Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1225: Hành Tẩu Cột Mốc Biên Giới. (2)

Như vậy thì hơi tốn kém, nhưng ít nhất có thể theo kịp sự phát triển của thời đại, thế nào cũng phải được lợi nhiều hơn hại.

Sau khi Tô Dao nghĩ thông suốt liền lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Tề Mỹ Hoa, một người phụ nữ giàu có mối quan hệ tốt với cô, và cùng là bà chủ của công ty trang trí Mỹ Hoa.

Điện thoại kết nối, Tề Mỹ Hoa liền trực tiếp hỏi: "Tô tổng, khách sạn của cô xử lý như thế nào rồi? Bắt được thủ phạm chưa?"

Sau khi tin tức về vụ cháy khách sạn lan truyền, Tô Dao liền nhận được rất nhiều cuộc gọi thăm hỏi của các phú bà, Tề Mỹ Hoa là một trong số đó.

Tô Dao nói: "Cảm ơn Tề tổng quan tâm, thủ phạm đứng sau đã bị cảnh sát bắt được, hình phạt cùng với bồi thường hắn là chạy không thoát, tôi hiện tại gọi điện thoại cho cô, là muốn thương lượng với cô về chuyện sửa chữa lại khách sạn."

Tề Mỹ Hoa nói: "Được, vậy cô đến công ty tôi đi, chúng ta gặp mặt nói chuyện!"

Tô Dao nói: "Được, lát nữa gặp!"

"Lát nữa gặp!"

...

Tỉnh Lỵ của tỉnh Quý Châu.

Lý Thủy Tú sau khi từ Quảng Tây trở về, liền đem toàn bộ tâm tư của mình đặt vào cửa hàng thực phẩm nhật Bản của mình.

Muốn mở một cửa hàng thực phẩm Nhật sinh lời, tuyệt đối không được mù quáng tung tiền mở tiệm được, đầu tiên cần phải nghiên cứu thị trường để hiểu rõ đối thủ cạnh tranh tại địa phương, nhóm khách hàng tiềm năng và nhu cầu thị trường.

Sau đó xây dựng kế hoạch kinh doanh dựa trên kết quả nghiên cứu thị trường, bao gồm định vị, chiến lược sản phẩm, mục tiêu thị trường, chiến lược giá, v.v.

Đồng thời, việc lựa chọn một cửa hàng phù hợp là điều quan trọng đối với các cửa hàng thực phẩm Nhật.

Mặc dù đây là lần đầu tiên Lý Thủy Tú mở cửa hàng kinh doanh nhưng cô cũng biết cách xác định vị trí của cửa hàng dựa trên các yếu tố như con người (hai chữ này không thể nối liền cùng nhau), giao thông, tầm nhìn, và sự cạnh tranh xung quanh và chi phí thuê mặt bằng.

Sau khi chọn mặt bằng xong, còn cần phải xin giấy phép vệ sinh thực phẩm, giấy phép kinh doanh, đăng ký nhãn hiệu và các loại giấy chứng nhận khác.

Tiếp theo, cần phải thiết kế thực đơn món ăn hàng ngày để thu hút khách hàng, thiết lập chuỗi cung ứng đáng tin cậy và thiết lập mối quan hệ hợp tác với các nhà cung ứng để đảm bảo nguồn cung cấp nguyên liệu ổn định và chất lượng có thể kiểm soát được.

Sau đó tiến hành trang trí nội thất theo phong cách và vị trí của cửa hàng thực phẩm hàng ngày, đồng thời mua các thiết bị và đồ dùng nhà bếp cần thiết như bếp nấu, dùng cụ nấu ăn, dao, tủ lạnh, v.v.

Sau đó tuyển dụng nhân viên thích hợp, bao gồm đầu bếp, bồi bàn và các vị trí cần thiết khác. Cung cấp cho nhân viên các khóa đào tạo cần thiết để đảm bảo họ hiểu thực đơn, tiêu chuẩn vệ sinh và quy trình phục vụ.

Nếu cần, còn phải xây dựng chiến lược marketing, lợi dụng nhiều kênh khác nhau để quảng bá cửa hàng, chẳng hạn như mạng xã hội, quảng cáo, marketing truyền miệng, v.v.

Nói chung, nếu muốn mở một cửa hàng thực phẩm Nhật, cần phải làm rất nhiều chuyện, dù sao say khi Lý Thủy Tú từ Quảng Tây trở về, liền loay hoay chân không chạm đất.

Nhưng mà, dù bận rộn nhưng trong lòng Lý Thủy Tú cảm thấy rất viên mãn, so với việc làm nội trợ ở Nhật Bản, cô đối với cuộc sống hiện tại hài lòng hơn.

...

Không thể không nói, hiệu suất các bậc làm cha mẹ vì con cái tìm đối tượng rất là cao.

Ngày thứ hai Trần Đạt Cường về nhà, đã bị cha mẹ đưa tới công ty mai mối hạnh phúc ở thủ phủ của tỉnh, gặp được Giang đại sư huyền thoại.

Sau khi hai bên chào hỏi nhau, mẹ Trần liền mỉm cười nói: "Giang đại sư, quê của chúng tôi ở trấn Thanh Sơn, lúc tôi còn nhỏ, trấn Thanh Sơn chúng tôi với trấn Thanh Hà của cậu vẫn là một nhà người đấy!"

Giang Phong đương nhiên biết đoạn lịch sử này.



Thị trấn Thanh Hà bọn họ thuộc quận Đầm Giang lân cận thời Trung Hoa Dân Quốc, và nó thuộc khu thứ mười ba sau khi giải phóng. Nó được thành xã Thanh Sơn vào tháng 8 năm 1958, sau đó đổi thành quận Đần Giang vào tháng 6 năm 1961. Nó được đổi thành thuộc thị trấn Thanh Sơn, và không được chia thành thị trấn Thanh Hà cho đến tháng 1 năm 1976, tháng 8 năm 1993 nó được đổi thành thị trấn Thanh Hà cho đến nay.

Cho nên mẹ Trần nói lúc bà nhỏ trấn Thanh Sơn với trấn Thanh Hà trấn người một nhà, đúng là nói không sai.

Chính mối quan hệ này đã khiến thị trấn Thanh Hà không có trường cấp 3 nào của riêng mình.

Ra khỏi nhà, thân phận đồng hương này chắc chắn là một trong những cách nhanh nhất để gần gũi hơn, hai bên nói chuyện phiếm gần mười phút, mới bắt đầu tiến vào chủ đề.

Mẹ Trần mở miệng nói: "Giang đại sư, con trai của tôi đã lựa chọn nhập ngũ sau khi tốt nghiệp cấp 3, kết quả thằng nhóc này vừa đi chính là hơn 5 năm, mãi cho đến ngày hôm qua mới trở về thăm người thân trong kỳ nghỉ của mình.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận