Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 430: Thị Trường Cưới Hiện Tại Là Như Thế Này Sao? (3)

Hoàng Linh Vi hỏi:

"Chồng ơi, nếu không có năng lực xem nhân duyên thì sẽ như thế nào?"

Giang Phong trả lời:

"Một lần không thành, thì dùng biện pháp nước chảy đá mòn, thường xuyên đi tìm bà ấy, sau ba lần, dù cho bản thân bày ấy có tin tưởng năng lực làm mai mối của anh hay không, thì chắc hẳn đều sẽ bằng lòng cho anh một cơ hội."

Hoàng Linh Vi thầm nói:

"Thật sự quá phiền phức!"

Lúc này, xe đã tới nơi, Giang Phong dừng xe, nói:

"Phiền phức cũng là chuyện bình thường, nếu như làm mai mối không như thế thì người mai mối đã xuất hiện khắp nơi rồi."

Hoàng Linh Vi cười, nói:

"Cũng đúng."

Hai người đi vào trong cửa tiệm, nhân viên đi tới.

Giang Phong nói:

"Chúng tôi đi bốn người, đợi người tới đủ sẽ gọi món, cảm ơn!"

"Vâng!"

Nhân viên trả lời, sau đó bưng trà lên cho hai người, sau đó đi tới bàn khác.

Mẹ Giải cũng tới ngay sau đó.

Hai bên khách sáo vài câu, vừa gọi đồ ăn xong không bao lâu, thì chính chủ Giải Phóng cũng chạy tới.

Giải Phóng vừa tan ca liền chạy tới đây, cho nên trên người vẫn mặc trang phục cảnh sát, trông khá đẹp trai.

Sau khi bắt chuyện vài câu, nhân viên bắt đầu dọn món lên.

Đầu tiên là một phần thịt ngỗng cắt khúc, đây cũng là một trong những món tiêu biểu của quán.

Sau đó những món khác cũng lần lượt được dọn lên, tổng cộng là bốn món ăn và một món canh.

Mẹ Giải thấy đồ ăn được dọn lên hết rồi mới không nhịn được mà tò mò hỏi:

"Ông mai Giang, cậu nói cậu là người đã làm mai mối cho con gái của bí thư Nghiêm đúng không?"

Giang Phong gật đầu, nhớ lại chuyện đó, nói:

"Chuyện đó là vào năm ngoái, lúc đó trong tay cháu có vài vị khách cực kỳ ưu tú, trong lúc giúp những vị khách đó tìm kiếm đối tượng, cháu tình cờ phát hiện con gái của bí thư Nghiêm rất xứng đôi với một trong những vị khách đó, cho nên trực tiếp tìm tới cửa.

Nhưng mà, khi đó chị Nghiêm thấy cháu còn quá trẻ, cảm thấy không đáng tin cậy, cho nên từ chối, nói mình tạm thời không có ý định muốn kết hôn.

Sau đó, cháu lướt qua chị ấy, đi thẳng đến cổng lớn khu XX, cháu nhân cơ hội Nghiêm phu nhân đi ra ngoài mua đồ ăn, tiến tới nói về chuyện muốn làm mai mối cho con gái của dì ấy."

Mẹ Giải nghe xong liền trợn mắt há hốc mồm, cảm thán:

"Ông mai Giang, lá gan của cậu lớn thật đó, sau đó thì sao? Nghiêm phu nhân phản ứng như thế nào?"

Giải Phóng yên lặng quan sát Giang Phong, dùng kinh nghiệm của mình để phán đoán xem hắn có nói dối hay không.

Hoàng Linh Vi cũng tập trung lắng nghe, cô không biết rằng bạn trai mình đã làm mai mối cho con gái của bí thư Nghiêm, cho nên muốn biết bạn trai mình đã tác hợp bọn họ như thế nào.

Giang Phong cười, nói:

"Nghiêm phu nhân là một người rất dễ bắt chuyện, sau khi cháu nói muốn giới thiệu đối tượng cho con gái của dì ấy, dì ấy liền nhiệt tình mời cháu tới nhà ăn cơm.

Sau đó cháu thuận lợi nhìn thấy bí thư Nghiêm, bởi vì đối tượng mà cháu giới thiệu thực sự rất ưu tú, cho nên không chỉ bí thư Nghiêm và Nghiêm phu nhân hài lòng, mà ngay cả chị Nghiêm trước đó nói tạm thời không muốn kết hôn cũng đồng ý ra mắt. Chuyện kế tiếp cứ thế nước chảy thành sông."

Mẹ Giải cực kỳ tò mò, hỏi:

"Ông mai Giang, rốt cuộc thì cậu đã giới thiệu ai cho con gái của bí thư Nghiêm mà có thể làm cho cả nhà bí thư Nghiêm đều hài lòng thế?"

Giang Phong uống một ngụm trà, cười khẽ, nói:

"Người mà cháu giới thiệu cho chị Nghiêm là con trai của gia đình giàu nhất tỉnh Quảng Tây chúng ta, một đối tượng ưu tú như thế sao Nghiêm gia có thể không hài lòng được chứ!"

Mẹ Giải và Giải Phóng vừa nghe như thế liền khiếp sợ, miệng há to tới mức có thể nhét một quả trứng vịt vào.

Người giàu nhất tỉnh Quảng Tây là một nhân vật có giá trị con người lên tới mấy chục tỷ, là người mà cả đời này bọn họ đều không thể gặp mặt được, người mai mối trẻ tuổi trước mặt này vậy mà lại có năng lực làm mai mối cho một nhân vật như thế ư?

Buổi trưa.

Thị trấn huyện Bách Lương.

Ở trang trại nuôi ngỗng nào đó, mẹ con Giải Phóng đều chấn động trước tin tức Giang Phong lộ ra, mãi hồi lâu vẫn không nói được gì.

Tuy nói bối cảnh gia đình nhà họ Giải bọn họ xem như không tệ, ba Giải làm lãnh đạo một cục, phóng tầm mắt ra cả huyện cũng được tính là nhân vật có máu mặt, nhưng năng lực này đặt ở trước mặt đại gia tỉnh Quế lại hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Thậm chí, đừng nói là đại gia của tỉnh, cho dù là đại gia của huyện, nhà họ Giải bọn họ cũng không với cao nổi.

Dù sao có thể trở thành đại gia của một huyện, cơ bản đều sẽ có một mạng lưới quan hệ mạnh mẽ, bên trong không thiếu tồn tại "đứng đầu xưởng", ba Giải là một nhân vật nhỏ "cấp kho lúa", người ta còn thật sự không để mắt tới.

"Con của đại gia tỉnh cũng muốn mời người mai mối, đúng là không thể tin nổi."

Mẹ Giải xúc động thốt ra một câu, sau đó nhìn về phía Giang Phong hỏi: "Ông mai Giang là người ở đâu vậy?"

Giang Phong nói: "Tôi ở trấn Thanh Hà."

Giải Phóng nói tiếp: "Quê cũ của tôi là trấn Đàm Long bên cạnh, trước đây tôi thường tới trấn Thanh Hà chơi, không biết ông mai Giang ở thôn nào?"

Giang Phong nói: "Tôi là thôn Long Sơn."

Giải Phóng nói: "Tôi từng đi qua thôn Long Sơn, Giang Vĩnh Quý làm việc ở cục công tác XX chính là người ở thôn Long Sơn các người, anh có quen không?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Tôi đương nhiên quen rồi, chú ấy là chú út tôi."

Giải Phóng kinh ngạc nói: "Chú ruột?"

Giang Phong gật đầu: "Chú ruột!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận