Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 814: Môn Đăng Hộ Đối (3)

Giang Phong vừa nghe liền hiểu ý ở trong đó, liền đáp: "Bên phía Vu tổng có mẹ hắn và chị cả chị hai tới, ngoài ra thì không còn người nào khác."

Con dâu thứ hai Hồ gia nói: "Được rồi, tôi đã hiểu, vậy bên phía chúng tôi cũng sẽ sắp xếp tốt."

Giang Phong cười nói: "Thật ra cũng không cần quá chú trọng phương diện này, chỉ cần không đến hai mươi mấy người như ong vỡ tổ là được, nhiều thêm mấy người hay là ít đi mấy người đều không quan trọng."

"Tôi hiểu, nhưng mà sắp xếp người tương ứng thì lúc hai bên nói chuyện cũng sẽ thuận tiện hơn."

"Ừm, vậy các người tự xem mà xử lý."

Sau khi cúp điện thoại, con dâu thứ hai Hồ gia liền nói lại những lời vừa nghe được.

Hồ mẫu trực tiếp nói: "Nếu đã như vậy, ngày mai mẹ sẽ cùng dâu cả và dâu thứ đi xem mắt cùng với con gái!"



Tỉnh thành tỉnh Quế.

Trong quán cà phê tình nhân, Hoàng Nhất Bá (độc giả chân thật) và Yến Vũ ( thiếu phụ tịch mịch dưới tầng nhà Giang Phong, chồng thường xuyên ngoại tình, cuối cùng lựa chọn ly hôn) vừa uống cà phê vừa thương lượng chuyện chỗ ở sau khi cưới.

Hai người bọn họ được Giang đại sư móc nối, gặp nhau nói chuyện một đoạn thời gian, hai phương đều cảm thấy không tệ, đương nhiên là đã bắt đầu nói chuyện cưới gả.

Yến Vũ nhấp một hớp cà phê, nói: "Thành phố này của chúng em được xưng là Lục Thành, là một trong những thành phố nổi tiếng nhất cả nước, em cảm thấy ở đây rất tốt, anh cảm thấy thế nào?"

Sau khi ở chỗ này một khoảng thời gian, Hoàng Nhất Bá không khỏi gật đầu nói: "Sống ở thành phố này đúng là rất thoải mái, mặc dù phía ẩm thực có chút khác biệt với bên kia, nhưng đều không phải là vấn đề lớn gì. Nếu như em thật sự thích nơi này thì anh sẽ chuyển đến thành phố này để sống cùng em."

Yến Vũ liếc mắt nhìn hắn, như cười như không hỏi: "Anh nỡ bỏ quê hương của mình sao?"

Hoàng Nhất Bá cười nói: "Chuyện này thì có gì mà không bỏ được, nếu như em quyết định thì anh sẽ bán căn nhà bên kia đi, sau đó mua một căn nhà ở bên này."

Yến Vũ lắc đầu nói: "Bán nhà thì không cần đâu, mặc dù quyết định sau này sẽ sống ở thành phố này, nhưng cha mẹ và anh chị em của anh dù sao cũng đang sống ở bên kia, giữ lại căn nhà đó, ngày lễ ngày tết vẫn có thể trở về ở một chút."

Hoàng Nhất Bá nghe vậy thì không khỏi cao hứng, nhưng lập tức lại cau mày nói: "Không bán nhà đương nhiên là chuyện tốt, nhưng trên tay của anh không tích lũy bao nhiêu tiền, muốn đặt cọc một căn nhà bên phía này thì áp lực vẫn là rất lớn."

Cho dù quan hệ của hai người tiến triển rất nhanh, đã đến mức nói chuyện cưới gả, nhưng Yến Vũ vẫn luôn không nói với hắn cô có bao nhiêu tiền tiết kiệm, Hoàng Nhất Bá cũng chưa từng hỏi thăm chuyện này.

Theo Hoàng Nhất Bá, nuôi sống gia đình là chuyện của đàn ông, cho dù là lúc hai người ở chung, hắn đã nhìn thấy nàng lái xe sang, biết rõ năng lực kinh tế của nàng chắc là mạnh hơn hắn nhiều, nhưng cho tới bây giờ hắn vẫn không nghĩ tới chuyện để nàng bỏ tiền ra mua nhà.

Yến Vũ lại nhấp một hớp cà phê, chậm rãi nói: "Lúc em ly hôn có được chia ít tiền, chúng ta gom góp một chút, mua căn hộ định cư chắc là không có vấn đề gì."

Trải qua khoảng thời gian ở chung này, nàng đúng là tương đối hài lòng về Hoàng Nhất Bá, nhưng nàng vẫn giữ kín chuyện kinh tế của mình, không nói với hắn rằng trên tay nàng đang có hơn 10 triệu.

Tục ngữ nói lâu ngày mới rõ lòng người, cuộc sống về sau còn dài, chỉ cần hắn toàn tâm toàn ý muốn sống cùng nàng, nàng đương nhiên sẽ không bạc đãi hắn.

Hoàng Nhất Bá vốn không nghĩ tới chuyện dùng tiền của nàng, nhưng nếu nàng đã chủ động nói ra, hắn cũng sẽ không từ chối, liền gật đầu nói: "Được, vậy thì nghe em, trên tay của anh có hơn hai trăm ngàn tệ, hỏi mượn cha anh và các anh chị rồi gom góp một chút chắc là có thể được năm trăm ngàn."

Yến Vũ cười nói: "Vậy em cũng góp năm trăm ngàn tệ, cộng lại đã có một triệu, tiền đặt cọc và trang trí sửa chữa vậy là đủ rồi, sau này anh phải cố gắng công tác, kiếm tiền nuôi gia đình rồi."

Nàng không đảm nhiệm nhiều việc, vẫn là câu nói kia, cuộc sống về sau còn dài, dù là tin tưởng năng lực mai mối của Giang đại sư, nàng cũng không để ý việc khảo nghiệm hắn thêm một chút.

Hơn nữa, nam nhân thường phải có áp lực thì mới có thể tiến tới, dù sao trong nhà có nàng xử lý, lúc cần dùng tiền cũng không sợ không bỏ ra nổi.

Hoàng Nhất Bá không biết ý nghĩ của nàng, chân thành nói: "Yên tâm đi, anh sẽ chăm chỉ làm việc, cho dù không kiếm được nhiều tiền, nhưng nuôi sống vợ con vẫn là không thành vấn đề."

Yến Vũ hài lòng gật đầu, nói: "Có câu này của anh thì em an tâm rồi, em không có ý định tổ chức hôn lễ, chúng ta chọn thời gian, trực tiếp đi đăng ký kết hôn là được rồi. Chờ đăng ký kết hôn xong, chúng ta sẽ mua phòng ở, anh cảm thấy thế nào?"

"Có thể, nghe em."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận