Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1218: Con Ma Cờ Bạc Bí Quá Hoá Liều

Giang Phong cùng vợ ăn cơm tối ở trung tâm ở cữ, sau đó hắn ôm con trai đi tản bộ một lúc, khi này bỗng nghe thấy nhân viên của trung tâm ở cữ bàn luận về vụ hoả hoạn xảy ra ở khách sạn Minh Hồ.

Thời đại này truyền thông phát triển, ai cũng thành thợ quay phim, chuyện lớn như khách sạn Minh Hồ xảy ra hoả hoạn đương nhiên bị không ít người chứng kiến quay video đăng lên vòng bạn bè.

Cứ như vậy người truyền người, bài đăng chia sẻ liên tục, rất nhanh tin tức đã lan truyền khắp toàn bộ Nam Ninh.

Chuyện hỏa hoạn này, dù chỉ là một nhà dân thông thường bị cháy đi nữa thì miễn là thế lửa tương đối lớn, chắc chắn sẽ thu hút ánh mắt công chúng, huống chi khách sạn Minh Hồ lại là khách sạn bốn sao uy tín lâu năm của Nam Ninh, đột nhiên xảy ra hoả hoạn như vậy, vụ việc nhận được sự chú ý của công chú ý là chuyện không thể bình thường hơn được.

Đây dù sao cũng là khách sạn mà khách hàng của hắn đang ở, Giang Phong nghe được tin tức này liền ôm con trai về giao cho nguyệt tẩu, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi cho Tô Dao.

“Giang đại sư!”

Điện thoại vừa kết nối, giọng nói có vẻ hơi mệt mỏi của Tô Dao đã vang lên.

Giang Phong hỏi: “Tô tổng, tôi vừa nghe người ta bàn tán nói khách sạn của anh xảy ra hoả hoạn, có chuyện gì vậy? Có thương vong gì không?”

Tô Dao đáp: “Cảm ơn Giang đại sư đã quan tâm, không có ai bị thương, nguyên nhân hoả hoản sơ bộ đã điều tra ra được rồi, là do đường dây điện gây ra, nhưng đây không phải ngoài ý muốn, mà là có người cố tình gây ra, cụ thể vẫn còn đang trong quá trình điều tra.”

“Không có thương vong gì là tốt rồi.”

Nói đến đây, Giang Phong lại hỏi: “Tô tổng, gần đây anh có đắc tội với người nào không? Nếu như anh có người nào khả nghi, anh cứ báo danh tính và số điện thoại di động của người đó cho tôi, tôi sẽ giúp anh thử suy tính xem xem có thể bắt được tên thủ phạm khốn nạn đó không. Cố ý phóng hoả ở khách sạn, đây chính là đang cầm sinh mệnh người khác ra chơi đùa mà!”

Tô Dao lắc đầu nói: “Giang đại sư, trước đó tôi cũng đã cẩn thận nghĩ lại rồi, hai năm gần đây tôi thật sự không hề đắc tội một ai, cho nên tạm thời cũng không rõ rốt cuộc là ai muốn hại tôi.”

“Camera giám sát của khách sạn có phải cũng bị người ta phá hư rồi không?”

“Đúng vậy, sau khi dập lửa, cảnh sát liền lập tức điều tra camera giám sát, kết quả camera giám sát đã bị người ta phá hư rồi, ổ cứng cũng bị đập nát toàn bộ!”

Giang Phong nói: “Xem ra việc này hẳn là không thoát được quan hệ với nhân viên nội bộ của khách sạn đó, sau khi chuyện xảy ra có điều tra nhân viên khách sạn chưa? Có phát hiện người nào khả nghi hay không?”

Tô Dao đáp: “Chúng tôi cũng hoài nghi như vậy, nhưng kết quả sơ bộ cho thấy không có bất kì nhân viên nào có hiềm nghi, thật sự khiến người ta cảm thấy khó hiểu.”

Giang Phong nghĩ nghĩ, hỏi: “Tô tổng, nhân viên khách sạn chỗ anh hiện tại vẫn còn ở khách sạn chứ?”

Tô Dao đáp: “Ừm, đều ở đây cả, muốn giải quyết tốt mọi chuyện thì không thể thiếu họ được.”

Giang Phong liền nói: “Vậy bây giờ tôi chạy tới giúp anh tra một lần.”

Là khách cũ từng làm mối, Tô Dao tự nhiên hiểu rõ tạo nghệ “Thần toán” này của Giang đại sư, có Giang đại sư ra mặt hỗ trợ điều tra, nói câu này cũng không khoa trương, so với kết quả điều tra của cảnh sát còn đáng tin cậy hơn.

Bởi vậy, Tô Dao không hề từ chối mà vui mừng nói: “Cảm ơn Giang đại sư, phiền cậu rồi, tôi tin tưởng có là ngưu quỷ xà thần gì thì cũng không chạy khỏi Hoả Nhãn Kim Tinh của cậu được.”

“Không cần khách khí, vậy trước tiên cứ như thế đã, lát nữa gặp!”

“Ừm, lát nữa gặp!”

Sau khi cúp điện thoại, Giang Phong liền chào vợ và cha mẹ vợ, sau đó lái xe về phía khách sạn Minh Hồ.



Một tiếng sau.

Tại một phòng họp nào đó ở tầng hai khách sạn Minh Hồ, Giang Phong nhìn Nam Sơn và Tô Dao, nói: “Sau khi tôi suy tính thì vấn đề quả thực không phải xuất hiện ở nhân viên khách sạn, vậy chúng ta đổi một hướng suy nghĩ khác đi, liệu có thể liên quan tới khách hàng của khách sạn hay không?”

Tô Dao nói: “Vấn đề này cảnh sát cũng đã cân nhắc đến, thậm chí cũng đã bắt đầu điều tra rồi, chỉ là trước mắt vẫn chưa phát hiện ra nghi vấn gì.”

Giang Phong nói: “Tô tổng, chị cho người đem tư liệu của những khách hàng đã vào ở khách sạn này trong hai ngày vừa qua cho tôi đi, tôi xem một lần xem có ra vấn đề gì hay không.”

Tô Dao gật đầu đáp: “Được, Giang đại sư, cậu chờ một lát, tôi sẽ lập tức cho người mang tư liệu đến.”

Nói xong, Tô Dao liền gọi điện thoại sắp xếp chuyện này.

Mấy phút sau đã có nhân viên cầm tư liệu của khách hàng lên.

Giang Phong cầm lấy tư liệu, dựa vào danh tính và thẻ căn cước của từng khách hàng để xem thông tin chi tiết của từng người, bởi vì không cần phải xem toàn bộ tư liệu mà chỉ cần xem tư liệu mới nhất thôi, cho nên tốc độ cũng khác nhanh.

Khổng Nam Sơn và Tô Dao đều biết Giang đại sư đang suy tính, hai vợ chồng cũng không nói chuyện, chỉ cùng một mặt chờ đợi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận