Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 809: Hỏng Bét, Đây Là Cảm Giác Động Tâm

Tục ngữ nói tiểu biệt thắng tân hôn, câu này thật đúng là không sai.

Hai người mỗi ngày đều cùng một chỗ sẽ thấy chán, mặc dù tình cảm tốt, nhưng dù sao cũng thiếu một phần kích tình, nhưng cách nửa tháng mới gặp lại thì kích tình lại tới rồi.

Kế hoạch ban đầu của Giang Phong chính là hai ngày nữa sẽ giới thiệu đối tượng cho Hồ Thắng Hoa, nhưng mà sau khi Hoàng Linh Vi bay tới, hắn liền đẩy chuyện công tác lại, bồi vợ tương lai ăn thịt mấy ngày.

Cho đến mấy ngày sau Hoàng Linh Vi trở về, Giang Phong mới mang theo bảo tiêu và bảo mẫu lái chiếc Motorhomes vô cùng xa hoa, tiến về tỉnh thành tỉnh Ký.

...

Giữa trưa.

Trong một biệt thự sang trọng tại tỉnh Ký, một thanh niên đẹp trai đang nằm trên giường ngủ say như chết.

Thanh niên đẹp trai này không phải ai khác, chính đối tượng xứng đôi của Hồ Thắng Hoa, Vu Tuấn Kiệt.

Vu Tuấn Kiệt sinh ra trong gia đình thương nhân, cha hắn là một trong những thương nhân nổi lên đầu tiên sau cải cách, bắt đầu từ một cửa hàng sửa chữa đồng hồ nho nhỏ, cuối cùng trở thành phú thương nổi danh tỉnh Ký, vô cùng không tầm thường.

Phía trên Vu Tuấn Kiệt còn có bốn người chị gái, hắn là con trai duy nhất của Vu gia, lại là đứa con lúc về già của cha mẹ, không cần nói cũng biết trong nhà được bao nhiêu sự sủng ái.

May mà đầu óc của cha hắn rất tỉnh táo, mặc dù chiều con trai nhưng cũng không có yêu chiều quá mức, mà quản giáo vô cùng nghiêm khắc, sợ hắn trở thành một tên bại gia tử, phá hoại gia nghiệp mấy chục năm của gia đình.

Chính là bởi vì cha trấn áp, Vu Tuấn Kiệt mới không đi trên con đường sai lệch, dưới sự bồi dưỡng của cha mẹ, hắn còn thi đậu đại học 985 nào đó.

Sau khi Vu Tuấn Kiệt tốt nghiệp đại học, cha hắn vốn có ý để hắn tiến vào công ty nhà mình làm người nối nghiệp, nhưng Vu Tuấn Kiệt lại không có hứng thú đối với chuyện quản lý công ty, liền từ chối sự sắp xếp của cha mình. Sau đó, hắn cùng hai người bạn cùng chung chí kết phường mở một quán bar lớn.

Ba đối tác đều là phú nhị đại muốn tiền có tiền muốn nhân mạch có nhân mạch, lại thuê nhân tài cao cấp có kinh nghiệm quản lý tới quản lý quán bar, quán bar như này muốn không kiếm được tiền cũng khó khăn.

Tối hôm qua, Vu Tuấn Kiệt tiếp đãi mấy người bạn ở xa đến chơi ở quán bar, chơi đến ba giờ sáng mới trở về tắm rửa nghỉ ngơi, cho nên mới ngủ đến trưa.

Ngay tại lúc Vu Tuấn Kiệt đang ngủ say, điện thoại di động ở đầu giường bỗng nhiên vang lên.

Vu Tuấn Kiệt bị đánh thức, đang cố gắng giữ vững sự buồn ngủ kia, sau đó nghe điện thoại bằng cảm giác: "Ai vậy?"

Giọng nói này chỉ cần nghe xong liền biết là đang ngủ.

"Cậu nhỏ, đã trưa rồi, người còn chưa rời giường sao?" Trong điện thoại truyền đến giọng nói của cháu gái Hứa Như Bình. Đây là con gái chị cả của hắn, nhỏ hơn người làm cậu như hắn ba tuổi.

"Hừm, tối hôm qua tiếp mấy người bạn, bốn giờ sáng mới ngủ." Vu Tuấn Kiệt nói.

"Cậu nhớ chú ý thân thể đó, đừng ỷ vào trẻ tuổi mà mỗi ngày đều thức đêm."

"Biết rồi, cậu sẽ chú ý, cháu gọi điện thoại cho cậu là có chuyện gì?"

"Hôm nay là sinh nhật của một người bạn thân của cháu, ban đêm chuẩn bị đến quán bar của cậu chơi đùa một chút, cậu nhớ sắp xếp cho cháu một chút."

"Được, không thành vấn đề."

Nói xong chuyện chính, cậu cháu hai lại rảnh rỗi hàn huyên một hồi, mới cúp điện thoại.

Lúc này, người đã hoàn toàn tỉnh táo, muốn ngủ tiếp khẳng định không được. Vu Tuấn Kiệt liền rời giường rửa mặt thay quần áo, tùy ý ăn mặc một chút, liền lái xe ra ngoài tìm chỗ ăn cơm.

Vu Tuấn Kiệt năm nay đã 28 tuổi, sau khi hắn và bạn cùng nhau mở quán bar thì liền chuyển ra ngoài ở. Một đại nam nhân, lại thường xuyên đêm không về nhà ngủ, cũng không có dự định mời bảo mẫu làm gì, cơ bản đều giải quyết vấn đề ăn cơm ở bên ngoài.

Vừa rời giường cũng không khẩu vị gì lắm, Vu Tuấn Kiệt liền tới một quán ăn nhanh, gọi mấy cái bánh rán hành và súp cay, hai cái món này tương đối bắt miệng.

Ăn uống no đủ, lại nhận được một cú điện thoại. Vu Tuấn Kiệt móc điện thoại di động ra nhìn thoáng qua, phát hiện là số lạ đến từ tỉnh Quế. Mặc dù có đến 90% đây là điện thoại quấy rầy, nhưng hắn vẫn lựa chọn nghe máy.

"A lô, xin chào!"

"Xin chào, xin hỏi là Vu Tuấn Kiệt tiên sinh đúng không?"

Nghe đối phương nhắc tới tên của mình, Vu Tuấn Kiệt cũng không cảm thấy kỳ quái, hiện tại ở thời đại này, chuyện tin tức bị lộ là chuyện không thể bình thường hơn được, hắn đáp: "Tôi là Vu Tuấn Kiệt, xin hỏi có chuyện gì không?"

"Chào Vu tổng, tôi là Giang Phong, người tỉnh Quế, là ông chủ của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, cũng là một người làm mối, lần này gọi điện thoại cho anh là muốn giới thiệu cho anh một đối tượng vô cùng ưu tú. Tôi bây giờ đang ở tỉnh Ký, không biết anh Kiệt có tiện gặp mặt nói chuyện với tôi hay không?"

Dù là Giang Phong hay là văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, Vu Tuấn Kiệt nghe xong đều cảm giác có chút quen thuộc, hình như đã nghe nói qua ở đâu đó rồi, chỉ là nghĩ không ra.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận