Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 938: Vua Cờ Bạc. (2)

Thủ phủ tỉnh Quảng Tây.

Sau khi bay hơn mười tiếng đồng hồ, ba người họ Khâu cuối cùng đã trở về quê hương.

Khi ba người Khâu gia đến sân bay, có hơn mười người thân đến đây đón họ, đội hình đến sân bay đón rất hùng hậu, đều là người thân của Khâu Thành Quốc.

Khâu Thành Quốc sinh ra trong một gia đình nông thôn nghèo khó ở tỉnh Quảng Tây, trong nhà có rất nhiều anh chị em, có bốn anh trai và ba chị gái, hắn là người nhỏ nhất trong nhà.

Sau khi Khâu Thành Quốc ở Mỹ kiếm được nhiều tiền, cũng không quên anh chị em của mình, vào những năm 90, đặc biệt từ Hoa Kỳ chạy về, xuất tiền giúp đỡ anh chị lập nghiệp.

Bây giờ hai ba mươi năm trôi qua, các anh chị của Khâu Thành Quốc đều có cuộc sống không tệ, đặc biệt là anh hai và chị dâu thứ hai làm ăn rất phát đạt, tài sản ròng đã lên tới hơn trăm triệu.

Còn các anh chị khác cũng có tài sản ròng gần nghìn vạn.

Các anh chị có được ngày hôm nay, Khâu Thành Quốc chắc chắn là người có công lớn nhất, lúc đó hắn từ Mỹ trở về, không chỉ giúp đỡ tài chính cho anh chị lập nghiệp, mà còn chỉ ra những con đường để anh chị khởi nghiệp bằng kiến thức và trí tuệ của mình.

Này hai mươi ba mươi năm đến, cũng không phải tất cả anh chị đều khởi nghiệp thành công, cũng có lập nghiệp có thành có bại, nhưng anh em bọn họ đoàn kết, sau khi lập nghiệp thất bại, rất nhanh lại đứng lên nhờ sự giúp đỡ của anh em.

Với một cơ hội có một không hai như vậy, anh em Khâu gia muốn không thành công cũng khó.

Dù sao, khó khăn lớn nhất của người bình thường khi khởi nghiệp chính là thiếu vốn để lập nghiệp, rất nhiều người không biết đã phải mất bao nhiêu năm mới có thể tập hợp được đủ vốn để khởi nghiệp.

Một khi thất bại, vậy thì một khi trở về trước giải phóng, cố gắng huy động vốn đầu tư mạo hiểm lần thứ hai, thì bao nhiêu năm mới là vấn đề, có thể nói là không có thử lỗi thành phẩm, hoặc là thành công, hoặc là thất bại.

Giống như anh em Khâu gia, từng mắc sai lầm một lần, sau khi đúc kết kinh nghiệm và rút ra bài học thất bại, họ lập tức lại có thể bắt đầu lần thứ hai lập nghiệp, nắm giữ điều kiện tốt như vậy, trừ phi thật sự là bùn nhão không dính lên tường được, nếu không thành công đó là tất nhiên.

Sau khi nhiệt tình chào hỏi người thân, một nhà ba người Khưu Thành Quốc một nhà ba người liền lên xe limousine của người thân, chạy thẳng đến một nhà hàng nổi tiếng nào đó.

Sau một tiếng.

Trong phòng riêng của một nhà hàng nào đó, mấy chục người Khâu gia chia thành bốn bàn để ngồi.

Một bàn là năm anh em Khâu Thành Quốc và ba anh rể, một bàn là vợ Khâu Thành Quốc cùng với bốn chị dậu và ba người chị, còn có một bàn là Khâu Ức Nam cùng với anh em họ, còn một bàn còn lại nhưng là con dâu thứ hai của Khâu gia cùng với thế hệ thứ ba của Khâu gia.

Tại bàn của Khâu Thành Quốc, Khâu đại ca hỏi: "Lão Bát, trước khi em về đã gọi điện thoại nói lần này là về quê dưỡng lão, không ở lại nước Mỹ nữa, việc này có phải là thật không?"

Khâu Thành Quốc gật đầu nói: "Đương nhiên là thật, đi Mỹ kiếm tiền có thể, nhưng dưỡng lão nhất định không có nơi nào tốt hơn quê nhà, dù sao đây cũng là nơi em đã lớn lên."

Khâu Nhị ca nói: "Trở về là được, mấy anh em chúng ta đều ở nơi này phát triển, cách tam soa ngũ là có thể tụ họp một chút, chỉ có mỗi lão Bát em ở nước Mỹ, muốn gặp mặt một lần cũng rất phiền toái. Hiện tại em trở về rồi, về sau anh em chúng ta có thể đoàn tụ vui vẻ rồi."

Khâu Thành Quốc nói: "Kỳ thực mấy năm trước em đã muốn trở về rồi, nhưng mà khi đó Ức Nam đang trong giai đoạn đầu khởi nghiệp, em đương nhiên phải ở lại giúp nó trông coi, với lại xử lý bất động sản ở Mỹ cũng cần chút thời gian, cho nên mới kéo dài cho tới bây giờ."



Anh rể thứ ba Khưu gia nói đùa: "E rằng còn phải thêm một cái nữa, cái kia chính là không nỡ từ bỏ kỹ năng chơi bài siêu hạng của mình, ở bên Mỹ em có thể thỏa thích phát huy, về nước muốn chơi bài pu-khơ thú vị như vậy, thì phải bay qua Macao mới chơi được."

Khưu tứ ca cười nói tiếp: "Đây là chắc chắn, nếu như tôi cũng có trình đồ chơi bài như lão Bát, tôi cũng không nỡ bỏ trở về, ở lại bên nước Mỹ nhặt tiền cũng không phải rất vui vẻ nha!"

Lời này vừa nói ra, đám người dồn dập tán thành.

Đối với Khâu Thành Quốc, bọn họ làm anh làm anh rể, vậy thì thật là bội phục sát đất.

Lịch sử làm giàu của Khâu Thành Quốc, nói đến thật sự rất truyền kỳ.

Bởi vì anh em trong nhà nhiều, khi còn bé trong nhà là thật sự nghèo, ở trong một gia đình như vậy, Khâu Thành Quốc biết học tập mới là con đường ra duy nhất, nên đã rất chăm chỉ học tập.

Sự chăm chỉ đã được đền đáp, dưới bối cảnh thiết lập quan hệ ngoại giao giữa hai nước Trung Quốc và Hoa Kỳ, Khâu Thành Quốc đã giành được cơ hội "Du học giao lưu văn hóa" sang Mỹ học tập nhờ vào thành tích xuất sắc của mình.

Chỉ sau khi đến Mỹ, mới nhận ra khoảng cách kinh tế giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ vào thời điểm đó chênh lệch lớn như thế nào.

Trong thời gian đi học, Khâu Thành Quốc làm việc bán thời gian trong một viện dưỡng lão ở đó, mỗi tháng có thể nhận được 400 USD tiền lương.

Phải biết, đây chính là những năm 70-80!

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận