Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 705: Chỉ Vì Ánh Mắt Của Cô Qua Điện Thoại Di Động (2)

Giọng điệu của Alissa có chút tiếc nuối, lập tức lại tán dương: "Không thể không nói, ẩm thực Trung Quốc các người đúng là lợi hại, ngoại trừ các nhà hàng nổi tiếng ra, còn có các nhà hàng tư nhân giống như Chân thị. Thật sự không biết toàn bộ Hoa Hạ còn có bao nhiêu mỹ thực đang chờ tôi khám phá nữa."

Nói tới đây, nhân viên phục vụ đưa cà phê lên cho hai người.

Giang Phong uống một ngụm cà phê, hỏi: "Alissa, không biết cô có cảm thấy hứng thú đối với ông chủ nhà hàng này không?"

Alissa bưng ly cà phê lên uống một hớp, vừa cười vừa nói: "Đương nhiên là có hứng thú, nhưng mà Giang đại sư cũng biết, tôi là nhan cẩu không có thuốc chữa, không biết anh có hình của hắn hay không, tôi muốn xem ảnh chụp trước rồi lại nói."

"Ảnh chụp đương nhiên là có, cô chờ một lát, tôi lấy ra cho cô xem."

Nói xong, Giang Phong liền thuần thục lấy ảnh chụp của Chân Mãnh ra, sau đó đưa cho Alissa, nói: "Đây là ảnh chụp lúc tập thể hình, cô xem một chút xem có hài lòng hay không?"

Alissa nhận điện thoại di động, vừa nhìn hai mắt không khỏi tỏa sáng, chỉ thấy người đàn ông trong tấm ảnh để trần phần trên, lộ ra cơ bụng 8 múi trong truyền thuyết. Vẻ đẹp của sự mạnh mẽ này khiến cho Alissa không nỡ chớp mắt.

Ngoại trừ dáng người khiến cho Alissa hài lòng ra, nhan sắc của người đàn ông này còn vô cùng phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của cô.

Alissa vừa xem vừa kinh hô, cô mặc dù học tập rất nhiều văn hóa Trung Quốc, nhưng dù sao cũng lớn lên tại Mỹ, không có sự dè dặt của phụ nữ Trung quốc, nhìn thấy chỗ hài lòng đương nhiên là sẽ tán dương không thôi.

"Giang đại sư, đối tượng mà anh giới thiệu cho tôi thật sự là quá tuyệt vời. Vóc người đẹp, dáng dấp đẹp trai, còn có được một tay nấu ăn cao siêu. Đây chính là mẫu đàn ông mà tôi hằng mơ ước, tôi muốn gả cho hắn, tôi muốn sinh con cho hắn!"

Nhìn thấy dáng vẻ kích động của Alissa, Giang Phong không khỏi cười nói: "Alissa, cô hài lòng là tốt rồi, vậy ngày mai tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt, thế nào?"

Alissa chớp mắt to hỏi: "Giang đại sư, tại sao không sắp xếp cho chúng tôi gặp mặt vào buổi tối? Tôi có chút không kịp chờ đợi mà muốn gặp hắn rồi."

Người nước ngoài đúng thật là khác biệt, trong lòng Giang Phong cảm khái, nói: "Alissa, nếu như cô đã gấp gáp như vậy thì tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt vào buổi tối, cô có đề nghị gì về địa điểm gặp mặt không?"

"Dù là quán bar hay là KTV, hoặc là quán ăn vặt đường phố, cửa hàng trà sữa… đều được." Nói đến đây, Alissa nói đùa: "Dù sao có Giang đại sư anh ở đây, tôi cũng không sợ bị bán!"

Giang Phong bật cười nói: "Alissa, cô thông minh như vậy, ai có thể bán được cô chứ. Nhưng mà tôi phải nhắc nhở cô một câu, nếu như gặp mặt ban đêm thì không thể đi mấy chỗ có ánh đèn mông lung như quán bar, KTV, vì sẽ không thể thấy rõ được tướng mạo."

Mọi người đều biết hộp đêm có nhiều mỹ nữ, nhưng trong đó có bao nhiêu mỹ nữ thật sự là chuyện vô cùng khó nói. Dù sao có thể khẳng định được một chuyện là, rất nhiều người gọi là mỹ nữ hộp đêm, nhưng sau khi tẩy trang lại không thể nhìn thẳng.

Alissa nghe vậy thì kịp phản ứng lại, vội vàng nói: "Giang đại sư nhắc nhở rất đúng, hay là hẹn gặp ở trung tâm thương mại đi? Ánh sáng ở trung tâm thương mại chắc là đủ sáng."

Giang Phong buồn cười nói: "Cũng được, vậy hẹn gặp ở trung tâm thương mại, sau khi tôi giới thiệu cho hai bên thì sẽ rút đi, thời gian phía sau sẽ giao lại cho hai người, không có vấn đề gì chứ?"

Alissa đáp: "Không có vấn đề."

...

Sáu giờ chiều.

Giang Phong bắt taxi đến một nhà hàng nổi tiếng nào đó, trong phòng bao gặp được Phương Vân (một trong song mỹ tài chính) và chồng của cô - Trần Mộ Sơn (tác giả bạch kim Tam Thước Hàn Đàm).

Sau khi chào hỏi lẫn nhau, Giang Phong liền nhìn về phía Trần Mộ Sơn, hỏi: "Tam Thước đại đại, sách cũ hoàn thành hơn nửa tháng, không biết sách mới lúc nào ra mắt?"

Trần Mộ Sơn cười nói: "Sách mới không ra mắt nhanh như vậy được, dù sao cũng phải bớt chút thời gian bồi Phương tổng người ta nhiều hơn, nếu không Phương tổng sẽ mất hứng."

Nghe hắn trêu chọc, Phương Vân không khỏi lườm hắn một cái, "Đừng lấy em ra làm cớ, em lại không phải yêu tinh dính người, chính anh không muốn viết thì không viết, dù sao cũng không có ai ép anh cả."

Trần Mộ Sơn đưa tay ôm eo vợ mình, cười đùa tí tửng nói: "Nói cũng phải, anh hiện tại dính được vào phú bà như em, còn viết sách cái gì nữa, làm một độc giả không thơm sao?"

Phương Vân thẳng tay đẩy hắn ra, "Chết đi!"

Giang Phong nói đùa: "Tam Thước đại đại, anh cũng đừng thật sự không viết nữa, nếu để các độc giả biết được không phải sẽ mắng tôi là xen vào việc của người khác hay sao, để anh độc thân gõ chữ mới là mong đợi chung của các độc giả."

Phương Vân nghe thì "Phốc" cười một tiếng, phụ họa: "Nên để hắn độc thân."

Trần Mộ Sơn liếc cô một cái, "Cũng không biết là ai, ban đêm không ôm anh đều ngủ không yên."

Phương Vân hơi đỏ mặt, mắng: "Không cần mặt nữa à!"

Nhìn thấy hai vợ chồng ở chung ngọt ngào như vậy, Giang Phong cũng vô cùng vui mừng, nói: "Phương tổng, nhìn thấy vợ chồng hai người ân ái như vậy, tôi cũng rất cao hứng!"

"Đây đều là công lao của Giang đại sư."

Nói đến đây, Phương Vân lấy một tờ hiệp nghị ra từ trong túi xách, đưa cho Giang Phong rồi nói: "Giang đại sư, đây là một chút tấm lòng của vợ chồng chúng tôi, hi vọng cậu có thể nhận lấy."

Giang Phong nghi ngờ mà tiếp nhận tờ hiệp nghị, đợi thấy rõ ràng nội dung thì không khỏi lắc đầu, nói: "Phương tổng, lễ này của cô thật sự là quá quý trọng, tôi không thể nhận."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận