Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1233: Hả Hê Lòng Người. (2)

Ánh mắt của Giang Phong cũng không thay đổi, có vệ sĩ Bách Ngô Đồng ở đây, người phụ nữ kia đụng được hắn mới là lạ.

Đúng như dự đoán, lúc người phụ nữ muốn nhào lên cướp điện thoại, Bách Ngô Đồng ở bên cạnh vẫn luôn trầm mặc làm người qua đường trong nháy mắt ra tay, động tác chuẩn xác bắt được tay của cô ta, sau đó hơi chút dùng sức siết chặt, người phụ nữ kia la lên như heo bị thọc huyết.

"Cô làm gì vậy? Mau buông tay!"

Người đàn ông thấy thế, dùng sức đánh vào cổ tay Bách Ngô Đồng.

Bách Ngô Đồng dùng sức vặn cổ tay, tay của người đàn ông liền đánh trúng tay người phụ nữ, khiến cô ta phải la lên vì đau.

Nói thì dài dòng nhưng thực tế chỉ diễn ra trong vòng hai ba giây, tất cả mọi người không nghĩ tới đột nhiên lại động thủ, càng không có nghĩ tới cô gái ngồi ở bên cạnh người đàn ông trẻ tuổi kia lại hùng hổ như vậy.

Lúc Bách Ngô Đồng ra tay ngăn cản hai vợ chồng ngang ngược này, Giang Phong cũng đã gọi điện thoại tố cáo xong, người phụ nữ kia như cha mẹ chết, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Nơi này vốn dĩ là tiêu điểm của toàn bộ toa tàu, vẻ mặt biến hóa của hai vợ chồng ngang ngược đương nhiên cũng bị mọi người nhìn thấy, mà từ lúc biết Giang Phong vừa gọi điện thoại ra ngoài, mọi người cũng đều đoán được mấy phần.

Người quản lý thu mua Lưu Hán Đông kia đoán chừng chính là người đàn ông này, mà cái người buôn bán thịt heo lậu Chu Hải Phong mọi người tuy rằng không biết là người nào, nhưng nhìn bộ dáng kích động của người phụ nữ, có thể suy đoán ra người này có quan hệ rất gần với cô ta, tám chín phần mười là cha của cô ta.

Giang Phong sau khi gọi điện thoại xong, đem điện thoại di động nhét lại vào trong túi, lần nữa đem hai tay gối ở sau gáy, sau đó vẻ mặt bình thản nhìn hai vợ chồng ngang ngược.

Thấy sự việc không thể cứu vãn được nữa, sắc mặt người phụ nữ tái nhợt giật lấy điện thoại của đứa nhỏ, sau đó tay hơi có chút run rẩy gọi điện thoại cho cha.

Nhưng mà, đứa nhỏ bị cướp mất điện thoại, hắn nơi nào chịu để yên, một tay vừa đưa ra cướp điện thoại một bên hô: "Cho con, đem điện thoại di động trả lại cho con, ô ô, con muốn điện thoại!"

Người đàn ông đưa tay kéo con trai, quát: "Đừng nháo!"

Nhưng mà, đứa nhỏ ngang ngược chính là ngang ngược, hắn không có chút nào sợ hãi, vẫn cứ uốn éo người muốn cướp lại điện thoại từ tay mẹ, ngoài miệng vẫn luôn kêu la.

Người phụ nữ trong lòng sốt ruột, không có "Tâm trạng tốt" như lúc trước đối với đứa bé, trực tiếp tát một cái nói: "Đừng quậy nữa, nếu mày còn quậy nữa thì đừng trách tao."

Đứa nhỏ cũng không nghe lời, trực tiếp oa oa khóc lớn, tiếp theo sau đó gây rối, dường như không chịu bỏ cuộc cho đến khi lấy lại điện thoại.

Thấy cảnh này, những hành khách khác đều vui vẻ, từng người đều làm quần chúng ăn dưa.

Ngay cả tiếp viên hàng không, cũng chỉ là khuyên vài câu tượng trưng, liền đứng ở bên cạnh ăn dưa.

Hết cách rồi, thật sự là một gia đình khiến người ta căm ghét.

Cuối cùng, người đàn ông đè đứa nhỏ lại, sau đó người phụ nữ gọi điện thoại về cho gia đình

Mà người phụ nữ sau khi gọi điện thoại về nhà, liền dùng tiếng địa phương nói chuyện khiến nhiều người nghe không hiểu, nói chuyện đại khái hơn một phút đồng hồ mới cúp điện thoại.

Lập tức, người phụ nữ nhìn về phía Giang Phong, cắn răng nghiến lợi nói: "Anh tại sao phải làm như vậy? Chuyện này đối với anh có lợi gì chứ?"

Giang Phong nói: "Đối với tôi quả thực không có chỗ tốt gì, nhưng một nhà ba người các cô thật sự là buồn ói, đứa nhỏ có bộ dáng ngang ngược như thế nào thì cha mẹ cũng vậy, làm cho tôi cảm thấy không thoải mái."

Hai người nghe vậy vừa giận lại sợ.

Đặc biệt là Lưu Hán Đông, hắn không biết vừa rồi Giang Phong gọi cho vị "Lý tổng" kia có phải là Lý tổng công ty bọn họ hay không, nếu như đối phương chỉ là phô trương thanh thế, vậy còn được, nhiều lắm là sợ bóng sợ gió một lúc mà thôi. Nhưng đối phương nếu là đùa thật, cú điện thoại kia đúng là gọi đến cho Lý tổng công ty bọn họ, vậy hắn liền xong đời rồi.

Đương nhiên, vợ hắn lúc này trong lòng cũng chịu áp lực vô cùng lớn, bởi vì cha cô đúng là buôn bán thịt heo lậu ở chợ bán thức ăn, chuyện này nếu như bị tố cáo không phải là phạt tiền đơn giản như vậy, tình tiết nghiêm trọng là sẽ bị kết án.

Nghĩ tới đây, tất cả đều là tai họa do thằng nhóc ngang ngược nhà mình gây ra, hai vợ chồng nhìn về phía đứa nhỏ đang khóc rống thực sự là tức giận không chỗ phát tiết, sau đó người phụ nữ trực tiếp lấy tay nhéo lỗ tai, mà người đàn ông thì hung hăng lấy tay đánh lên mông đứa nhỏ.

Sự hỗn hợp bất ngờ này khiến cậu nhóc bướng bỉnh choáng váng, lập tức kêu lên như heo bị chọc huyết.

Cảnh tượng này khiến tất cả hành khách trên toa tàu đều cảm thấy vô cùng thoải mái.

Ngay cả cô gái bị đạp ghế, cũng cảm thấy cực kỳ hả giận.

Người đàn ông vừa đánh vừa mắng nói: "Con còn không thấy ngại mà khóc, đều là do tiểu hỗn đản con gây ra tai họa, hôm nay lão tử không đánh chết con không được."

Nhưng vào lúc này, bên trong loa truyền đến tiếng nhắc nhở, người đàn ông lúc này mới thả ra con nhà mình ra, nói với người phụ nữ: "Nhanh chóng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị xuống xe!"

Người phụ nữ nghe vậy sửng sốt một chút, lập tức phản ứng lại, lập tức bắt đầu thu thập hành lý.

Rất nhanh, đoàn tàu dừng ở một nhà ga nào đó, sau đó gia đình ba người liền xuống trạm trước ánh mắt của tất cả hàng khách, bộ dáng rất là chật vật.

Sau khi một nhà ba người xuống xe, trong toa tàu ngay lập tức một trận huyên náo, ngoại trừ chỉ trích một nhà ba người kia không có giáo dục, còn lại đề tài đều tập trung vào trên người Giang Phong.

"Anh bạn, anh thực sự là lợi hại, anh quen biết với ba người kia sao?"

"Anh đẹp trai, anh vừa hành động thực sự là hả hê lòng người, cái đứa nhỏ ngang bướng kia đúng là không có giáo dục, ở trên xe ồn ào thành như vậy mà cha mẹ cũng mặc kệ, nhìn đến là bốc lửa."

"Anh đẹp trai, anh làm đúng lắm, người như vậy nên cho một bài học nhớ đời."

"..."

Cô gái bị đạp ghế vẻ mặt cảm kích nói: "Anh đẹp trai, cám ơn anh vừa rồi vì tôi mà ra mặt, ngồi xe gặp phải chuyện như vậy, thật sự quá tệ!"

Giang Phong cười nói: "Không cần khách khí, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, hơn nữa đứa nhỏ kia cũng rất phiền, ở nơi công cộng ầm ĩ như vậy, làm cha mẹ lại mặc kệ, thật sự khiến người ta tức giận."

Hai bên khách sáo vài câu sau, Giang Phong lại đáp lại với những khách hàng khác.

Giang Phong ở trong nước danh tiếng không thua gì ngôi sao hàng đầu, nhưng hắn cùng minh tinh lại có khác biệt rất lớn, dù sao toàn bộ hành trình lần này hắn đều mang khẩu trang, bên trong xe dĩ nhiên không ai có thể nhận ra hắn.

Nhưng mà, trong buồng xe hành khách không nhận ra Giang Phong, không có nghĩa trên mạng những người khác cũng không nhận ra hắn.

Nên có người trong buồng xe quay lại chuyện đã xảy ra đăng lên mạng, rất nhanh sẽ có người hâm mộ nhận ra người đàn ông mang khẩu trang chính là Giang đại sư.

Chuyện xảy ra trên đường sắt cao tốc vốn là một tin tức nóng hổi, cộng với thân phận của Giang đại sư, tin tức này nhanh chóng lan truyền trên mạng, chỉ trong thời gian ngắn mấy tiếng đã vọt lên đứng đầu hot search.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận