Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 846: Người Mai Mối.

Nghe Phàn Lê Hoa trả lời rõ ràng, Giang Phong cũng không giận, vẫn cứ mỉm cười nói: “Người đẹp, tôi thấy hai đầu lông mày của cô đều ưu sầu, liền chủ động muốn tính cho cô một quẻ, theo như trong quẻ nói, tài vận gần đầy của cha cô gặp phải kiếp nạn, mà nhân vật mấu chốt có thể giải được kiếp nạn khó khăn này hay không lại chính là cô, không biết tôi tính vậy có đúng hay không?”

Thấy Giang Phong bắt chuyện với mình, Phàn Lê Hoa mặc dù không thấy phản cảm (nguyên nhân không cảm thấy phản cảm chủ yếu có hai điểm: một là bộ dáng đối phương đẹp trai. Hai là đối phương đã có bạn gái, hơn nữa thoạt nhìn rất là ân ái, cô tin rằng đối phương sẽ không ngốc đến mức trước mặt bạn gái đi ve vãn cô), nhưng tâm trạng của cô đang bực bội nên cũng không có hứng thú nói chuyện nhiều với hắn.

Nghe thấy Giang Phong nói những lời này, trong lòng không nhịn được nghi ngờ, không biết trình độ xem bói của hắn có thật sự lợi hại không, hơn nữa hắn còn hiểu tình hình trong nhà cô, sau đó ở trước mặt cô dãi bày.

Giang Phong đã được coi như là nhân vật đại sư nhìn mặt mà nói chuyện, thấy thế lại nói tiếp: “Nếu như tôi tính không sai, có thể giải được kiếp nạn này cho cha cô hay không, chủ yếu phải dựa vào chuyện hôn nhân của cô, mà mối hôn sự này chắc hẳn cô không cam tâm tình nguyện, cho nên người đẹp cô mới lộ ra buồn phiền như vậy.”

Nghe đến đó, trong lòng Phàn Lê Hoa chấn động, đôi mắt nhìn chăm chú Giang Phong, vẻ mặt mang theo phòng bị nói: “Anh rốt cuộc là ai? Làm sao lại biết được chuyện của nhà tôi?”

Phản ứng của Phàn Lê Hoa, Giang Phong cũng đã dự đoán được từ trước, Hoàng Linh Vi kéo cánh tay Giang Phong trong lòng cảm khái đồng thời cực kỳ tự hào, năng lực suy tính của ông xã nhà mình quá thần kỳ.

Giang Phong khẽ cười nói: “Tôi tên là Giang Phong, Giang trong sông, Phong trong lá phong, đây là vợ tôi, tôi có thể biết được rõ ràng chuyện của nhà cô, tôi vừa nãy cũng đã nói rồi, nhìn thấy hai hai lông mày của cô đầy ưu sầu liền giúp cô bói một quẻ mà thôi. Nếu như cô không tin, vậy coi như tôi chưa nói gì, chúng tôi xin phép cáo từ, có duyên sẽ gặp lại.”

Nói đến đây, Giang Phong nhìn vợ mình nói: “Bà xã đại nhân, Thiên Ưng Đài cũng đã xem rồi, chúng ta đi xem những phong cảnh khác thôi!”

Hoàng Linh Vi dịu dàng ngoan ngoãn gật đầu nói: “Được, chúng ta đi thôi!”

Nhìn thấy hai vợ chồng nói đi, Phàn Lê Hoa vốn dĩ có chút cảnh giác không nhịn được lên tiếng nói: “Giang tiên sinh, Giang phu nhân, xin dừng bước.”

Giang Phong với Hoàng Linh Vi dừng lại, biết mà còn hỏi: “Mỹ nữ còn có việc gì sao?”

Phàn Lê Hoa cắn môi, lấy hết can đảm hỏi: “Giang tiên sinh, anh đã tính ra được kiếp nạn của cha tôi, vậy không biết anh có biện pháp nào hóa giải kiếp nạn này không? Nếu như có thì mời Giang tiên sinh chỉ điểm một chút, Phàn Lê Hoa tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi anh.”

Hoàng Linh Vi vẫn luôn không nói gì nghe đến đây, nhịn không được lên tiếng hỏi: “Phàn Lê Hoa? Cái tên này rất bá khí, là Phàn Lê Hoa cùng tên mà tôi biết sao?”

Phàn Lê Hoa không biết đã trả lời vấn đề như này bao nhiêu lần, lúc này lại nói thêm lần nữa: “Đúng vậy Giang phu nhân, tên của tôi là cùng tên với tứ đại nữ anh hùng cổ đại, vị đại nguyên soái Phàn Lê Hoa binh mã nổi tiếng hiển hách kia.”

Trả lời xong vấn đề của Hoàng Linh Vi, ánh mắt của Phàn Lê Hoa đặt lên trên người Giang Phong, ôm một tia hy vọng chờ câu trả lời của hắn.

Giang Phong cũng không có tâm tư úp mở, gọn gàng dứt khoát trả lời: “Biện pháp hóa giải kiếp nạn này đương nhiên là có, mà không chỉ có một biện pháp.”

Phàn Lê Hoa nghe vậy vừa mừng vừa sợ, run giọng nói: “Giang tiên sinh anh nghiêm túc sao?”

Giang Phong cười không trả lời.

Phàn Lê Hoa thấy thế có chút bối rối nói: “Giang tiên sinh, không biết có biện pháp hòa giải nào?”

Giang Phong hiểu trong lòng cô sốt ruột, trả lời: “Biện pháp đầu tiên, chính là mượn một ít tiền, có khoản tiền này, hẳn là có thể tạm thời giải quyết vấn đề của cha cô.”

Phàn Lê Hoa đầu tiên là gật đầu, sau đó vẻ mặt lại rối trí lắc đầu nói: “Nếu như cha tôi có thể mượn được tiền, hắn cũng không cần vội vàng gấp gáp như vậy.”

Giang Phong nói: “Biện pháp này nếu như tôi đã nói ra, đương nhiên cũng có biện pháp giúp cha cô mượn tiền, nhưng mà biện pháp này cũng chỉ là trị phần ngọn, không có cách nào trị tận gốc, không có ý nghĩa nhiều.”

Nghe đến đó, Phàn Lê Hoa đè xuống vui mừng trong lòng, không kịp đợi chờ hỏi: “Giang tiên sinh, vậy biện pháp thứ hai là gì?”

Giang Phong nói: “Biện pháp thứ hai, chính là giải quyết vấn đề từ phần đầu nguồn.”

Phàn Lê Hoa cười khổ nói: “Giang tiên sinh, không giấu gì anh, cha tôi là bị bên A khất nợ tiến độ công trình, bây giờ bên A gặp vấn đề về tài chính, cái hạng mục này không thể tiếp tục được nữa. Nếu như muốn giải quyết vấn đề từ ngọn, trừ phi bên là bên A có thể xoay tiền, hoặc là bên A mới xuất hiện, nếu không căn bản không thể giải quyết được.”

Giang Phong khẽ cười: “Trời không tuyệt đường của người, chỉ cần hạng mục bên A có giá trị, đương nhiên sẽ không thiếu người đầu tư, tôi có thể hỗ trợ dắt mối.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận