Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 429: Thị Trường Cưới Hiện Tại Là Như Thế Này Sao? (2)

Đồng nghiệp nữ nói:

"Con gái của tôi còn chưa chịu yêu đương, tôi đã bắt đầu lo lắng cho nó rồi, phải cảnh giác cao độ, giúp nó tìm được một đối tượng tốt, nó chỉ cần tới cục dân chính này một lần thôi là đủ rồi."

Mẹ Giải nói:

"Ai mà chẳng thế, tôi cũng bắt đầu lo cho con trai mình rồi, từ nhỏ tới giờ nó là một người rất có chủ kiến, ngay cả cha nó còn không xoay chuyển được, nó có bằng lòng nghe lời chúng ta trong vấn đề hôn sự hay không thật sự khó mà nói trước được!"

Đồng nghiệp nữ thở dài:

"Chúng ta 'làm hết mình, nghe số trời' đi, thời đại 'hôn sự nghe theo cha mẹ và sự thu xếp của người mai mối' đã qua rồi, người trẻ tuổi bây giờ rất có chính kiến, đặc biệt là ở phương diện hôn nhân, không có mấy ai thật sự nghe theo lời của cha mẹ đâu."

"Đúng là như thế, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, bây giờ có muốn cũng vô dụng, tan làm thôi!"

"Bà đi trước đi, tôi xử lý xong đống hồ sơ này đã."

Mẹ Giải gật đầu, tan ca, rời đi.

Xuống lầu.

Vừa đi tới cổng chính, chuẩn bị đi xe điện về nhà, bà nhìn thấy một đôi nam nữ trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, cậu trai trẻ đẹp trai mỉm cười, nói:

"Xin chào dì, xin hỏi có thể làm phiền dì vài phút được không?"

Mẹ Giải nhìn đôi nam nữ trước mặt, nam thanh nữ tú, cực kỳ xứng đôi, bà đã làm việc ở cục dân chính hai mươi mấy năm, có hàng trăm ngàn đôi nam nữ tới đăng ký, nhưng mà chưa từng thấy đôi nào có tướng phu thê được như này.

Bà không khỏi dừng chân, mỉm cười, nói:

"Hai đứa tới đăng ký hả? Đã tới giờ tan làm rồi, nếu muốn đăng ký, sau 2 giờ rưỡi lại tới!"

Bà vừa nói xong, Hoàng Linh Vi liền đỏ mặt.

Giang Phong cười ha ha, nói:

"Dì hiểu lầm rồi, chúng cháu không tới đây để đăng ký, hoặc là nói không tới đây đăng ký sớm như thế, lần này tới là để tìm dì."

Mẹ Giải kinh ngạc nói:

"Tới tìm dì?"

Giang Phong gật đầu, tự giới thiệu bản thân:

"Chào dì, cháu tên là Giang Phong, là một người mai mối, đây là bạn gái của cháu.

Chúng cháu tới tìm gì là do nghe bảo rằng con trai của gì vẫn đang độc thân, chúng cháu muốn giới thiệu đối tượng cho anh ấy, không biết dì có hứng thú muốn nghe hay không?"

Mẹ Giải cảm thấy có chút kinh ngạc, con của bà mới 23 tuổi thôi mà đã có người mai mối tới tận cửa tìm rồi ư?

Tốt quá, có người mai mối tới cửa tìm không kỳ quái, điều kỳ quái là người mai mối vậy mà còn rất trẻ.

Thị trường cưới bây giờ đều như thế này sao?

"Ông mai Giang phải không, lần đầu tiên tôi thấy người trẻ như cậu làm mai mối đó!"

Hiện tại Giang Phong có thể coi là người mai mối có kinh nghiệm phong phú rồi, nghe mẹ Giải nói như thế liền biết bà không quá tin tưởng năng lực nghiệp vụ của mình, sắc mặt không hề thay đổi, nói:

"Dì ơi, dì đừng thấy cháu trẻ mà lầm, cháu đã tác hợp cho rất nhiều đôi vợ chồng rồi đấy, e rằng còn nhiều hơn số lượng cả một đời làm mai mối của người khác đó.

Ngay cả con gái của bí thư Nghiêm cũng là do cháu làm mai đó!"

Mẹ Giải dù sao cũng là người trong biên chế, nghe thế lập tức mừng rỡ, hỏi:

"Bí thư Nghiêm? Bí thư Nghiêm nào?"

Giang Phong mỉm cười, nói:

"Còn có thể là bí thư Nghiêm nào nữa, đương nhiên là quan phụ mẫu của chúng ta rồi!"

Mẹ Giải vừa nghe thấy thế liền chấn động, khó mà tin được, nói:

"Chuyện này...sao có thể như thế được?"

Những việc này trông thì dài dòng, nhưng thực ra chỉ tốn một chút thời gian.

Giang Phong thấy bắt đầu có những người khác đi xuống liền nói:

"Dì ơi, chỗ này không phải là chỗ để nói chuyện, hay là chúng ta tìm một chỗ để ăn cơm đi, gọi con trai của dì tới luôn, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện được không?"

Nếu như là trước đó, mẹ Giải chắc chắn sẽ từ chối, nhưng sau khi nghe Giang Phong kể về việc làm mai mối cho bí thư Nghiêm xong, bà hoàn toàn không thể nói lời từ chối ra khỏi miệng.

Bà gật đầu, nói:

"Được, dì gọi cho nó ngay, chúng ta đi qua cửa tiệm bên cạnh ăn?"

Giang Phong đương nhiên không có ý kiến, cười, nói:

"Được, vậy dì gọi điện thoại trước đi, chúng cháu qua đó chờ dì."

Hắn nói xong liền dẫn bạn gái từ nãy tới giờ chưa nói câu nào của mình lên xe, sau đó chạy tới cửa tiệm đó.

Mẹ Giải thấy thế liền vội vàng lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho con trai.

Vừa nối máy, mẹ Giải lập tức tóm gọn lại mọi chuyện cho con trai nghe, cuối cùng nói:

"Tuy vẫn chưa biết lời ông mai Giang kia là thật hay giả, nhưng mà nhìn khí chất và chiếc xe mà bọn họ lái thì trông không giống một người mai mối bình thường, con có muốn qua đây ăn một bữa cơm với bọn họ không?"

Giải Phóng nghe xong cũng có chút tò mò, trả lời:

"Được, bên chỗ con cũng tan làm rồi, con qua đó xem thử xem."

"Được, vậy mẹ tới đó trước, con đi tới cửa tiệm đó là được."

"Đã rõ, con tới ngay đây, cúp máy."

"Ừ!"

Sau khi cúp máy, mẹ Giải chạy xe điện tới cửa tiệm kia.

Một bên khác.

Hoàng Linh Vi đang âm thầm suy nghĩ về kỹ xảo làm mai mối của bạn trai, khi sắp tới cửa tiệm kia, cô mới hỏi:

"Chồng à, dì ấy rõ ràng không quá tin tưởng năng lực mai mối của anh, nếu như không nhắc tới vị bí thư Nghiêm kia, thì anh định dùng biện pháp gì để làm bà ấy tin tưởng anh?"

Giang Phong cười, nói:

"Dù không nhắc tới bí thư Nghiêm, thì anh cũng có biện pháp để có được sự tín nhiệm của bà ấy, ví dụ như giúp bà ấy mở mang một chút kiến thức về năng lực xem nhân duyên của anh, đây là chỗ dựa lớn nhất trong việc làm mai mối của chồng em, chỉ cần đưa ra thì việc gì cũng thuận lợi."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận