Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 522: Chém Thần Chứng Đạo (3)

Thế là, cô không ăn cơm chiều nữa, mà trực tiếp lái xe đến đây.

Sau khi dừng xe, Lý Giai Mỹ đi bộ tiến vào đường Trung Sơn.

Cả con phố đồ ăn vặt rực rỡ ánh đèn, giữa đường người tấp nập đi lại, quầy hàng hai bên muôn màu mỹ thực, từ mỹ thực bản địa đến đặc sắc mỹ thực các nơi trên cả nước, có thể nói là cái gì cũng có.

Hai mắt Lý Giai Mỹ tỏa sáng, cái này cũng muốn ăn cái kia cũng muốn ăn. Con phố ăn vặt này dài không đến một cây số, Lý Giai Mỹ mới đi chưa được trăm mét, bụng đã sắp no căng. Đây là dưới tình huống cô chỉ chọn một phần đặc sắc nhỏ để ăn, còn có rất nhiều mỹ thực chưa kịp nhấm nháp.

Lý Giai Mỹ sờ cái bụng no căng, vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn, chỉ có thể ngày mai lại đến.

Sau đó, cô đi thuê phòng nghỉ.

Hôm sau, bữa sáng của Lý Giai Mỹ là một bát mì địa phương cực kỳ nổi tiếng, sau đó căn cứ theo hướng dẫn, cô lái xe tới môi giới Hạnh Phúc.

"Xin chào, mỹ nữ, trước khi tìm bạn trăm năm, xin hãy hoàn thành tư liệu này."

Vừa tiến vào chỗ môi giới hôn nhân, một người đàn ông trên mặt có vết sẹo liền khách sáo chào hỏi với Lý Giai Mỹ, sau đó đưa một tấm bảng thông tin qua.

Hễ là fan hâm mộ của Giang đại sư, đều biết thân phận của người đàn ông bị bỏng này. Lý Giai Mỹ đương nhiên cũng biết hắn. Cô tiếp nhận bảng biểu nhìn thoáng qua, sau đó khách khí hỏi:

"Chào Lam tiên sinh, xin hỏi Giang đại sư ở đây không?"

Lam Chí Huy mỉm cười nói: "Giang đại sư không ở đây, nhưng mà mỹ nữ cứ việc yên tâm, chúng tôi chỉ lấy thông tin hộ khách, cho dù không phải Giang đại sư tự mình ra mặt tác hợp, nhưng đối tượng xứng đôi đều là do Giang đại sư tự mình chọn lựa."

Lý Giai Mỹ gật đầu, nói:

"Tôi biết chuyện này, nhưng mà tình huống của tôi có chút đặc thù, cho nên tôi muốn tự mình nói chuyện với Giang đại sư, không biết Giang đại sư bây giờ ở đâu? Lúc nào mới có thể trở về?"

Từ khi Lam Chí Huy gia nhập phòng môi giới, thỉnh thoảng sẽ gặp phải một số vị khác đặc thù nên nghe người kia nói vậy hắn cũng không cảm thấy kinh ngạc. Nghe Lý Giai Mỹ nói như vậy, hắn liền lấy điện thoại di động ra, nói: "Mỹ nữ, cô chờ một lát, tôi gọi điện thoại hỏi một chút."

"Cảm ơn Lam tiên sinh!"

"Không cần khách sáo!"

Lam Chí Huy vừa bấm vừa bấm gọi cho ông chủ Giang Phong.

Điện thoại vừa được tiếp, Lam Chí Huy liền trực tiếp hỏi: "Ông chủ, có khách hàng xinh đẹp nói tình huống của cô ấy có chút đặc thù, muốn nói chuyện trực tiếp với anh, không biết anh lúc nào mới trở về?"

Giang Phong nói: “Khoảng xế chiều ngày mai tôi sẽ về, anh bảo khách hàng để lại số điện thoại, tôi trở về sẽ liên lạc lại với cô ấy."

Lam Chí Huy nói: "Được, tôi biết rồi!"

"Hừm, vậy cúp đây!"

"Được!"

Sau khi ông chủ cúp điện thoại, Lam Chí Huy mới nhìn về phía Lý Giai Mỹ, nói: "Mỹ nữ, ông chủ của tôi nói, khoảng xế chiều ngày mai hắn sẽ trở về. Cô có thể để lại số điện thoại, ông chủ tôi trở về sẽ liên hệ với cô."

Lý Giai Mỹ gật đầu nói: "Được rồi, anh ghi lại số của tôi đi."

"Hừm, cô đọc đi!"

"1105469020"

"Được rồi, tôi nhớ rồi!"

"Vậy tôi đi trước, hẹn gặp lại!"

"Hừm, gặp lại!"

...

Thành phố Hàng Châu.

Giang Phong đang dẫn bạn gái đi dạo phố.

Hôm trước, sau khi sắp xếp cho Phương Vân và Trần Mộ Sơn gặp mặt, ngày hôm sau, hắn đi nhờ xe của Bùi Dĩnh tới thành phố Hàng Châu, dự định bồi bạn gái chơi hai ngày rồi lại trở về.

Nam nữ trong tình yêu cuồng nhiệt đúng là vô cùng thần kỳ, trò chuyện không hết chủ đề, lúc nào cũng muốn dính cùng một chỗ, không nhìn thấy khuyết điểm của đối phương, chỉ thấy đối phương tốt.

Đàn ông không thích dạo phố nhưng lại có thể đi dạo cùng bạn gái hơn một ngày. Phụ nữ không cảm thấy hứng thú đối với trò chơi lại có thể chơi đến say sưa cùng bạn trai.

Giang Phong luôn không thích dạo phố, hắn muốn mua thứ gì đó, đều sẽ đi thẳng đến mục đích, mua xong liền đi.

Hắn trước đó từng bồi chị gái Giang Tuyết đi dạo phố một lần, lần đó đúng là hành hạ người.

Tiệm này đi vào thử mấy bộ quần áo, cửa tiệm kia đi vào thử vài đôi giày, quay đầu lại thử mấy cái túi xách, đảo mắt lại đi xem vật phẩm trang sức. Chị gái hắn có thể đi dạo từ đầu phố đến cuối phố nhưng cuối cùng lại không mua gì cả.

Nếu như chỉ là như vậy thì cũng được, mấu chốt là sau khi cô xem xong lại quay lại từng cửa hàng để tìm đồ để mua...

Dù sao thì từ sau lần kia, chỉ cần chị gái gọi hắn đi dạo phố, hắn nếu có thể tránh thì đều tránh.

Nhưng mà, đi dạo phố cùng bạn gái lại là trải nghiệm hoàn toàn khác. Bạn gái ôm cánh tay của hắn, đi dạo nơi này đi dạo nơi đó. Giang Phong lại không cảm thấy nhàm chán chút nào, cảm giác cứ đi dạo như vậy mãi cũng không sao cả.

Chuyện này khiến cho chính hắn đều cảm thấy kỳ quái, cùng là dạo phố, tại sao dạo phố cùng chị gái và cùng bạn gái lại có cảm giác không giống nhau như vậy?

Đi dạo hơn hai giờ, Hoàng Linh Vi xem như đã tận hứng, nhìn xem thời gian đã là giữa trưa, cô liền hỏi:

"Chồng à, chúng ta đi ăn cơm đi, anh muốn ăn gì?"

"Gì cũng được, em muốn ăn gì thì chúng ta sẽ ăn cái đó."

"Vậy thì đi ăn lẩu đi!"

"Ừm, ăn lẩu!"

...

Cùng lúc đó.

Tỉnh Quảng Đông.

Tiêu Mẫn hưng phấn nói với Uông Văn Kiệt:

"Chồng à, em đã hoàn thành xong album kia, tiếp theo cho dù là album thực hay là album điện tử cũng đều có thể bán online!"

Uông Văn Kiệt nghe vậy cũng vui mừng thay cho vợ mình, hắn vỗ ngực nói:

"Vợ à, chuyện quảng bá album cứ giao cho anh, anh đảm bảo sẽ làm thật xinh đẹp."

"Ừm, cảm ơn chồng!"

"Không cần cám ơn, chờ hoàn thành giấc mộng của em, chúng ta sinh đứa bé đi!"

"Ừm vâng ~ "

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận