Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 810: Hỏng Bét, Đây Là Cảm Giác Động Tâm (2)

Cho dù Vu Tuấn Kiệt không có ý định xem mắt, nhưng đối phương chính là ông chủ của một phòng môi giới, lại đúng lúc đang ở tỉnh thành tỉnh Ký, hắn hiện tại lại rảnh rỗi không có việc gì làm, gặp mặt đối phương một lần cũng không sao.

"Tiện, không biết ông chủ Giang đang ở chỗ nào? Tôi đi qua tìm anh."

"Vậy đành làm phiền Vu tổng rồi, tôi ở quảng trường XX, anh qua đây đi!"

"À, nơi đó cách chỗ của tôi rất gần, anh đợi tôi một chút, tôi sẽ đến trong vòng mười phút."

"Được, lát nữa gặp."

"Lát nữa gặp."

...

Tám phút sau.

Quảng trưởng XX, Vu Tuấn Kiệt gặp được Giang Phong còn đẹp trai và trẻ trung hơn cả mình, không khỏi khen ngợi: "Ông chủ Giang đúng là tuổi trẻ tài cao!"

Giang Phong khiêm tốn cười nói: "Vu tổng, anh và bạn bè cùng thành lập một quán bar lớn như thế mới thật sự là một ngày thu đấu vàng, mạnh hơn tôi rất nhiều."

Hai người khách sáo vài câu, mới tiến vào chủ đề.

"Vu tổng, tôi đã nói mục đích của mình ở trong điện thoại với anh, là muốn giới thiệu cho anh một đối tượng vô cùng ưu tú, không biết anh gần đây có ý định kết hôn hay không?" Giang Phong hỏi.

Vu Tuấn Kiệt nói thật: "Ông chủ Giang, thực không dám giấu giếm, tôi cảm thấy mình còn trẻ, nếu như có cô gái phù hợp thì tôi cũng không ngại nói chuyện yêu đương. Nhưng tôi thật sự không có dự định kết hôn sớm như vậy."

Giang Phong cười nói: "Tôi hiểu suy nghĩ của Vu tổng, nhưng mà nhân duyên là thứ vô cùng thần kỳ, nếu như anh gặp được người định mệnh của mình thì anh sẽ ước gì mình kết hôn với người ta sớm một chút."

Vu Tuấn Kiệt gật đầu nói: "Có đạo lý, một người anh em của tôi cũng như vậy, lúc đầu mấy người chúng tôi đã nói trước là sẽ cùng nhau chơi đùa đến sau ba mươi tuổi mới bàn chuyện kết hôn. Kết quả, sau khi gặp được vợ hắn, hai người đã vội vội vàng vàng kết hôn vào hai năm trước rồi."

Giang Phong tự tin cười nói: "Vu tổng, đối tượng mà tôi giới thiệu cho anh chính là định mệnh của anh. Nếu như anh đồng ý làm quen với cô ấy, chỉ sợ cũng sẽ không muốn đến chờ sau ba mươi tuổi mới kết hôn, mà là muốn mau chóng cưới người ta về làm vợ."

Vu Tuấn Kiệt cười ha hả, nói: "Nghe ông chủ Giang nói như thế, tôi cũng có chút hứng thú, vậy anh giới thiệu một chút về tình huống của cô ấy đi. Tôi xem một chút rốt cuộc cô ấy có thích hợp với tôi hay không."

Giang Phong thấy thế cũng không nói nhảm nữa, giới thiệu: "Nàng năm nay 26 tuổi, cao 1m66, tỉ lệ dáng người vô cùng hoàn mỹ, dung mạo vô cùng xinh đẹp. Cô ấy có bốn người anh trai. Cô ấy là con gái được sinh ra lúc cha mẹ về già, anh thứ tư nhỏ nhất đều lớn hơn cô ấy 15 tuổi, làm áo bông nhỏ duy nhất trong nhà, chắc là Vu tổng cũng có thể hiểu được cô ấy có bao nhiêu sủng ái."

Nghe đến đó, Vu Tuấn Kiệt không khỏi gật đầu, tình huống của hắn không khác đối phương là bao. Đối phương là con gái lúc về già của cha mẹ, mà hắn là đứa con được cha mẹ sinh ra lúc về già, đều là người nhận được ngàn vạn sủng ái từ gia đình.

Giang Phong tiếp tục nói: "Bối cảnh gia đình của cô ấy cũng không kém hơn Vu tổng là bao, cha cô ấy cũng là thương nhân giống như cha của anh, có lẽ tài sản không bằng nhà anh, nhưng mà cũng không kém là bao. Anh cả cô ấy đi con đường chính trị, trước mắt đã là cán bộ cấp sở rồi. Anh hai có thiên phú xuất chúng trong việc kinh doanh, đã quản lý công ty trong nhà từ mấy năm trước. Anh ba là người trí thức, là giáo sư đại học 985 nào đó. Anh tư thì tự lập nghiệp, tài sản trước mắt đã vượt qua trăm triệu. Ngoài ra gia thế của mấy chị dâu của cô ấy đều không tầm thường, bối cảnh gia thế như này có thể nói là môn đăng hộ đối với Vu tổng. Hai người các người có thể đến với nhau chính là chuyện được ông trời tác hợp."

Nghe thấy gia thế của đối phương, Vu Tuấn Kiệt không khỏi coi trọng, chủ động hỏi: "Vậy cô gái này trước mắt đang làm công việc gì? Là đi làm ở công ty nhà mình hay là tự mình lập nghiệp?"

Giang Phong lắc đầu cười nói: "Đều không phải, cô ấy trước mắt đang công tác tại đội cảnh sát hình sự nào đó tại tỉnh Lỗ, là hoa khôi cảnh sát vô cùng nổi tiếng trong giới cảnh sát tỉnh Lỗ."

Vu Tuấn Kiệt có chút ngoài ý muốn nói: "Vậy mà lại là cảnh sát, đây là chuyện mà tôi không có nghĩ tới."

Giang Phong nói: "Chủ yếu là cô ấy quá được sủng ái, mẹ cô ấy sợ cô ấy dưỡng thành loại tính cách đại tiểu thư điêu ngoa bốc đồng nên đã cứng rắn nhét cô ấy vào bộ đội sau khi cô ấy tốt nghiệp trung học, để cô ấy tiếp nhận sự giáo dục của quân đội. Mà cô ấy cũng không phụ sự kỳ vọng của mọi người, hai năm sống trong quân đội, cô ấy giống như là đã biến thành người khác. Sau khi xuất ngũ, cô ấy tiến vào giới cảnh sát dưới sự sắp xếp của anh cả, trở thành một thành viên của đội cảnh sát hình sự nào đó."

Vu Tuấn Kiệt khen: "Mẹ của cô ấy đúng là nhìn xa trông rộng."

Giang Phong lấy điện thoại di động ra, thuần thục lấy ra tấm ảnh công việc của Hồ Thắng Hoa gần đây, đưa cho Vu Tuấn Kiệt rồi nói: "Vu tổng, đây chính là ảnh chụp công việc của cô ấy gần đây, anh xem một chút coi có phù hợp với thẩm mỹ của mình hay không."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận