người."

Giang Phong gật đầu nói: "Yên tâm, chuyện này chắc chắn phải nói rõ ràng."

Đường Ánh Long nói: "Vậy tôi không thành vấn đề, Giang đại sư còn cần hiểu rõ chuyện gì nữa không?"

Giang Phong nghĩ một lúc rồi nói: "Vậy anh giới thiệu sơ lược về mình một chút đi, nói rõ một chút về việc cửa hàng canh xương bò này của anh có thể kiếm bao nhiêu tiền một ngày. Anh cũng hiểu thực trạng hiện tại mà, một người đàn ông có thể kiếm tiền sẽ có thể được cộng rất nhiều điểm."

Đường Ánh Long năm nay đã 36 tuổi, từng có ba bạn gái, kết hôn hai lần. Hắn tương đối hiểu rõ thực trạng của thế giới này, đương nhiên là hiểu ý trong lời nói của Giang Phong.

Lúc này, hắn vừa cười vừa nói: "Không gạt Giang đại sư, cửa hàng này của tôi đã kinh doanh mười mấy năm, danh tiếng tại huyện thành cũng không tệ lắm, chuyện làm ăn luôn không kém, bình quân thì một buổi tối kiếm được 1450 tệ là chuyện không thành vấn đề."

Giang Phong khen ngợi: "Một buổi tối kiếm 1450 tệ, một tháng chính là bốn mươi mấy ngàn, đây đã là chuyện vô cùng lợi hại rồi. Rất nhiều người đầu tư hàng triệu tệ vào chuyện kinh doanh nhưng lợi nhuận mỗi tháng còn không so được với anh."

Đường Ánh Long vội vàng nói: "Không giống nhau, người ta đầu tư rồi kiếm tiền trong nhẹ nhàng, mà tôi đây xế chiều mỗi ngày đều phải bày hàng, bận đến tận một hai giờ sáng mới dẹp quầy. Sau đó, ban ngày còn phải chuẩn bị đủ thứ, ví dụ như nước nấu canh cần phải nấu trước mấy giờ, tất cả các phần thịt bò còn phải được sơ chế trước, còn có đủ loại chuyện linh tinh nữa, tóm lại là bận rộn đến mức không có bao nhiêu thời gian rảnh. Đây chính là đồng tiền vất vả."

Giang Phong tán dương: "Như này đã rất khá rồi, mặc dù cực khổ một chút, nhưng mà có thể kiếm tiền nhiều, giống như những công nhân kiến trúc kia cũng bận rộn từ sớm đến tối muộn, phải vất vả phơi gió phơi nắng, quần áo cả ngày ướt rồi lại khô, khô rồi lại ướt, toàn thân đều là mùi chua. Nhưng mà mỗi tháng bọn họ cũng chỉ có thể được được vài nghìn tệ, có thể kiếm hơn chục ngàn là ít càng thêm ít."

Đường Ánh Long cười nói: "Đúng là như vậy, tôi thật ra đã rất thỏa mãn."

Sau đó, Đường Ánh Long lại giới thiệu đơn giản về mình một chút, sau đó hai bên trao đổi phương thức liên lạc, sau khi sắp xếp xong thời gian gặp mặt, Giang Phong liền cáo từ rời đi.

Lúc rời đi, Giang Phong muốn tính tiền, nhưng Đường Ánh Long lại không chịu nhận.



Ngày kế tiếp.

Mười một giờ trưa, Giang Phong gặp mặt Chu Lệ Mai đã ăn mặc tỉ mỉ.

Mặc dù Chu Lệ Mai xuất thân nông thôn, nhưng chưa từng phải chịu vất vả, cộng với 26 tuổi chính là đỉnh cao nhan sắc của phụ nữ. Cô chỉ cần ăn mặc một chút, nhìn đúng là không tệ.

"Giang đại sư, chào cậu!"

"Ừm, chị Mai, chào chị!"

Sau khi hai người bắt chuyện, Chu Lệ Mai liền nói với vẻ mong đợi: "Giang đại sư, sắp gặp mặt với đối phương rồi, cậu nói cho tôi một chút về tình huống của hắn đi."

Giang Phong cười nói: "Chuyện này đương nhiên là phải nói rõ từ trước rồi, hắn là người huyện thành, năm nay 36 tuổi, giống như chị, từng có hai cuộc hôn nhân thất bại. Vợ đầu sinh cho hắn một trai một gái, đứa lớn năm nay 10 tuổi, đứa nhỏ 8 tuổi. Vợ thứ hai sinh cho hắn một đứa con gái, tháng trước vừa đầy 5 tuổi. Trước mắt, ba đứa nhỏ này đều ở cùng hắn, nếu như chị lựa chọn hắn thì phải chuẩn bị tốt tâm lý làm mẹ kế. Điểm này vô cùng quan trọng. Nếu như trong lòng không tiếp nhận nổi chuyện này thì cũng không cần phải lãng phí thời gian của nhau. Tôi sẽ tìm kiếm đối tượng cho chị một lần nữa, nói như vậy chắc chị Mai cũng đã hiểu rồi đúng không?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận