Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 918: Giang Đại Sư, Là Một Nam Nhân Thú Vị (3)

Mai Oanh Oanh cười nói: “Nói mì không ra được tỉnh thành, câu này ít nhiều cũng có chút khoa trương, dù sao thì cũng cùng trong một tỉnh, phần lớn nguyên liệu nấu ăn đều dễ dàng kiếm được, còn nếu như muốn mang mì này ra khỏi Quế tỉnh thì lại là câu chuyện khác.”

Trần Ngạn Nhậm nhẹ gật đầu, vẻ mặt hưng phấn nói: “Nếu như hương vị của mì đã có thể được tái tạo lại một cách hoàn mỹ ở Úc Lâm, thì cửa hàng mì của anh chắc chắn sẽ có khởi đầu thuận lợi.”

Mai Oanh Oanh thấy hắn chấp nhất với mộng mở cửa hàng mì như vậy thì không khỏi nhắc nhở: “Anh Trần, ở Úc Lâm bên này cho tới giờ vẫn chưa có cửa hàng mì nào thực sự nổi tiếng thì có lẽ không chỉ là vì vấn đề không thể tái tạo lại được hương vị, anh về bên này mở tiệm cũng chưa chắc đã thuận lợi như trong tưởng tượng của anh đâu, còn không bằng trực tiếp ở lại tỉnh thành mở tiệm.

Dù sao thì thị trường ở tỉnh thành cũng tốt hơn, người ăn mì rất nhiều, vào bất kì một quán mì nào cũng luôn thấy có khách, chỉ cần hương vị không quá tệ thì việc buôn bán có thể đảm bảo.

Anh Trần cần gì phải về Úc Lâm bên này mạo hiểm khai phá thị trường chứ?”

Trần Ngạn Nhậm nghe vậy cũng có chút do dự, kế hoạch ban đầu của hắn là về Úc Lâm bên này mở quán mì buôn bán, nhưng không nghĩ tới đối tượng hắn xem mắt lại là người tỉnh thành, nếu như hắn cứ khăng khăng về Úc Lâm mở cửa hàng mà nói thì hai người sẽ thành yêu xa, đây hiển nhiên không phải là lựa chọn sáng suốt.

Dù sao thì mục đích cũng là kiếm tiền, mở tiệm ở nơi nào không phải là chuyện quá quan trọng, còn không bằng cứ chiều theo cô, đổi sang tỉnh thành mở tiệm là được.

Nghĩ tới đây, Trần Ngạn Nhậm nhìn thẳng vào mắt Mai Oanh Oanh, nói: “Oanh Oanh, em nói rất có đạo lí, nếu như anh mở tiệm ở tỉnh thành, liệu em có nguyện ý cùng anh phấn đấu không?”

Mai Oanh Oanh hiển nhiên không ngờ hắn sẽ đột nhiên thổ lộ như vậy, vẻ mặt hơi hốt hoảng, nói: “Anh thích chỗ nào thì mở tiệm chỗ đó, đâu có gì liên quan tới em đâu?”

Trần Ngạn Nhậm cười híp mắt nói: “Đương nhiên là liên quan tới em rồi, tiệm này lại không phải của một mình anh, cũng có một nửa cổ phần của em mà.”

Mai Oanh Oanh đỏ mặt lên, cúi đầu xuống mắng: “Đừng có mà nói hươu nói vượn, đây là quán ăn của riêng mình anh.”

Trần Ngạn Nhậm đưa tay ra bắt lấy bàn tay nhỏ của cô, tình ý nói nhỏ: “Oanh Oanh, những ngày qua ở chung với nhau, chẳng lẽ em vẫn còn chưa rõ tâm ý của anh sao?”

Mai Oanh Oanh vùng vẫy một hồi cũng không thoát được, cô ngẩng đầu, xấu hổ lại có chút e sợ nhìn hắn, thấp giọng nói: “Cái này... Chúng ta có phải là tiến triển hơi nhanh quá rồi không?”

Trần Ngạn Nhậm nhìn cô thẹn thùng, trong lòng có chút kích động, nói: “Anh không cảm thấy nhanh đâu, trong biển người mênh mông này, Giang đại sư đã giới thiệu em cho anh, vậy chứng minh giữa hai chúng ta có duyên phận.

Hơn nữa, Giang đại sư lợi hại đến như thế nào, em cũng biết rõ, những mối nhân duyên cậu ấy tự mình tác hợp thì tuyệt đối không sai được.Trải qua những ngày ở chung với nhau vừa qua, anh lại càng thêm chắc chắn về điểm này.

Bởi vậy, anh cảm thấy chúng ta đã đến lúc xác nhận mối quan hệ rồi, em cảm thấy thế nào?”

Mai Oanh Oanh trong lòng có chút loạn, cô đương nhiên là có hảo cảm với Trần Ngạn Nhậm, không có hảo cảm thì cô đã không đi theo hắn về Úc Lâm thế này rồi, thậm chí còn đến nhà hắn để làm mì nữa.

Chỉ là, hai người mới quen biết nhau được một thời gian ngắn, còn chưa hiểu nhiều về nhau, nhanh như vậy đã xác định mối quan hệ, liệu có vội quá không?

Có điều, Trần Ngạn Nhậm nói cũng rất có đạo lý, mối nhân duyên này là do Giang đại sư tự mình tác hợp, hơn nữa, trong việc làm mai mối, Giang đại sư trâu bò tới mức nào cô cũng biết rõ.

Nói cách khác, hai người ở cùng một chỗ khả năng lớn là phù hợp.

Nghĩ tới đây, Mai Oanh Oanh lại ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt nóng rực của Trần Ngạn Nhâm đang nhìn mình, chờ đợi câu trả lời của mình, cô mím môi một cái, cuối cùng vẫn lựa chọn gật đầu.

Trần Ngạn Nhâm vui mừng, suýt chút nữa đã không khống chế nổi xúc động mà hôn cô, cũng may hắn đã đọc qua vài cuốn sách vàng dạy cách tán gái, biết rõ bây giờ không thể gấp, muốn mọi chuyện nước chảy thành sông thì không thể hù dọa đối phương chạy mất được.

Thế là, hắn cứng rắn nhịn xuống sự xúc động, tươi cười nói: “Hừm, Oanh Oanh, chúng ta trước ăn mì đi, nếu không để lâu sẽ không ngon nữa.”

Mai Oanh Oanh gật đầu, cô chỉ sợ hắn làm ra hành động thân mật quá mức gì, như thế thì cô thật đúng là không biết nên từ chối thế nào, cũng may hắn không phải gấp như thế, khiến cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, hai người vừa ăn mì vừa thảo luận chuyện lên tỉnh thành mở quán mì.

Thời đại hiện đại bây giờ, bất kể là mở quán làm ăn ở chỗ nào trong thành phố, điều khiến người ta đau đầu nhất vẫn luôn là việc lựa chọn mặt tiền cửa hàng, phải tìm một chỗ có tỉ suất chi phí - hiệu quả phù hợp, tìm được cửa hàng có mặt tiền đông khách qua lại thì chẳng khác gì trúng xổ số cả.

Ở tỉnh thành có thể tìm được một chỗ có mặt tiền phù hợp làm cửa hàng hay không, hai người cũng không chắc, phải tự mình tới tỉnh thành tìm kiếm một lần mới biết được.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận