Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 845: Chị Gái Nhỏ Siêu Cao. (2)

Không đề cập đến Giang Phong với Hoàng Linh Vi kinh ngạc, vẻ mặt của Phàn Lê Hoa mời vừa lên lên Thiên Ưng Đài cũng kinh ngạc, cô không phải kinh ngạc trên Thiên Ưng Đài lúc này lại có du khách, mà là kinh ngạc hai du khách này ngoại hình thực sự là quá cao.

Nếu không phải nhìn thấy hai người này xa lạ, cô cũng nhịn không được hoài nghi mình có phải đụng phải minh tinh rồi.

Hai bên đều kinh ngạc đều chỉ là thoáng qua, sau đỏ mỉm cười gật đầu xem như là chào hỏi nhau, sau đó liền thưởng thức phong cảnh.

Đứng ở trên cao nhìn ra xa, quả nhiên trong lòng cảm thấy trống trải, nhìn đám mây trên trời, lại nhìn xuống cảnh đẹp thảo nguyên, Phàn Lê Hoa cảm thấy u ám ở trong lòng cũng đã tiêu tác đi rất nhiều, khiến cô không nhịn được âm thầm gật đầu, thời gian này chạy tới đây giải sầu quả nhiên là đúng.

Sau khi thưởng thức cảnh đẹp xong, trong mắt dư quang nhìn về hướng cặp đôi ân ái cách đó không xa, trong lòng Phàn Lê Hoa thật sự không nói ra được ghen tị, người ta đây mới là trai tài gái sắc.

Nghĩ đến cô phải gả cho một tên công tử ăn chơi như quả bí lùn kia, trong lòng Phàn Lê Hoa giống như nuốt phải một con ruồi, buồn nôn muốn chết.

Nói lời thật lòng, cô một chút cũng không muốn gả, gả cho loại người kia đời này của cô coi như hủy.

Nhưng vấn đề là cô có thể không gả sao?

Cha cô làm xây dựng, nhưng không phải loại đại lão đủ tiền, chỉ là thông qua quan hệ công ty đem một số công trình không lớn không nhỏ nhận lấy.

Người làm xây dựng đều biết rõ, cái đồ chơi này trước phải cung cấp tiền ra, ví dụ như nhận một công trình 1 tỷ, bạn ít nhất phải đổ hai ba ngàn đi vào.

Cha cô gan lớn, chỉ cần thuận lợi nhận được công trình, cho dù tài chính không đủ, hắn cũng dám khởi công trước, sau đó một bên làm một bên khắp nơi gom tiền, thời khắc mấu chốt ngay cả vay nặng lãi hắn cũng dám đụng tới.

Làm như vậy nguy hiểm khẳng định là có, nhưng chỉ cần bên A không ra yêu cầu gì quá đáng, tiến độ công trình có thể kịp thời tới sổ, vậy thì công trình này liền có thể thuận lợi hoàn thành.

Cha cô làm trong ngành này cũng đã mấy chục năm, trong đó cũng đã rẽ nhiều đường đi, nhưng năng lực làm việc của cha cô cũng không tệ lắm, cuối cùng đều vượt qua khó khăn.

Nhưng lúc này, cha cô lại gặp phải phiền phức lớn.

Phiền toái lớn này là đến từ bên A, mắt xích tài chính bên A chặt đứt, tiến độ thanh toán xuống cho công trình bị đứt, cái này trực tiếp khiến cha cô chết đứng.

Phải biết, vì công trình lớn này, cha cô đã tốn mấy ngàn vạn vào, mà tiền ở bên trong, thật sự thuộc về cha cô cùng chỉ có hai ngàn, những khoản khác không phải vay ngân hàng thì cũng chính là vay tư nhân lãi cao hơn.

Vay của ngân hàng thì còn đỡ, mấu chốt là vay tiền tư nhân mỗi một ngày lãi thanh toán cao, nếu như trong thời gian ngắn có thể trả hết, dĩ nhiên sẽ không có vấn đề gì, nhưng nếu như trong ngắn hạn không trả nổi, vậy thì lớn chuyện rồi.

Bây giờ công trình ngừng, cha cô giống như là kiến bò trên chảo nóng, mỗi ngày trôi qua đều sẽ tổn thất một số tiền lớn, thời gian trôi qua thật sự là vô cùng dày vò.

Mới chỉ ngắn ngủi một tháng trôi qua, tóc của cha cô đã bạc đi rất nhiều.

Sau đó đoạn cẩu huyết cũng không cần nhiều lời, tổng kết lại chính là công tử trăng hoa kia coi trọng cô, chỉ cần cô đồng ý gả cho hắn, vậy nhà hắn liền ra tay giúp, giúp cha cô vượt qua cửa ải khó khăn này.

Kỳ thật cô cũng không biết tại sao vị công tử trăng hoa kia lại nhìn trúng mình, nếu biết cô cao đến 1m93, nếu là mặc vào hận trời cao mà nói, đó là vượt qua người cao hai mét.

Mà cái tên công tử trăng hoa kia 1m7 còn chưa tới, nếu như hắn kết hôn cùng với cô, hai người đứng chung một chỗ, chẳng lẽ không có áp lực tâm lý sao?

Kết hôn muốn hôn cũng phải độn một cái ghế mới với tới, hắn thân là đàn ông chẳng lẽ không tự ti chút nào sao? chẳng lẽ không sợ người khác chê cười hắn sao?

Chẳng lẽ, hắn có sở thích đặc biệt?

Phàn Lê Hoa thật sự nghĩ không ra, nhưng cô là con một, là hòn ngọc quý trên tay cha mẹ, cha cô đương nhiên không đồng ý vì tiền bạc mà bán con gái của mình, nên đã quả quyết cự tuyệt.

Thế nhưng, cô sao có thể trơ mắt nhìn người cha mình yêu thương luân lạc tới không còn gì chứ?

Huống chi cái này còn không đơn giản như không còn gì, đến lúc đó mỗi ngày đều phải nhìn thấy người khác tới ép trả nợ, những tháng ngày đó suy nghĩ tới đã thấy không rét mà run.

Mà cô chỉ cần gật đầu, gả cho vị công tử trăng hoa chiều cao bình thường kia, liền có thể giúp cha mình vượt qua được cửa ải khó khăn này.

Cha cô có thể vì hạnh phúc của cô mà cự tuyệt đối phương, Phàn Lê Hoa đương nhiên cũng có thể vì hiếu thảo mà đồng ý với đối phương.

Mặc dù trong lòng suy nghĩ như vậy, nhưng Phàn Lê Hoa chung quy cũng có chút không cam tâm, liền dứt khoát đi ra ngoài giải sầu một chút, cũng nhân cơ hội suy nghĩ cẩn thận một chút, có muốn đem cả đời của mình góp vào không.

Lúc Phàn Lê Hoa đang đứng yên lặng lẽ suy nghĩ, một người đàn ông có giọng nói dễ nghe từ bên cạnh truyền đến: “Mỹ nữ, quầy rầy một xíu, tôi muốn hỏi cô một vấn đề, cô có tin vào duyên phận hay không?”

Phàn Lê Hoa quay đầu nhìn sang, phát hiện người hỏi cô không phải ai khác, chính là người đàn ông đẹp trai cô nhìn thấy lúc nãy, nếu như không phải bạn gái hắn đang kéo cánh tay hắn mỉm cười, cô còn tưởng rằng hắn là đang tán tỉnh cô đấy chứ.

Phàn Lê Hoa cúi đầu nhìn hắn nói: “Anh chàng đẹp trai, xin lỗi, gần đây tâm trạng của tôi không tốt, muốn được yên tĩnh một mình, cho nên tôi không muốn trả lời vấn đề gì, xin lỗi nha!”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận