Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 327: Toang, Thua Lỗ Rồi!

Thứ bảy, ngày 11 tháng 3 năm 2023.

Lối ra nhà ga, tỉnh Quảng Tây.

Tào Đại Ưng đang nhướn cổ nhìn xung quanh đám đông, sau khi nhìn khoảng hai ba phút thì nhìn thấy ba bóng người quen thuộc, họ là chú thím và em họ Tào Lan Chi của anh ta.

Lần này gia đình chú thím lên tỉnh là do Tào Đại Ưng gọi họ lên. Nhà chú thím đang tìm bà mai sắp xếp xem mắt cho em họ, anh ta nghe ba mình nói mới biết chuyện này hai ngày nay thôi.

Nếu nói về làm mai, có ai sánh được với Giang đại sư chứ?

Nên sau khi biết chuyện, Tào Đại Ưng lập tức gọi điện thoại cho chú bảo ông ấy dẫn thím với em họ lên đây. Anh ta sẽ giúp mời ông mai tìm đối tượng cho em họ.

Bây giờ Tào Đại Ưng khác xưa rồi, từ sau khi anh ta kết hôn với Tề Mỹ Hoa, mỗi tháng phú bà với tài sản mấy chục triệu tệ đều cho anh ta ba trăm ngàn tệ tiền tiêu vặt, khiến anh ta có được cuộc sống mà trước đây chưa từng nghĩ tới.

Một tháng ba trăm ngàn, một năm là ba triệu sáu trăm, đây chắc chắn là một số tiền lớn đối với người bình thường.

Bây giờ anh ta đã mua được một căn nhà ở tỉnh rồi đón ba mẹ lên ở, còn mướn giúp việc lo chuyện bếp núc, dọn dẹp cho ba mẹ.

Nên khi anh ta gọi điện nói chuyện này với chú mình, ông ấy liền vui vẻ đồng ý, vì thế mới có cảnh tượng như lúc nãy.

“Chú, thím, em họ.”

“Đại Ưng!”

“Anh họ!”

Tào Đại Ưng xách hành lý cho thím và em họ, sau đó nói với chú mình với giọng điệu trách móc: “Chú, chuyện em họ xem mắt là chuyện lớn, sao chú không nói với cháu một tiếng? Nếu không phải nghe thấy ba mẹ bàn chuyện này thì cháu cũng không biết.”

Chú liếc nhìn anh ta rồi nói: “Cháu còn trách chú sao, ai mà biết thằng nhóc cháu lại quen biết một ông mai giỏi giang như vậy chứ?

Tào Đại Ưng nghĩ lại thấy cũng đúng, anh ta không tổ chức lễ kết hôn với Tề Mỹ Hoa, hai người chỉ lặng lẽ đi lãnh giấy đăng ký kết hôn mà thôi. Bên họ hàng cũng chỉ biết anh ta cưới một cô vợ giàu có, những chuyện khác đều không biết.

“Được rồi, là lỗi của cháu. Đi theo cháu, xe cháu đỗ bên kia kìa.”

Chú cảm thán nói: “Thằng nhóc con lợi hại thật! Bây giờ có nhà có xe ở tỉnh, nghe ba mẹ con nói con mua nhà cho họ ở, còn mướn thêm giúp việc, con giỏi thật đấy!”

Tào Đại Ưng vừa dẫn đường vừa khiêm tốn cười nói: “Xem như là con may mắn, gặp được ông mai Giang, nếu không con làm gì có ngày hôm nay.”

Thím nói chen vào, bà ấy hỏi: “Đại Ưng, vị Giang đại sự mà con nói lợi hại vậy sao?”

Tào Đại Ưng gật đầu lia lịa, anh ta nói: “Đương nhiên thật rồi, có lẽ em họ đã tra thông tin Giang đại sư trên mạng rồi đúng không? Giang đại sư còn lợi hại hơn trên mạng nói đó.”

Tào Lan Chi hào hứng nói: “Em quả thật có tra thử, trên mạng nói Giang đại sư chuyên bói nhân duyên, những cặp anh ấy ghép đôi đều sống hạnh phúc, không biết cái này có phóng đại quá không nữa.”

Tào Đại Ưng nói: “Không hề phóng đại đâu, dù sao em họ cứ yên tâm đi, có Giang đại sư ra tay, chắc chắn sẽ tìm được đối tượng phù hợp với em. Cậu ấy giỏi gấp trăm lần mấy bà mai ở quê đấy.”

Chẳng mấy chốc đã đến bãi đỗ xe. Tào Đại Ưng mở cốp xe rồi bỏ hành lý vào trong.

Chú nhìn logo xe, ông ngạc nhiên nói: “Giỏi lắm, Mercedes-Benz luôn này!”

Tào Đại Ưng cười nói: “Chỉ là chiếc xe vài trăm ngàn tệ thôi mà.”

Chú thím nhìn nhau rồi cười gượng, đứa cháu này giỏi thật, đối với mấy người ở quê như họ, mấy trăm ngàn là một số tiền lớn, nhưng số tiền này lại chả là gì đối với đứa cháu này. Không biết nhà vợ thằng bé giàu có đến mức nào.

Sau khi lên xe, gia đình chú thím cẩn thẩn ngắm nhìn nội thất xe. Họ sống đến từng tuổi này rồi nhưng đây là lần đầu thấy chiếc xe sang trọng như vậy. Cảm giác khác hẳn xe thường, ngồi cũng êm hơn mấy cái xe dưới trăm ngàn kia.

Nhìn thấy sự thay đổi to lớn của cháu mình, thím Tào bèn hỏi: “Đại Ưng, cháu nói chuyện hôn nhân của Lan Chi nhà thím cho Giang đại sư chưa?”

Tào Đại Ưng vừa lái xe vừa nói: “Lúc trước cháu có gọi cho Giang đại sư rồi, vì gặp mặt vào lúc trưa thì gấp quá nên cháu hẹn hai giờ chiều cùng đi uống chén trà với Giang đại sư. Chúng ta về nhà ăn cơm trước, nghỉ ngơi một lát rồi sau đó đi gặp Giang đại sư.”

Thím nói với vẻ mặt đầy hi vọng: “Mong rằng Giang đại sư có thể giúp Lan Chi tìm được đối tượng có gia cảnh tốt một chút.”

Tào Đại Ưng nói: “Có thể đề cập chuyện này với Giang đại sư, nhưng quan trọng nhất vẫn là tìm người phù hợp, có thể cùng nhau sống với em họ. Nếu tìm được người vừa phù hợp vừa có thêm gia cảnh tốt thì quá hay rồi.”

Chú thím đều đồng ý câu này của Tào Đại Ưng.

Tào Lan Chi im lặng lắng nghe anh họ với ba mẹ bàn chuyện hôn nhân của mình.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận