Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 394: Trong Chuyện Suy Tính Nhân Duyên Này, Tôi Quả Thực Không Phục Một Ai (3)

Nói tới đây, Giang Phong nhìn về phía Lăng công chúa, nói tiếp: “Thái độ sống này của anh ấy trong mắt người khác có thể sẽ là không có lòng cầu tiến, nhưng tôi cảm thấy anh ấy rất thích hợp với Lăng công chúa.”

Lăng công chúa yên lặng gật đầu, nói: “Nghe đúng là cảm thấy rất thích hợp, cũng không biết là có tiếng nói chung với nhau hay không.”

“Cái này Lăng công chúa không cần phải lo lắng, trải qua sự suy tính của tôi, tính cách hai người là phần bù trừ cho nhau, có thể nói là cặp đôi trời đất tạo thành, nếu như có thể kết thành vợ chồng, vậy chắc chắn sẽ hạnh phúc suốt đời.”

Giang Phong uống một ngụm canh, sau đó lấy điện thoại ra, mở một bức ảnh của Trình Quốc An lên rồi đưa cho Lăng công chúa xem: “Đây chính là ảnh tôi giúp anh ấy chụp hôm qua, Lăng công chúa có thể xem thử một chút.”

Lăng công chúa nghe vậy thì nhận lấy điện thoại, nhìn vào tấm hình trong điện thoại.

Ông Lăng ngồi bên cạnh cô cũng ngó đầu qua xem.

Lúc vừa nhìn thấy bức ảnh, Lăng công chúa đã hoàn toàn đồng tình với đánh giá của Giang Phong, người đàn ông trong tấm ảnh kia quả thật không phải đại suất ca gì đó, mà chỉ là có hơi soái thôi.

Nhìn cũng coi như thuận mắt.

Ông Lăng tung hoành giang hồ mấy chục năm, ánh mắt nhìn người cực kỳ sắc bén, mặc dù chỉ dựa vào một tấm hình này có thể sẽ không nhìn ra quá nhiều thứ, nhưng ông cũng sẽ có phán đoán sơ bộ.

Nói tóm lại, thằng nhóc trong tấm ảnh này, nhìn tướng mạo thì có vẻ không phải loại người gian tà kia.

Lăng công chúa trả lại điện thoại cho Giang Phong nói: “Người này nhìn cũng coi như thuận mắt.”

Giang Phong nhận lấy điện thoại, nói: “Lăng công chúa, chị cứ suy nghĩ thật kỹ, nếu như cảm thấy được, vậy tôi sẽ sắp xếp giúp hai người gặp mặt trò chuyện, còn nếu như cảm thấy không được, vậy tôi sẽ tìm một đối tượng khác cho chị.”

Lăng công chúa và cha liếc nhau một cái, nhìn thấy sự cổ vũ trong mắt cha mình, liền hạ quyết tâm, nói: “Giang đại sư, vậy cậu cứ sắp xếp cho tôi gặp mặt nói chuyện với người ta đi!”

Giang Phong gật đầu: “Được, ngày mai là thứ bảy, tôi sắp xếp cho hai người gặp mặt vào ngày mai, chị thấy thế nào?”

Lăng công chúa đáp: “Được, thời gian và địa điểm cụ thể, Giang đại sư cứ liệu mà sắp xếp, tôi bên này cũng không có vấn đề gì.”

Giang Phong đáp: “Được, vậy lát nữa tôi sẽ thương lượng với đối phương luôn, khi nào định được thời gian và địa điểm cụ thể rồi thì sẽ thông báo lại cho chị sau.”

Ông Lăng đột nhiên lên tiếng: “Giang đại sư, đừng chỉ nói chuyện mãi như vậy, đồ ăn cũng sắp nguội hết rồi.”

Ngay sau đó, ba người liền đem sự chú ý chuyển lên đồ ăn, chờ ăn khá no rồi mới vừa uống trà vừa nói chuyện.

Nói xong chuyện chính, Lăng công chúa liền có chút bát quái hỏi: “Giang đại sư, trên mạng đều đồn rằng năng lực suy tính nhân duyên của cậu không ai có thể sánh kịp, cho đến nay, những đôi vợ chồng do cậu tác hợp đều cực kỳ thân mật hạnh phúc, không biết có phải là thật hay không?”

Nói tới chuyên môn của bản thân mình, Giang Phong cũng không khiêm tốn, tự tin cười nói: “Nói không ai có thể sánh kịp thì có lẽ hơi quá, chẳng qua trước mắt thì trong chuyện suy tính nhân duyên này, tôi quả thực không phục một ai.

Từ năm ngoái khi mới vào làm nghề mai mối này tới nay, hơn một ngàn đôi vợ chồng do tôi trực tiếp hay gián tiếp tác hợp quả thật đều tương đối thân mật, mỗi một đôi đều có thể được gọi là đôi vợ chồng điển hình.

Những cái này đều có thể tra ra được.

Tôi nói mấy lời này cũng không phải là tự tâng bốc chính mình, chủ yếu là muốn Lăng công chúa yên tâm, người tôi giới thiệu cho chị chắc chắn là đối tượng thích hợp nhất với chị, hi vọng chị có thể nắm chắc cơ hội lần này, không nên bỏ qua mối nhân duyên chỉ có thể gặp chứ không thể cầu này.”

“Tôi sẽ nắm thật chắc, nếu như lần xem mắt này tôi có thể tìm được đối tượng thích hợp, vậy tôi sẽ lập tức đề cử Giang đại sư cho một người bạn thân của mình, mời cậu giúp chị ấy làm mai mối.”

“Đó là chuyện tốt, có thể giúp hai người tìm được lang quân như ý cũng là một chuyện rất có cảm giác thành tựu.”

Tiếp đó, hai bên vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm, mãi cho tới gần hai giờ chiều mới tan cuộc.

Sau khi hai bên tách ra, Lăng công chúa hỏi: “Cha, cha nói xem lời của Giang đại sư vừa rồi có mấy phần đáng tin?”

Ông Lăng hỏi ngược lại: “Con là muốn chỉ câu nào?”

Lăng công chúa đáp: “Chính là câu Giang đại sư nói từ lúc vào nghề năm ngoái tới nay, hơn một ngàn đôi vợ chồng cậu ấy trực tiếp hay gián tiếp tác hợp, mỗi một đôi đều có thể gọi là đôi vợ chồng điển hình đó.”

Ông Lăng hơi trầm mặc, cuối cùng nói: “Dựa vào giọng nói và biểu hiện lúc đó của cậu ta, thì hẳn không phải là nói dối, có điều câu nói này quả thật có chút khoa trương, hay là để cha gọi điện cho người ở văn phòng chi nhánh Quế tỉnh bên kia giúp điều tra một chút xem sao nhé?”

Lăng công chúa suy nghĩ một chút, lại lắc đầu: “Thôi bỏ đi, bây giờ lại đi điều tra người ta thì giống như không tin người ta vậy, hơn nữa, Uông Văn Kiệt còn thổi Giang đại sư lên tận trời trước mặt con, con tin cậu ta thực sự có bản lĩnh này.”

Ông Lăng nhẹ gật đầu, xem như đồng tình với lời nói của con gái.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận