Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1224: Hành Tẩu Cột Mốc Biên Giới

Trần Đạt Cường trở về thăm người thân sau hơn 5 năm đi lính, hắn còn chưa kịp tán gẫu chút chuyện nhà gì đó, thì mẹ hắn đã vội vàng nói rằng sẽ mời bà mối giới thiệu đối tượng cho hắn.

Trần Đạt Cường cũng dở khóc dở cười, nhưng cũng hiểu hành động của mẹ hắn.

Xét cho cùng, làm quân nhân rất khó tìm được đối tượng, với tư cách là một người lính biên phòng, Trần Đạt Cường tốt hơn nhiều so với những người lính bình thường về tiền lương, nhà ở, theo quân, nghỉ ngơi, điều trị y tế, v.v, nhưng trên thực tế lính biên phòng dễ tìm bạn đời hơn lính thường.

Về phân tích cụ thể, đại khái có những nguyên nhân sau:

1, điều kiện quá mức gian khổ.

Hoàn cảnh lính biên phòng đóng quân, cơ bản đều là địa phương không thể tiếp cận được, thường lấy núi non làm bạn, so với điều kiện của lính bình thường, thì thật sự gian khổ nhiều lắm.

2, Vợ chồng ở cùng nhau thì ít mà xa cách thì nhiều.

Người yêu của lính biên phòng, nếu như không đạt điều kiện theo quân, thì chỉ được gặp nhau khi vào tạm quân hàng năm và vào dịp nghỉ hè, cuộc sống như thế đối với những người quân tẩu này nói thật ra cũng quá gian nan.

3, Phụ nữ phải gánh vác một mình.

Kết hôn với một người lính biên phòng, đồng nghĩa với việc cô phải gánh vác trên vai gánh nặng chăm sóc người già hai bên, nuôi dạy con cái và các gánh nặng khác nhau, đây thực sự không phải là điều mà một người phụ nữ bình thường có thể gánh vác được.

Thậm chí nói không ngoa, chẳng có người phụ nữ nào sẵn sàng sống cuộc sống như vậy nếu không có tình cảm đặc biệt với những người lính và hiểu được sứ mệnh bảo vệ tổ quốc cao cả của những người lính biên phòng.

Cho nên, người quân tẩu nào cũng đều đáng được kính phục.

4, Rất dễ bị chấn thương.

Đặc biệt là bộ đội biên phòng đóng quân trên cao nguyên mấy ngàn km, do lâu ngày thiếu dưỡng khí và các nguyên nhân khác, rất dễ bị chấn thương và bệnh tật ảnh hưởng đến tính mạng.

5, Rủi ro là rất lớn.

Hầu hết lực lượng biên phòng đều đóng quân ở biên giới quốc gia, những nơi phức tạp, độ nguy hiểm khá lớn, thường xảy ra xung đột giữa các quốc gia, cũng có những biên giới tiếp giáp với tam giác vàng như tỉnh Vân Nam, Quảng Tây, xác suất gặp phải buôn ma túy cũng không thấp.

Chính vì những lý do trên mà việc tìm kiếm mục tiêu vẫn rất là khó khăn đối với lực lượng biên phòng.

Cho nên Trần Đạt Cường cũng hiểu cho suy nghĩ của mẹ mình.

Sau khi mẹ Trần giới thiệu lý lịch mai mối của Giang đại sư, liền cường thế nói: "Dù sao con hãy nghe lời mẹ, tranh thủ kỳ nghỉ lần này mà thu xếp chuyện cưới xin trước, miễn cho con trở về bộ đội, lại không biết đến năm nào mới trở về."

Trần Đạt Cường không khỏi chê cười nói: "Mẹ, không đâu, mấy năm trước con không trở về là có lý do, sau này con sẽ cố gắng hàng năm đều trở về nhà."

Mẹ Trần nói: "Cho dù về sau hàng năm con đều nghỉ ngơi một lần, lần này con cũng phải nghe theo lời mẹ thu xếp chuyện hôn sự trước, loại chuyện này nên sớm làm trước."

Trần Đạt Cường nói: "Mẹ, con có thể nghe lời mẹ đi xem mắt, nếu như thích hợp, con cũng không ngại kết hôn trước, nhưng loại chuyện này không thể miễn cưỡng, vẫn phải là xem duyên phận."

Mẹ Trần nghe vậy cười nói: "Chỉ cần con chịu đi xem mắt là được, mẹ gọi điện thoại cho cha con trước, để hắn trở về thương lượng một chút việc này."

Trần Đạt Cường bất đắc dĩ bật cười, nhưng đối với lần xem mắt này hắn cũng rất mong đợi, dù sao cũng là một thanh niên tràn đầy tinh lực ở độ tuổi đôi mươi, muốn nói không muốn gái, đó là không có khả năng.

Chỉ là không biết, vị đại sư mai mối kia có thật sự thần kỳ như vậy không, có thể trong thời gian ngắn như vậy giúp hắn tìm được một người ưng ý sao?

...

Dưới sự giúp đỡ của "Thần toán đại sư" Giang Phong, vụ án đốt phá khách sạn Minh Hồ do con người gây ra đã được tuyên bố là đã được giải quyết trong vòng 24 giờ, tốc độ nhanh chóng đến mức vô số người vỗ tay tán thưởng.

Dù ngọn lửa được dập tắt kịp thời nhưng nhiều nơi trong khách sạn Minh Hồ đã bị thiêu hủy.

Khách sạn Minh Hồ, một khách sạn bốn sao đã có lịch sử gần 20 năm, kỳ thực phong cách trang trí của khách sạn hơi cũ so với những khách sạn mới, nhưng vị trí của nó rất tốt, cho nên những năm gần đây chuyện kinh doanh cũng không tệ.

Từ khi Tô Dao tiếp nhận khách sạn tới nay, cô ấy không chỉ một lần muốn bỏ tiền sửa chữa, chỉ là vẫn chưa có quyết định, dù sao chi phí trang trí lại cũng không phải là một khoản nhỏ, hơn nữa, cô ấy không thể làm ăn trong thời gian trang trí lại, đây cũng phải tổn thất một số tiền lớn.

Gia cảnh của Tô Dao không mạnh, vốn liếng để gây chuyện cũng không nhiều, cho nên cô mới chậm chạp không hạ quyết tâm sửa sang lại.

Bây giờ, trận hỏa hoạn bất thình lình này, rốt cuộc đã thay Tô Dao đưa ra quyết định.

Hiện tại cô có muốn không sửa sang lại cũng không được!

Đương nhiên, nếu như Tô Dao muốn tiết kiệm tiền, có thể chỉ tu sửa những chỗ đã bị hỏa hoạn phá hủy, còn những nơi khác không bị hỏa hoạn ảnh hưởng có thể giữ nguyên trạng thái ban đầu, như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều đồ trang trí tiền bạc.

Nhưng mà, tầm nhìn của Tô Dao cũng không có thiển cận như vậy, cô định nhân cơ hội này trực tiếp chi tiền để trang trí lại toàn bộ khách sạn.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận