Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1216: Sự Cố Bất Ngờ

Đôi khi số phận của con người thật sự là kỳ diệu, xuất thân từ gia đình Khổng Nam Sơn, cuộc đời của hắn đại khái là sẽ cưới một người vợ môn đăng hộ đối, sau đó hai vợ chồng cần cù chăm chỉ làm việc ở bên ngoài, con cái thì để ở lại quê nhà cho cha mẹ giúp chăm sóc chúng.

Quanh năm suốt tháng, chỉ sợ cũng chỉ có tết xuân có thể trở về ở cùng với cha mẹ con cái chừng mười ngày, sau đó phải vội vàng xuất phát tiếp tục đi làm việc.

Sau đó, con trai với tư cách bị bỏ lại, ở phương diện học vấn không cần nhiều lời, có thể hoàn thành chín năm giáo dục bắt buộc là tốt lắm rồi, e rằng trường cấp 3 cũng không có hi vọng, càng khỏi nói là đại học.

Mà thu nhập của hai vợ chồng đi làm, trừ đi các khoản chi tiêu và phí gửi về nuôi con, một tháng cũng chẳng để dành được bao nhiêu tiền, dù sao muốn mua nhà ở thành phố chắc chắn không có hy vọng.

Có thể đem bọn nhỏ nuôi lớn, xây lại nhà ở quê, cơ bản chính là mục tiêu cuối cùng của bọn họ.

Nhưng mà, Khổng Nam Sơn may mắn gặp được Giang đại sư, một bậc thầy mai mối nổi tiếng khắp cả nước, dưới sự giúp đỡ của Giang đại sư, hắn cùng phú bà Tô Dao đã đến với nhau, hoàn toàn thay đổi vận mệnh ban đầu của hắn, sống một cuộc sống mà trước đây hắn cũng không dám tưởng tượng đến.

Bây giờ, Khổng Nam Sơn mặc chính là hàng hiệu, ăn sơn hào hải vị, sống trong biệt thự lớn, lái xe BMW, những nhu cầu cơ bản trong cuộc sống của hắn đều tốt hơn người bình thường gấp mười lần.

Hơn nữa, theo Khổng Nam Sơn phát đạt, anh chị em của hắn cũng được hưởng lợi.

Khổng Nam Sơn sinh ra ở trong một gia đình lớn ở nông thôn, trên có một chị gái một anh trai, dưới có ba em trai, hắn đứng thứ ba ở trong nhà.

Ban đầu, giống như hắn, các anh chị em của hắn là những người lao động nhập cư cả đời không thể nhìn thấy đầu, nhưng sau khi Khổng Nam Sơn phát đạt, dựa vào sự giúp đỡ của hắn, các anh chị em của hắn đã không như trước đây.

Chị của hắn, ban đầu làm việc ở Quảng Đông với vai trò là nhân viên hướng dẫn mua đồ, bây giờ dưới sự giúp đỡ của Khổng Nam Sơn, đã mở một cửa hàng quần áo ở huyện của họ.

Mặc dù quy mô cửa hàng quần áo không lớn nhưng cũng có thể coi là bà chủ, công việc kinh doanh hiện tại không hot lắm nhưng tiền kiếm được hàng tháng so với làm nhân viên hướng dẫn mua đồ quần áo cũng cao gấp mấy lần, khiến Khổng đại tỷ hết sức thoả mãn.

Về phần anh trai cùng với ba em trai, đều không đọc sách bao nhiêu liền bỏ học ra ngoài làm công, cho tới nay đều là làm việc khổ cực, sau đó dưới sự giúp đỡ của Khổng Nam Sơn, đi đăng ký học lái máy xúc.

Sau đó, Khổng Nam Sơn đầu tư mua cho bọn họ hai cái máy xúc, cũng thông qua quan hệ của vợ là Tô Dao, hắn đã tiếp quản công việc cho bốn anh em mà không thể hoàn thành trong vài năm.

Bây giờ, tuy rằng bốn anh em vất vả, nhưng thu nhập của bọn họ tăng hơn chục lần so với trước kia, khiến bốn anh em đều tràn đầy năng lượng.

Có thể nói, Khổng Nam Sơn không chỉ thay đổi vận mệnh của mình, mà còn tự mình thay đổi vận mệnh của anh chị em trong nhà.

Quan trọng nhất là, Khổng Nam Sơn là dạy cho mọi người cách câu cá thay vì đưa cho họ cá, ngay cả vợ hắn là Tô Dao cũng khen ngợi hắn, cảm thấy hắn làm rất tốt.

Đương nhiên, điều khiến Khổng Nam Sơn cảm thấy hạnh phúc nhất, là cuối cùng vợ hắn cũng đã mang thai.

Hai người kết hôn đến nay đã hơn một năm, vốn dĩ nên có con của mình sớm, thế nhưng vợ hắn là Tô Dao lại muốn sống cuộc sống của hai người lâu một chút, không muốn nhanh như vậy đã mang thai.

Vì vậy, không lâu sau, vợ liền mang bầu!

Trong tết năm đầu tiên sau khi kết hôn với Tô Dao, Khổng Nam Sơn đã không đưa cô về quê ăn tết vì cho rằng môi trường sống ở nông thôn không được tốt lắm.

Năm ngoái trong nhà xây nhà mới, môi trường sống được cải thiện, hơn nữa Tô Dao đang mang thai, nên Khổng Nam Sơn đã đưa cô về quê ăn tết.

Mùa xuân này chắc chắn là năm vui vẻ và náo nhiệt nhất của Khổng gia, Tô Dao, một đại công thần của Khổng gia, nghiễm nhiên nhận được sự đón tiếp nồng nhiệt nhất trong nhà họ Khổng.

Ban đầu, hai người dự định mùng tám tháng giêng sẽ xuất phát về tỉnh thành, nhưng bởi vì người thân giữ lại, liền quyết định qua tết nguyên đán lại quay trở về

Dù sao sau khi trở về, cũng không có việc gì, khách sạn Tô Dao đã sớm giao cho người quản lý chuyên nghiệp, trừ phi khách sạn gặp phải chuyện trọng đại, nếu không cũng không cần cô đứng ra.

Lúc đầu mọi thứ đều rất tốt, sau tết nguyên tiêu ở quê nhà Khổng Nam Sơn, hai vợ chồng ở lại thêm mấy ngày bởi vì sinh nhật của ông nội Khổng Nam Sơn, đang lúc bọn họ chuẩn bị ngày mai lên đường trở về, Tô Dao nhận được một cuộc điện thoại của quản lý.

Khi nhìn thấy ID người gọi tới, tâm trạng của Tô Dao cofnn rất tốt, kết quả điện thoại vừa kết nối, câu đầu tiên quản lý nói đã khiến sắc mặt của cô thay đổi.

"Bà chủ, khách sạn của chúng ta cháy rồi!"



Tô Dao ngữ khí vội vàng hỏi: "Chuyện xảy ra lúc nào, có thương vong không?"

Tốc độ báo cáo của chuyên viên quản lý cực nhanh nói: "Vừa xảy ra không bao lâu, tôi hiện tại đang dẫn nhân viên trật tự sơ tán khách hàng."

Tô Dao lúc này phân phó nói: "Được, vậy cậu làm như vậy trước đi, chú ý nhất định phải bảo đảm an toàn cho khách hàng và nhân viên, tránh xảy ra tai nạn giẫm đạp, tôi bây giờ lập tức chạy trở về."

Chuyên viên quản lí đáp: "Vâng, bà chủ, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ."

Nói xong, liền cúp điện thoại.

Bây giờ là thời khắc quan trọng chạy đua với thời gian, hai người đều không đề cập đến nguyên nhân khách sạn bốc cháy, bởi vì bây giờ nói cái này không có ý nghĩa gì hết, chỉ làm trì hoãn thời gian mà thôi.

Tô Dao là ở trong phòng nghe điện thoại, sau khi nghe điện thoại xong, cô liền đi ra gọi: "Nam Sơn, nhanh thu thập đồ đạc, khách sạn xảy ra vấn đề rồi, chúng ta phải lập tức chạy về."

Lúc này, Khổng Nam Sơn đang ngồi ở cửa nhà mình cùng cha mẹ với các anh em nói chuyện phiếm, nghe vậy lập tức nhảy dựng lên, vừa đi vào vừa nói: "Bà xã, khách sạn xảy ra chuyện gì?"

Tô Dao nói: "Vừa rồi tổng giám đốc khách sạn gọi điện thoại cho em nói khách sạn bốc cháy, bởi vì chuyện quá khẩn cấp, nguyên nhân cụ thể em cũng không kịp hỏi, chúng ta hiện tại trước tiên thu dọn đồ đạc chạy về."

Nghe vậy, sắc mặt của cha mẹ Khổng với anh em Khổng gia đều thay đổi.

Cho dù là bọn họ không hiểu chuyện kinh doanh khách sạn, nhưng cũng hiểu tác động của hỏa hoạn ảnh hưởng lớn đến khách sạn bao nhiêu.

Nếu như không có thương vong thì không sao, nhiều lắm chính là trong thời gian ngắn chuyện làm ăn sẽ chịu ảnh hưởng, chờ qua một đoạn thời gian, chuyện làm ăn tự nhiên cũng từ từ sẽ chuyển biến tốt. Nhưng nếu như có người thương vong, chỉ riêng tiền bồi thường đã đủ uống một hồ rồi, chưa kể ảnh hưởng tính mạng con người đối với danh tiếng của khách sạn.

Nói chung, đây tuyệt đối là một tin tức xấu.

Khổng Nam Sơn nghe nói như thế, trong lòng cũng là cả kinh, đáp một tiếng, liền lập tức trở về trong phòng thu thập hành lý.

Tô Dao nhìn về phía cha mẹ chồng, nói: "Cha, mẹ, khách sạn có chuyện, con cùng với Nam Sơn trở về trước, đợi xử lý tốt chuyện này, rảnh rỗi chúng con lại trở về thăm mọi người."

Mẹ Khổng liền vội vàng nói: "Ừm, xử lý công việc quan trọng hơn, mẹ đi lấy cho các con ít đồ ăn để trên đường ăn."

"Cảm ơn mẹ!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận