Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 426: Đại Hôn Của Anh Trai (2)

Phùng Thiến cười khổ, đáp: “Chị họ, thật ra năm ngoái anh họ đã nói muốn giới thiệu đối tượng cho em rồi, cũng nói với em người em thầm mến kia không thích hợp với em, chỉ là lúc đó em thấy mình vẫn còn trẻ, vẫn muốn tự do bay nhảy, cho nên đã từ chối!

Bây giờ nghĩ lại, em thật sự vẫn còn quá ngây thơ mà.”

Giang Tuyết vỗ vỗ bờ vai của cô, khuyên giải: “Là người dù sao cũng phải trải qua chút chuyện mới trưởng thành lên được, đừng buồn nữa, chuyện đã xảy ra rồi thì cứ để nó qua đi, sau lại nhờ anh họ em giúp tìm cho một đối tượng khác là được.”

Phùng Thiến hơi thấp thỏm nói: “Năm ngoái đã không nghe lời anh họ, không biết anh họ có giận em hay không?”

Giang Tuyết cười: “Anh họ Giang Phong của em nào có nhỏ mọn như vậy, nếu như em ngại mở lời, vậy để chị giúp em nói, bảo nó tìm cho em một đối tượng thật tốt.”

Phùng Thiến vội vàng nói: “Chị họ, việc này không gấp, chờ khi nào anh họ rảnh rồi lại nói sau đi!”

Giang Tuyết mỉm cười: “Anh họ em tính toán nhân duyên rất nhanh, chờ nó tìm được đối tượng thật xứng đôi với em rồi, nếu như nó không rảnh, vậy chị họ đây sẽ giúp tác hợp cho hai đứa.”

Phùng Thiến nghe vậy thì không từ chối nữa, gật đầu đáp: “Vậy làm phiền chị họ rồi!” Hiện tại, thái độ của cô đã hoàn toàn khác biệt so với năm ngoái, chỉ có trải qua, mới biết cách trân quý.

...

Buổi tối.

Lúc Giang mẫu sắp xếp phòng, bỗng chạy tới lén lút hỏi Giang Phong một câu: “Tiểu Phong, có muốn sắp xếp một phòng riêng cho Tiểu Vi không?”

Giang Phong lắc đầu đáp: “Không cần sắp phòng riêng đâu ạ, hôm nay họ hàng đến tương đối nhiều, phòng vốn đã không đủ, để cô ấy ở cùng phòng với con là được rồi.”

Loại tình huống chưa lập gia đình đã ở chung như này, ở thời hiện đại có thể nói là nhìn lắm thành quen, bình thường nhà gái tới nhà trai, bạn bè nam nữ qua lại, trưởng bối nhà trai đều không phản đối.

Chỉ có nhà trai tới nhà gái thì mới tính tới chuyện chia phòng ngủ.

“Được, mẹ biết rồi!”

Chờ Giang mẫu đi rồi, Hoàng Linh Vi liền lại gần hỏi: “Anh Phong, dì tới thì thầm gì với anh vậy?”

Giang Phong đáp: “Mẹ hỏi anh có muốn xếp một phòng riêng cho em không.”

Hoàng Linh Vi trừng to mắt: “Loại chuyện này còn phải hỏi sao? Đương nhiên là phải xếp cho em một phòng riêng rồi!”

Giang Phong liếc cô một cái, nói: “Em nghĩ cái gì thế, mặc dù phòng nhà anh đúng là không ít, nhưng hôm nay họ hàng tới nhiều như vậy, phòng cho họ hàng người thân ở còn phải giật gấu vá vai, cho nên em đừng có suy nghĩ nhiều, ở cùng một phòng với anh là được.”

Hoàng Linh Vi nghe vậy, mặt không khỏi đỏ lên.

Mặc dù hai người trước đây đã là không ít mấy chuyện ôm nhau ngủ, nhưng đó là ở khách sạn bên ngoài, bây giờ là ở trong nhà bạn trai, nếu như ở cùng một phòng với hắn, liệu người nhà hắn có cho rằng cô không có tự trọng, rất tùy tiện hay không?

“Anh Phong, như vậy không tốt lắm đâu? Nếu như bị cha mẹ em biết, chắc chắn sẽ hung hăng mắng em một trận.”

“Em không nói anh không nói, sao cha mẹ em biết được? Lại nói, chuyện nên làm, chuyện không nên làm gì cũng đều đã làm hết rồi, chia phòng ngủ cũng chỉ là bịt tai trộm chuông mà thôi!”

“...”

Đêm đó, vì họ hàng trong nhà cũng hiếm có cơ hội gặp nhau, cho nên hàn huyên tới tận rạng sáng mới lần lượt trở về đi ngủ.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Ngày hôm sau.

Tân lang Giang Phi dậy thật sớm để sửa soạn trang điểm, sau đó dẫn đầu đoàn xe đi đón dâu.

Tập tục kết hôn của trấn Thanh Hà bên này là cô đâu phải được đưa vào nhà trước mười hai giờ trưa, cho nên Giang Phi không thể qua loa được, từ thật sớm đã bắt đầu xuất phát đi tới nhà vợ.

Cũng may quy củ đón dâu bên này không quá nhiều, không giống như một số video lưu truyền trên internet, sau khi tân lang phát xong hồng bao, những người kia còn liều mạng ngăn không cho tân lang vào đón tân nương, khiến tân lang tức giận tới mức đạp cửa không ngừng, nháo tới mức cuối cùng một người không muốn cưới, một người không muốn gả nữa.

Cũng không biết mạch não nhà gái có vấn đề gì không.

Huyện Bách Lương bên này còn đỡ, việc ngăn tân lăng cũng chỉ được coi là gia tăng sự thú vị cho nghi thức mà thôi, mọi người vui vẻ là được, sẽ không thật sự làm tới mức khiến người ta tức giận đập cửa.

Giang Phong và Hoàng Linh Vi ngủ một giấc tới tám, chín giờ mới dậy.

Hai người không cùng đi đón dâu, vốn Hoàng Linh Vi rất hứng thú, muốn đi mở mang kiến thức về tập tục kết hôn ở chỗ bạn trai bên này, nhưng dù sao thì trong tương lai không xa cô cũng sẽ được trải qua quy trình này.

Nhưng Giang Phong nói một câu đã gạt bay suy nghĩ này của cô: “Vợ, em cũng đừng đi tham gia náo nhiệt làm gì, dung mạo em xinh đẹp như vậy, nhỡ chiếm hết sự chú ý của chị dâu sẽ không tốt.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận