Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1237: Đời Người, Sự Lựa Chọn Thật Sự Rất Quan Trọng! (2)

Hai bên lần đầu tiên gặp mặt, không nên mang theo con gái đi cùng thì tốt hơn, ít nhất cho người ta một chút khoảng đệm, đợi hai người có cảm tình rồi lại cho đối phương gặp mặt con gái, vậy cũng không sao.

Vì vậy, Lý Thủy Tú gật đầu nói: "Cha, mẹ, con biết rồi, con nghe hai người."

Cha mẹ Lý nghe vậy đều lộ ra nụ cười, từ khi con gái Ly hôn từ Nhật Bản trở về, con bé rõ ràng đã trở nên trưởng thành nhiều hơn trước, cứ việc trưởng thành này phải trả một cái giá có chút lớn, nhưng vẫn là đáng giá.

Bọn họ nói chuyện đều là tiếng địa phương, Lý Linh Nhi nghe nửa ngày kết quả một câu cũng nghe không hiểu, cô bé không khỏi hỏi: "Mẹ ơi, mọi người đang nói gì vậy, sao một câu con nghe cũng không hiểu?"

Lý Thủy Tú mỉm cười sờ đầu con gái, nói: "Linh Nhi, con bây giờ học ngôn ngữ đã đủ nhiều, tạm thời mẹ sẽ không dạy con tiếng địa phương, chờ con về sau lớn rồi muốn học, mẹ sẽ dạy cho con."

Lý Linh Nhi có phần không vui mím miệng, bất đắc dĩ nói: "Được ạ!"

...

Đời này, chúng ta đều đi về phía trước, mỗi người chúng ta đều vùi đầu đi về phía trước, đứng ở điểm giao nhau trước mặt, bạn vĩnh viễn đều sẽ không biết được con đường phía trước sẽ như thế nào, và mọi thứ về ngày mai đều không thể biết được.

Bởi vì không biết, cho nên mong chờ.

Mọi thứ trong cuộc sống đều liên kết với nhau và mọi quyết định của chúng ta đưa ra hôm nay sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống tương lai của chúng ta. Có thể một lúc nào đó, bạn căn bản không có ý thức được, đằng sau sự lựa chọn này là như thế nào, thế nhưng một ngày nào đó thời gian cũng sẽ cho bạn đáp án.

Chọn một chuyên ngành nhất định có thể quyết định sự nghiệp của bạn trong cả cuộc đời, lựa chọn một người yêu nào đó, quyết định hướng đi cuộc hôn nhân của bạn. Chọn thành phố nào đó để đến, thì thành phố này sẽ trở thành điểm đến của bạn trong tương lai.

Suy nghĩ lại một chút, dường như chúng ta mỗi thời mỗi khắc đều phải lựa chọn, từ buổi tối hôm nay ăn gì cho đến lựa chọn nghề nghiệp, có phần lựa chọn không quan hệ đau khổ, có phần lựa chọn lại quyết định hướng đi cuộc đời chúng ta.

Trong cả đời người, lựa chọn thật sự rất quan trọng!

Nhưng mà lựa chọn lại thường đi kèm với hối hận, chỉ cần làm ra một lựa chọn không có đặc biệt mỹ mãn, liền sẽ không nhịn được ở trong lòng nghĩ, nếu như lúc đó không có làm như vậy thì thật tốt, nếu như lúc đó chọn cái khác, liệu kết cục có khác không?

Nhưng không ai trong chúng ta có tầm nhìn xa để dự đoán điều gì sẽ xảy ra trong tương lai. Vào thời điểm đưa ra sự lựa chọn, ai cũng đều là đi trong bóng tối, chỉ có chờ đợi thời gian sẽ thấy rõ ràng.



Vương Điềm Điềm (Nữ độc giả thực sự của cuốn sách này, thông tin sau đây đều là thật, trải qua bản thân cô xem qua mới vọng lại, về phần yêu cầu lựa chọn bạn đời và thông tin chi tiết hơn, cô ấy sẽ trình bày từng cái một khi cô ấy gặp được Giang đại sư. Nếu có một đại gia nào đáp ứng các điều kiện và quan tâm đến cô ấy, vui lòng truy cập trang Web tiểu thuyết của Qidian để tham gia xem mắt với Giang đại sư, cô ấy đang đợi bạn trong nhóm ^_^ ) ban đầu cô ấy cũng có tương lai tươi sáng, cha mẹ đều làm việc trong doanh nghiệp nhà nước, cô là con gái một, thành tích học tập vừa tốt.

Nhưng ngay sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở, một sự lựa chọn của mẹ cô đã ảnh hưởng đến cả cuộc đời cô.

Lúc ấy, với thành tích thi vào cấp 3 của cô, có thể chọn vào trường trung học trọng điểm của thành phố để học các lớp bình thường, hoặc cô có thể lựa chọn vào trường trung học trọng điểm của huyện để học các lớp trọng điểm.

Sau đó, mẹ cô liền quyết định cho cô đến một trường trung học trọng điểm trong huyện.

Sự lựa chọn này không thể là nói sai, nhưng chính sự lựa chọn này, đã hoàn toàn thay đổi cuộc đời của cô.

Bởi vì ở trường học này, trong lớp học này, cô gặp phải một bạn học nam gan lớn bằng trời, bạn học nam này vẫn luôn quấy rầy cô, bất luận cô có cự tuyệt như thế nào cũng vô ích.

Hắn quấy rầy cô đại khái khoảng một tháng, đối với cô táy máy tay chân, quá đáng hơn là hắn còn cố ý đổi chỗ ngồi cùng bàn với cô, sau đó còn đưa tay ra sờ đùi cô khi giáo viên đang ở trong lớp.

Lúc ấy, Vương Điềm Điềm mới 17 tuổi, cô ấy không chỉ đơn thuần mà còn không biết nên xử lý những chuyện này như thế nào, thậm chí cô ấy còn không dám nói với cha mẹ mình (giống như những học sinh bị bắt nạt trong trường nhưng không dám nói với bố mẹ), chỉ là yên lặng chịu đựng, tâm lý bị tổn thương rất nhiều.

Mặc dù có một số bạn học nhìn thấy nhưng đều cho rằng cô chơi đùa với bạn học nam kia, dù sao trường cấp 3 nói yêu đương cũng không có gì kỳ lạ, đương nhiên sẽ không nhúng tay vào những việc không phải của mình.

Cô vì thế mất ngủ một tuần, sau khi cha mẹ của cô biết chuyện này, thì cô đã mắc phải bệnh tâm lý, được đưa đến bệnh viện trị liệu một quãng thời gian.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận