Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 971: Cha Mẹ Lý Dao Động. (2)

Lời này vừa nói ra, trực tiếp khiến cha mẹ Lý kinh ngạc trợn tròn mắt.

Nhất là cha Lý, đũa trên tay kém chút nữa đã không nắm vững rồi.

Một tháng kiếm được bảy, tám vạn, đây đối với bọn họ thật sự là có tiền, phải biết bốn đứa con của bọn họ ra ngoài làm việc, tiền lương cao nhất là lão đại làm kiến trúc, khổ cực làm một tháng cũng chỉ có sáu, bảy ngàn, chênh lệch thu nhập của cả hai không chỉ mười lần.

Cha Lý run giọng nói: “Lão Tam, con nói đều là thật sao?”

Lý Dật Bình gật đầu nói: “Đương nhiên là thật rồi, mà đây cũng chỉ là một phần trong thu nhập của cô ấy mà thôi, đầu thu nhập lớn của cô ấy chính là tiền chia hoa hồng trong thôn, hàng năm cô ấy có thể lĩnh được một hai trăm vạn trong thôn chia hoa hồng. Cha mẹ của cô ấy cũng giống thế, cũng được lĩnh số tiền kia. Cho nên con cùng với cô ấy kết hôn, định đem hộ khẩu của con dời qua bên nhà cô ấy, như vậy cũng sẽ trở thành một thành viên trong nhà bọn họ, cũng có tư cách nhận tiền hoa hồng thôn chia cho.”

Đây cũng là một trái bom đánh chìm, khiến cha mẹ Lý đầu óc choáng váng.

Bên thôn nhà gái được chia hoa hồng thực sự là làm đổi mới nhận thức của cha mẹ Lý, có hộ khẩu trong thôn, hàng năm liền có thể nhận được tiền hoa hồng từ trong thôn, đây là khái niệm gì vậy?

Thôn này có trình độ hoàn toàn vượt qua những gì họ có thể tưởng tượng.

Nghe Lão Tam nhà mình nói, sau khi kết hôn đem hộ khẩu dời qua bên nhà gái, cũng sẽ có tư cách nhận tiền hoa hồng thôn chia cho, cha mẹ Lý vừa mừng vừa sợ.

Mẹ Lý trừng to mắt nói: “Chỉ cần đem hộ khẩu dời sang nhà bên gái, hàng năm đều có thể nhận được một hai trăm vạn tiền hoa hồng? Lão Tam con có xác định đây là thật chưa?”

Lý Dật Bình cười nói: “Mẹ, con xác định đây là sự thật, nhưng mà có một chuyện con phải nói trước, nếu như hộ khẩu của con dời sang bên nhà gái, về sau con cái cũng phải ở trong hộ khẩu nhà gái bên kia, thậm chí đứa nhỏ cũng sẽ mang họ nhà gái, không biết hai người cảm thấy như vậy có được không?”

Nói xong, trong lòng Lý Dật Bình có chút thấp thỏm nhìn cha mẹ mình, những gì nói trước đó cũng chỉ là làm nền, mục đích chính là nói uyển chuyển mình ở rể, để cha mẹ hắn có thể dễ dàng tiếp nhận.

Cha mẹ Lý nghe xong, sắc mặt trầm xuống.

Lý Dật Bình nói bổ sung: “Cha, mẹ, con biết vấn đề này làm khó hai người, hai người có thể ngẫm lại, nếu như hộ khẩu của con không dời đi, về sau đứa nhỏ ở hộ khẩu bên này của con, vậy thì cái gì cũng không có. Nhưng nếu dời hộ khẩu của con đi, đợi đứa nhỏ ra đời vào hộ khẩu bên kia, coi như chỉ sinh một đứa, hai cha con hàng năm cũng sẽ có thu nhập ba bốn trăm vạn, đây là một khoản tiền lớn nha!

Tính toán khoản thu nhập của nhà chúng ta, coi như cha mẹ cả đời không ăn không uống, cũng phải mất mười mấy năm mới kiếm được nhiều tiền như vậy, con thật sự là không nỡ từ bỏ.”

Mẹ Lý cũng không nỡ, bà hướng về bạn già nói: “Lão Lý, ông cảm thấy thế nào?”

Cha Lý trầm mặc một chút, nói: “Coi như đổi họ, thì đó cũng là cháu của Lý gia.”

Lý Dật Bình nghe vậy nhẹ nhàng thở ra một hơi, biết được cha mẹ đã thầm chấp nhận, cười nói: “Đó là đương nhiên rồi, cái tên cũng chỉ là cái danh hiệu thôi, ở cổ đại có rất nhiều người vì tránh tai họa mà thay tên đổi họ, cũng có khi tổ tiên chúng ta ban đầu cũng không phải là họ Lý đấy chứ, mà là từ dòng họ khác đổi sang họ Lý, đây cũng không phải là không có khả năng. Loại chuyện này, nếu như nghĩ thoáng ra thì cũng không có việc gì to tát.”

Khóe miệng Cha Lý giật giật, bưng bát cơm bắt đầu ăn từng miếng.

Mẹ Lý liếc mắt nhìn Lão Tam, nhưng bà cũng không băn khoăn về vấn đề này, liền hỏi: “Lão Tam, con cùng cô gái kia dự định khi nào kết hôn?”

Lý Duật Bình nói: “Tuần tới liền đi đăng ký kết hôn, con lần này trở về ngoại trừ nói với mọi người biết chuyện này, cũng là vì lấy sổ hộ khẩu.”

Mẹ Lý lại hỏi: “Cô gái kia tên là gì? Sao cô ấy không cùng với con trở về?”

Lý Dật Bình nói: “Cô ấy tên là Cung Thấm Lan, vốn dĩ cô ấy cũng muốn đi theo con về gặp mọi người, nhưng ngẫm lại nhà chúng ta thực tế quá nghèo, ngay cả phòng ở cũng rất cũ kỹ, con không muốn đưa cô ấy về. Nhưng mà hai người yên tâm, đợi con với cô ấy kết hôn rồi, lại kiếm ít tiền mang về sửa sang lại nhà ở, đến lúc đó liền có thể đưa cô ấy trở về gặp mọi người rồi.”

Mẹ Lý khẽ gật đầu, nói: “Cũng tốt, gia đình người ta điều kiện tốt như vậy, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, tình hình ở nhà chúng ta thật sự không thích hợp đưa cô gái ấy trở về.”

Cha Lý dạy bảo nói: “Sau khi kết hôn chung sống với người ta thật tốt, đừng ngay từ lúc bắt đầu đã hỏi tiền người ta, chỉ có chút đồ không cần gấp gáp, hiểu chưa?”

Lý Dật Bình nghe vậy kinh ngạc liếc mắt nhìn cha, nghĩ ông cả đời không rời xa nhà, cũng chưa đọc bao nhiêu sách, vậy mà có thể nói ra một lời như vậy.

“Cha, trong lòng con tự biết cân nhắc, cha không cần lo lắng cho con.”

Sau đó, một nhà ba người vừa ăn vừa nói chuyện, nghĩ đến Lão Tam nhà mình lại có chuyện may mắn như thế, cha mẹ Lý còn chưa uống rượu, đã có cảm giác hơi say rồi.

Đêm đó, Lý Dật Bình ở nhà một đêm.

Hôm sau trời vừa sáng, Lý Dật Bình liền mang theo sổ hộ khẩu và tâm trạng kích động lao tới thành phố Thâm Quyến.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận