Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1165: Tôi Không Phải Người Quốc Tịch Trung Quốc, Mà Là Quốc Tịch Thái Lan, Pháp Luật Trung Quốc Đã Không Quản Được Tôi Nữa Rồi!

Chờ sau khi hai mẹ con Hồng gia rời đi rồi, Giang Phong trong lòng hơi động, một làn sóng vô hình quét ngang, nháy mắt đã bao phủ hơn hai tỷ người, chỉ thấy trong màn hình giả lập, vô số hình chân dung nữ loé lên, cuối cùng dừng lại ở một bức ảnh chân dung:

【 Danh tính 】: Lâm Tiểu Uyển

【 Tuổi tác 】: 29 tuổi

【 Chiều cao】: 166cm

【 Cân nặng】: 51kg

【 Bối cảnh gia đình】: Cha mẹ là lao động bình thường, có một anh trai lớn hơn 2 tuổi và một em trai nhỏ hơn 3 tuổi.

【 Sở thích cá nhân】: Là một người tính cách lạc quan cởi mở, luôn luôn dùng nụ cười đối mặt với cuộc sống, có năng lực thích ứng rất mạnh, thái độ sống tích cực. Thích đọc sách, thích đi bộ, thích âm nhạc và hội hoạ.

【 Kinh nghiệm yêu đương 】: Bạn trai cũ...

【 Tài liệu chi tiết 】:...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại】: 67 (tình cảm vợ chồng 66 + môn đăng hộ đối 68 + Quan hệ gia đình 67)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa】: 92 (tình cảm vợ chồng 94 + môn đăng hộ đối 91 + Quan hệ gia đình 91)

【 Đào hoa ngoài giá thú】: Kiếp đào hoa 1… Kiếp đào hoa 2…

【 Dự đoán con cái 】:...

Giang Phong xem xong tư liệu đối tượng xứng đôi, nữ tiếp tân của công ty môi giới hôn nhân lại tới thông báo: “Ông chủ, lại có khách muốn gặp ngài!”

Giang Phong gật đầu đáp: “Biết rồi, mời khách vào đi!”

Nữ tiếp tân đáp một tiếng, không đến một phút sau, khách đã được đưa tới.

Giang Phong thấy thế liền vội vàng đứng lên, cười chào hỏi: “Ông chủ Vương, quản lý Vương, mọi người tới sao không gọi điện thoại trước cho tôi, tôi xuống đón mọi người!”

Vương Khang đưa túi quà trong tay cho Giang Phong, vừa cười vừa nói: “Giang đại sư, tôi và cha tôi hôm qua mới quyết định bay tới, lúc đến Nam Ninh thì đã khuya lắm rồi, sợ quấy rầy cậu nghỉ ngơi, cho nên mới không gọi điện thoại cho cậu.”

Giang Phong mời hai cha con ngồi xuống, sau đó bắt đầu đi nấu nước pha trà.

Hai bên khách sáo vài câu xong, Giang Phong mới hỏi: “Ông chủ Vương, quản lý Vương, mọi người đặc biệt từ Tân Cương chạy tới đây tìm tôi, hẳn là có chuyện gì quan trọng đi?”

Hai cha con Vương gia liếc nhau một cái, nói: “Giang đại sư, không dối gạt gì cậu, cha con chúng tôi lần này chạy tới đây tìm cậu đúng là có chuyện quan trọng.”

Giang Phong rót cho hai cha con mỗi người một chén trà, nói: “Ông chủ Vương, có chuyện gì chú cứ nói, có khả năng giúp đỡ được, cháu chắc chắn sẽ không chối từ.”

Vương phụ trước tiên nói tiếng cảm ơn, sau đó thở dài, kể: “Giang đại sư, sự tình là như này, chú trước đó không lâu tôi đã đặt niềm tin sai chỗ vào một người bạn tốt đã quen biết gần hai mươi năm…”

Vương phụ đem chuyện mình bị “bạn tốt” Lý Húc gài bẫy lừa gạt mấy tỷ một năm một mười kể cho Giang Phong nghe, cuối cùng vẻ mặt tràn đầy khổ sở nói: “Chú thật sự không nghĩ đến, chú và cậu ta đã có gần hai mươi năm giao tình, bình thường cũng không ngại giúp đỡ người ta, vậy mà người ta lại gài bẫy lừa gạt chú.

Chờ tới lúc chú kịp phản ứng thì người đã biến mất vô ảnh vô tung rồi, dựa theo kết quả điều tra sơ bộ của cảnh sát thì người kia đã sớm xuất ngoại rồi!”

Nghe xong, Giang Phong cũng không nhịn được mắng: “Ông chủ Vương, người bạn này của chú thật đúng là một tên khốn nạn, uổng công chú tin tưởng người ta như vậy, lương tâm đều bị chó gặm rồi.”

Vương phụ đấm ngực dậm chân nói: “Chú bây giờ cũng hối hận đến xanh ruột rồi, chỉ hận bản thân mắt mù, quen biết nhiều năm như vậy cũng không nhìn thấu bộ mặt thật của hắn.”

Vương Khang nhìn về phía Giang Phong, nói: “Giang đại sư, tội nhân lừa gạt một khi đã trốn sang nước ngoài, nghĩ tới việc bắt người xuyên quốc gia thôi đã thấy khó khăn trùng điệp rồi. Chúng tôi đều biết cậu am hiểu chuyện suy tính, không biết cậu có cách nào hỗ trợ cảnh sát bắt cái tên khốn nạn kia về hay không?”

Giang Phong không trực tiếp trả lời có cách hay không, mà hỏi ngược lại: “Ông chủ Vương, chú có ngày sinh tháng đẻ của người bạn kia không?”

Vương phụ cau mày nói: “Ngày tháng năm sinh của hắn chú đều có, nhưng cụ thể là sinh vào giờ nào thì không biết, có điều chú biết rõ quê quán của hắn ở đâu, có thể tìm người ở quê quán hắn bên kia nghe ngóng xem hắn ra đời vào giờ nào.”

Giang Phong khoát tay áo nói: “Cái này thì không cần, không có giờ sinh chính xác sẽ có chút phiền phức, nhưng chỉ là tốn thêm chút công phu mà thôi, nếu như ông chủ Vương có thể cung cấp cả số CMND của người kia, thì cũng hỗ trợ rất lớn cho việc suy tính.”

Vương phụ vội vàng gật đầu, nói: “Cái này thì có.”

Giang Phong nói: “Được, vậy ông chủ Vương hãy cho cháu biết, tên tuổi, ngày tháng năm sinh và số CMND của người đó cho cháu đi, để cháu thử suy tính một lần, xem xem có thể xác định được đại khái vị trí của người ta ở đâu không.”

Cha con Vương gia nghe vậy xong thì vô cùng vui mừng, vội vàng viết tên tuổi, ngày tháng năm sinh và số CMND của Lý Húc lên giấy, sau đó đưa cho Giang Phong.

Giang Phong nhận lấy giấy, nhìn thoáng qua, sau đó liền nhắm mắt lại, bắt đầu bấm ngón tay tính.

Vụng trộm, tinh thần hắn khẽ động, bắt đầu xem xét tư liệu của Lý Húc hiện lên trên màn hình giả lập.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận