Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1086: Nhan Sắc Của Vợ Tương Lai Phụ Thuộc Vào Việc Hiện Tại Hắn Phải Chịu Bao Nhiêu Khổ Cực Học Hành. (2)

Ngoài ra, hàng chục thùng bia đã được chuẩn bị sẵn, còn chuẩn bị rất nhiều rượu đỏ và rượu trắng, mời dân làng tham gia tiệc nướng ngấm trắng, mừng tết trung thu.

Toàn bộ khung cảnh đúng thật là rất náo nhiệt.

Mùi thơm của thịt nướng có thể ngửi được trong phạm vi trăm mét, khiến mấy đứa trẻ con trong thôn đều thèm khóc.

Thịt nướng không thích hợp cho phụ nữ có thai, cho nên Hoàng Linh Vi cùng với chị dâu lớn, đám người bà cô không có tập hợp tham gia náo nhiệt, mà là ở trong phòng khách nói chuyện phiếm.

Bên cạnh một trong những đống lửa than, một cậu bé 14 tuổi đến gần bên người Giang Phong, cười nói: "Chú Phong, cháu biết chú làm mai mối rất lợi hại, chú có thể giới thiệu đối tượng cho cháu không?"

Thiếu niên này tên là Giang Văn Cường, theo bối phận xác thực phải gọi Giang Phong một tiếng chú.

Giang Phong liếc mắt nhìn hắn, nói: "Văn Cường, tiểu tử cháu mới bao lớn, đã nghĩ tới việc tìm đối tượng à?"

Giang Văn Cường nói: "Chú Phong, cháu sắp mười lăm tuổi rồi, không nhỏ, hơn nữa cháu cho chú biết, cháu có một người bạn học, lúc hắn học tiểu học đã hâm he giáo viên!"

Giang Phong trợn mắt nói: "Tiểu học liền dám hâm he giáo viên?" bây giờ trẻ con đều như vậy sao?

Vẻ mặt Giang Văn Cường sùng bái nói: "Đây là sự thực, khi hắn học lớp năm lớp sáu, lén lút dùng điện thoại của cha hắn để hẹn hò với một nữ giáo viên khá là xinh đẹp trong trường ở trên mạng, thậm chí còn hẹn nữ giáo viên đó gặp mặt!"

Giang Phong nổi hứng bát quái, vội vã hỏi tới: "Sau đó thì sao? Sau khi gặp mặt nữ giáo viên đó có phản ứng gì?"

Giang Văn Cường cười nói: "Đương nhiên là bị giáo huấn một trận, nghe bạn học kia của cháu nói, sắc mặt lúc đó của nữ giáo viên đó đỏ như máu, rất là xấu hổ!"

Giang Phong không khỏi cảm khái nói: "Vị bạn học này của cháu đúng là nhân tài, cha của hắn không biết việc này sao?"

Giang Văn Cường cười hắc hắc nói: "Vừa mới bắt đầu không biết, sau đó biết rồi, sau đó bạn học kia của cháu đã bị cha của hắn tàn nhẫn đánh cho một trận."

Giang Phong cười nói: "Đánh rất hay, cũng may là cha hắn phát hiện trước, nếu như bị mẹ hắn phát hiện, cha của hắn chính là có mười cái miệng, cũng không giải thích được."

Giang Văn Cường nói: "Chú Phong, cháu hiện tại cũng học lớp 9 rồi, nếu như không quen được bạn gái, chờ sau khi lên cấp 3 làm sao ngẩng đầu với bạn học, cho nên chú Phong có thể giới thiệu đối tượng cho cháu hay không?"

Giang Phong dở khóc dở cười nói: "Văn Cường, việc này chú cũng không dám giúp cháu, nếu để cho ba của cháu biết được, không nhéo lỗ tai của cháu mới là lạ đó!"

Giang Văn Cường nói: "Chú Phong, chỉ cần chú không nói cho cha cháu, ông ấy cũng không biết đâu?"

Giang Phong thấy hắn nghiêm túc thật, không khỏi vỗ bờ vai của hắn, khuyên nhủ nói: "Văn Cường, cháu muốn tìm đối tượng không thành vấn đề, chờ cháu trưởng thành chú nhất định sẽ giúp cháu tìm cô gái tốt nhất cho cháu. Nhưng bây giờ cháu vẫn chưa thành niên, nên tập trung vào việc học của mình, đừng suốt ngày nghỉ về nó, hiện tại không nỗ lực học tập, về sau có cô gái tốt nào cũng sẽ không tới phiên cháu, cháu hiểu chưa?"

Giang Văn Cường có chút không quan tâm nói: "Chú Phong, cháu cũng muốn học tập cho giỏi, nhưng cháu từ tiểu học đến sơ trung, thành tích đều là bình thường, hẳn không phải là loại người ham học."

"Đó là bởi vì cháu không dùng tâm đọc sách."

Giang Phong giọng điệu nghiêm túc nói: "Văn Cường, chú không biết giáo viên của cháu đã nhấn mạnh bao nhiêu lần về việc chăm chỉ học tập, vì vậy chú sẽ không nhắc lại nữa.

Liên quan với vấn đề học tập của cháu, để chú nói cho cháu nghe, nếu như cháu chăm chỉ học tập, vậy thì vợ cháu sau này chính là nữ sinh xinh đẹp nhất lớp. Cháu nếu như không chú tâm học tập, vậy sau này vợ của cháu chính là bạn học nữ xấu nhất lớp.

Cho nên, muốn chăm chỉ học tập hay không, tự cháu tự cân nhắc mà làm!"

Giang Văn Cường nhớ tới bạn học nữ xấu nhất trong lớp, không khỏi rùng mình một cái, nói: "Chú Phong, chú đang dọa cháu sợ à? "

Giang Phong nói: "Chú nói những lời này không phải là để hù dọa cháu, cháu suy nghĩ một chút đi, cháu không phải là con nhà giàu, lại không có văn hóa gì, sau này khi ra ngoài xã hội ngoại trừ làm công ăn lương thì cháu còn có thể làm gì?"

Giang Văn Cường nói: "Cứ coi như là người làm công, cũng có thể cưới được vợ xinh đẹp!"

Giang Phong nói: "Chú không phủ nhận có ví dụ như vậy, nhưng đó chỉ là số rất ít, cũng giống như xổ số vậy, xác suất có thể bỏ qua không tính. Phần lớn người làm công, trừ phi là rất đẹp trai hay là biết ăn nói lấy lòng con gái, nếu không có thể lấy được vợ là tốt lắm rồi, còn muốn chọn người xinh đẹp?

Nhưng chăm chỉ học tập thì khác, cháu nếu như tốt nghiệp từ trường Thanh Hoa Bắc Đại, tương lai của cháu sẽ không thể nào so sánh với những người làm công ăn lương bình thường, đến lúc đó cháu có thể tùy tiện chọn cô gái mà cháu thích!"

Giang Văn Cường nhanh chóng bị thuyết phục.

Giang Phong lần nữa vỗ bờ vai của hắn, nói: "Văn Cường, cháu tự suy nghĩ đi, cháu nguyện ý qua loa cho xong chuyện, về sau ôm bạn học nữ xấu kia sống qua ngày. Hay là nguyện ý chăm chỉ học tập, về sau ôm người bạn học nữ đẹp nhất lớn sống qua ngày?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận