Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 452: Gây Chấn Động Vòng Bạn Bè.

Lúc ấy, ít nhất 99% họn học trong lớp đều không coi trọng nghề mai mối này của Giang Phong, ngay cả Hồng Chí Vĩ có mối quan hệ rất tốt với hắn cũng cảm thấy người anh em này thật sự là có suy nghĩ kỳ lạ

Một người mới 22 tuổi chưa có bạn gái, có thể làm mai mối được sao?

Tục ngữ có câu không lông làm việc không tốn sức, hôn nhân là chuyện trọng đại có thể ảnh hưởng đến cả đời người, người bình thường cũng không muốn tin tưởng loại thanh niên không có kinh nghiệm này. Cho dù ngay cả nam nữ trung niên từng trải, nếu như không phải thân thích của mình mà là những bà mối chuyên nghiệp, đạo đức nghề nghiệp thấp, cũng giống vậy không chiếm được bao nhiêu tín nhiệm.

Nhưng trước sự ngạc nhiên của tất cả bạn học, sự nghiệp làm mai mối của Giang Phong giống như là bật hack vậy, tháng đầu tiên đã kiếm được mấy vạn tiền mai mối, sau đó mỗi tháng càng ngày càng tốt hơn. Trong thời gian ngắn ngủi chưa đến nửa năm, liền mở ra văn phòng môi giới hôn nhân ở tỉnh.

Khiến người ta khó có thể tin được chính là, bà mối Giang Phong còn tác hợp đại minh tinh Tiêu Mẫn cùng với Uông tổng của tập đoàn Uông thị.

Khi Tiêu Mẫn cùng với Uông tổng cùng nhau quảng cáo công ty mai mối của Giang Phong, tất cả bạn học đều sợ ngây người.

Sau đó các bạn học cũng phải thừa nhận rằng, bạn học Giang Phong thật sự đã trở thành người mai mối có tiếng ở trong nước, cũng là bạn học kiếm được nhiều tiền nhất trong lớp cho đến nay.

Sau đó, tin tức hoa khôi lớp Đường An Quân đi làm ở văn phòng môi giới hôn nhân của Giang Phong cũng đã gây náo động ở trong group lớp.

Nói chung, tốt nghiệp đại học vẫn chưa tới một năm, Giang Phong đã nhất kỵ tuyệt trần, trở thành bạn học có tiền đồ nhất lớp học.

"Đừng có nói nhảm, mau gửi định vị của cậu qua đây, tôi bây giờ đang ở sân bay thành phố Kim Lăng các cậu, chúng ta cũng gần một năm rồi chưa gặp, buổi tối nay cùng ra ngoài ăn bữa cơm." Giọng nói quen thuộc của Giang Phong từ bên kia truyền qua.

Hồng Chí Vĩ nghe vậy bỗng cảm thấy phấn chấn, ngồi thẳng người nói: "Giang Phong, cậu đùa tôi à? Cậu thực sự tới Kim Lăng rồi sao?"

Giang Phong cười mắng: "Ai rảnh rỗi nói đùa với cậu, mau gửi định qua đây đi."

"Giang Phong, sao cậu không gọi cho tôi sớm hơn để tôi đi đón cậu." Anh em tốt từ thời đại học tới Kim Lăng liền gọi điện thoại cho hắn, khiến trong lòng Hồng Chí Vĩ rất vui.

"Tôi là lái xe tới, không cần làm phiền cậu tới đón."

"Cmn, đường xa như vậy cậu lái xe tới? Hơn nữa, sao cậu lại lái xe chạy đến sân bay?"

"Hôm qua tôi đến thành phố Kim Lăng, lúc mới vừa muốn liên lạc với cậu, lại có chút việc gấp phải chạy về Quảng Tây, cho nên liền trực tiếp lái xe đến sân bay đi máy bay trở về, sau đó vừa vặn lại bay trở lại."

"Thì ra là như vậy, vậy tôi lập tức gửi định vị cho cậu, chờ đến lúc cậu tới, tôi cũng nghỉ làm rồi."

"Ừm, vậy cúp trước, lát nữa gặp!"

"Lát nữa gặp!"



Một tiếng sau.

Trong một nhà hàng bàn gần cửa sổ, Giang Phong ngồi đối diện Hồng Chí Vĩ.

"Huynh đệ, nhìn sắc mặt của cậu rất tiều tụy, là công việc không thuận lợi, hay là tình cảm có khúc mắc?" Giang Phong hỏi.

"Không hổ là bà mai, khả năng quan sát lời nói và cảm xúc không phải là dùng để trưng cho đẹp."

Hồng Chí Vĩ đầu tiên là khen một câu, lập tức thở dài nói: "Tôi với Thiên Thiên chia tay rồi, là ngày hôm kia."

Giang Phong có phần tiếc nuối nói: "Là bởi vì yêu xa sao?"

Hồng Chí Vĩ lắc đầu nói: "Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là chúng tôi yêu nhau không đủ nhiều, nhưng mà không thể không thừa nhận, yêu xa này đúng là thử thách lớn nhất trong mối quan hệ của chúng tôi. Tôi cùng Thiên Thiên lúc ở trường học nhìn rất ân ái, nhưng kể từ sau khi tốt nghiệp chia xa hai nơi, vòng tròn tiếp xúc không giống như trước kia, chủ đề chung cũng càng ngày càng ít.

Hơn nữa, chúng tôi cũng không thể từ bỏ công việc của mình để nhân nhượng đối phương, tương lai ở chung với nhau hoàn toàn không nhìn thấy hi vọng. Hơn nữa, tình cảm dần phai nhạt, chia tay cũng là thuận lý thành chương."

Giang Phong gật đầu nói: "Khoảng cách xác thực rất vô giải, từ bỏ một công việc tốt hiếm có để theo đuổi một tình yêu không rõ ràng, nói thì đơn giản nhưng làm lại khó."

"Được rồi, không đề cập tới những chuyện không vui vẻ này nữa."

Hồng Chí Vĩ nhấp ngụm trà, sau đó rất bát quái mà hỏi: "Giang Phong, cậu cùng với hoa khôi lớp chúng ta phát triển như thế nào rồi? Theo đuổi được cô ấy chưa?"

Giang Phong bật cười nói: "Cái tên nhà cậu nói loạn gì thế, tôi cùng với hoa khôi Đường chỉ thích hợp làm bạn không thích hợp làm người yêu, hơn nữa tôi cũng đã có bạn gái rồi!"

Hồng Chí Vĩ nghe vậy khá có chút tiếc nuối nói: "Kỳ thực chúng tôi đều biết, hoa khôi Đường đối với cậu có ý tứ, hai người các cậu là cặp đôi xứng lứa vừa đôi nhất lớp chúng ta, chúng tôi lúc đó có rất nhiều bạn học đều coi trọng hai người."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận