Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 264: Có Bạn Gái Rồi Nhưng Vẫn Bị Ghép Đôi Trúng

Ba giờ chiều.

Văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Vì lần hoà giải giữa La Thiên Thành và Diêu Thái Hà khá thuận lợi, nên sau khi tiễn họ về, thời gian trôi qua cũng chưa đến một tiếng. Buổi hẹn khách cuối cùng của hôm nay là bốn giờ chiều đến sáu giờ tối. Nhân lúc trời vẫn còn sớm, Giang Phong đến phòng chờ để kiểm tra tài liệu khách hàng.

Hắn xem đến tận ba giờ năm mươi bảy phút, vị khách cuối cùng của buổi “Hoà giải hôn nhân” ngày hôm nay cũng đã đến văn phòng môi giới hôn nhân.

Kết quả khiến Giang Phong phải ngã ngửa, hai vợ chồng này đã hoà giải với nhau rồi.

Người đàn ông đưa cho Giang Phong một túi trái cây lớn, anh ta xin lỗi nói: “Giang đại sư, hai vợ chồng chúng tôi đã hoà giải với nhau vào nửa tiếng trước rồi, thật xin lỗi vì làm lỡ thời gian của cậu.”

Giang Phong liên tục xua tay nói: “Hai người quá khách sáo rồi, tôi mở thêm mục “Hoà giải hôn nhân” chủ yếu để giúp khách hàng có nhu cầu giải quyết vấn đề. Hai người có thể tự hoà giải là tốt rồi, chào một tiếng trong nhóm là được, cần gì phải mua trái cây tới chào hỏi.”

Người phụ nữ cười nói: “Cần chứ, hơn nữa vợ chồng chúng tôi có thể tự hoà giải có liên quan đến lần tham gia “Hoà giải hôn nhân” này. Về tình về lý thì chúng tôi nên đến nhà chào hỏi, chút trái cây này là tấm lòng của chúng tôi, mong Giang đại sư nhận lấy.”

Giang Phong không thể từ chối nên đành lấy từ trong túi ra vài quả trái cây, hắn nói: “Tôi lấy mấy quả này thôi, còn lại hai người mang về đi. Cảm ơn tấm lòng của hai người, chúc hai người trăm năm hạnh phúc nhé.”

Hai bên lại nói vài câu khách sáo, sau đó hai vợ chồng này mới rời đi.

Trái cây cũng đã mua rồi nên đương nhiên sẽ không mang về nữa. Toàn bộ đều để lại văn phòng môi giới hôn nhân.

Nhìn bóng lưng khuất dần của hai vợ chồng, Giang Phong thầm cảm thán: “Họ thật biết cách làm người.”

Lúc này, chuông điện thoại bỗng reo lên, Giang Phong lấy điện thoại ra, là phú bà Tô Dao gọi đến, hắn bèn nghe máy: “Xin chào Tô tổng.”

Giọng nói truyền cảm của Tô Dao vọng đến: “Giang đại sư, hôm nay rảnh không? Tôi muốn mời cậu ăn cơm.”

Giang Phong cười nói: “Tô tổng hỏi thừa rồi, tôi lúc nào cũng rảnh hết.”

Tô Dao cười nói: “Giang đại sư khéo ăn nói quá, vậy bảy giờ tối nay cậu đến khách sạn của tôi nhé.”

Giang Phong đáp: “Được, tôi nhất định sẽ đúng giờ.”

“Vậy không làm phiền cậu nữa, tối nay gặp!”

“Ừm, tối gặp!”

Sau khi cúp máy, Giang Phong thở dài, xem ra lại phải đi xa rồi.

Lúc đầu ba người bạn thân của Thái tổng nhờ hắn giúp họ tìm bạn trai “mạnh mẽ”. Hắn tìm khắp tỉnh cũng chỉ tìm được ông anh Tào Đại Ưng, giúp phú bà Tề tổng giải quyết nỗi cô đơn.

Nhưng hai phú bà Tô tổng và Lư tổng thì vẫn chưa giải quyết xong.

Lúc đó cũng gần tết, công việc của Giang Phong khá nhiều nên không ra ngoài tìm đối tượng giúp hai phú bà này.

Hôm nay Tô tổng gọi điện cho hắn, hiển nhiên là do sắp hết kiên nhẫn chờ rồi.

Thực tế cũng giống như vậy, lúc trước Tô tổng với mấy người bạn thân với địa vị ngang ngang nhau đều độc thân, cách ba bốn hôm lại tụ tập tán gẫu, rảnh rỗi thì đi mát – xa, đánh mạt chược, sống rất tự do tự tại.

Nhưng từ sau khi hai phú bà Thái tổng và Tề tổng tìm được đối tượng phù hợp thì mọi chuyện lại dần khác đi.

Hai bà cô háo sắc ấy suốt ngày quanh quẩn bên bạn trai nên không còn thời gian để ý đến hai bà bạn độc thân là Tô tổng và Lư tổng nữa.

Tô Dao lòng đầy ngưỡng mộ nên đã gọi điện cho Giang đại sư. Cô ấy phải nghĩ cách hối thúc Giang đại sư để hắn ta nhanh chóng giúp cô ấy tìm đối tượng.

Giang Phong cảm thấy nhiệm vụ của bản thân rất nặng nề. Trừ hai phú bà Tô tổng và Lư tổng ra, còn có hai người con cán bộ là Bạch Tử An và Lam Doanh Doanh, rồi còn cả phú nhị đại Lệ Thiên Nhu. Những người này đều muốn được se duyên.

Thật ra năm ngoái hắn đã tìm xong đối tượng cho hai vị là con cán bộ cấp cao với vị phú nhị đại kia rồi, chỉ là chưa vội hành động thôi.

Chuyện này phải làm từng người một, thời gian không nên quá dồn dập. Có vậy mới chứng tỏ hắn có nghiêm túc tìm kiếm đối tượng.

Giờ vẫn còn sớm, Giang Phong lại ngồi trước máy tính, bắt đầu ghép đối tượng cho những khách hàng đã thông qua xét duyệt, sau đó nhập tài liệu đối tượng ghép đôi vào máy tính, sau đó in tài liệu ra giấy.

Lúc gần năm giờ chiều, Giang Phi, Giang Tuyết, Đường An Quan, Liễu Y Y - những người vẫn luôn xử lý khách hàng ở bên ngoài cũng lần lượt quay về.

Còn Lam Chí Huy thì đã tan làm về nhà rồi.

“Hai cô bạn của tôi ơi, chiến tích hôm nay của hai người như thế nào?” Giang Phong cười hỏi.

Đường An Quân cười tươi như hoa: “Đương nhiên chiến tích rất tốt rồi. Hôm nay tôi đến thăm nhà bốn khách hàng, ngoài ra còn sắp xếp ba người xem mắt, tiến triển rất thuận lợi.”

Liễu Y Y hào hứng nói: “Chiến tích của tôi cũng rất tốt nhá. Hôm nay tôi đến thăm nhà năm khách hàng, sắp xếp hai người xem mắt, phản hồi đều rất tốt.”

Giang Phong khen: “Rất tốt, xem ra hai người đã vào thế hết rồi ha, nhớ giữ phong độ đấy, phấn đấu một tháng kiếm hơn một trăm ngàn.”

Đường An Quân cười nói: “Kiếm một trăm ngàn một tháng thì còn sớm lắm, cố gắng kiếm mười ngàn một tháng trước đã.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận