Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 695: Giang Đại Sư Làm Mối Theo Đám

Thôn Phượng Minh, trấn Song Phong, huyện Lâm Xuyên.

Sau khi Trương Vĩnh Lữ đi chăn bò, Giang Phong nói chuyện với Trương mẫu gần nửa tiếng đồng hồ, vừa nói lại thông tin chi tiết của nhà gái vừa nghe bà nói kĩ càng về tình huống Trương gia và con trai Trương Vĩnh Lữ của bà.

Chờ sau khi hai bên tìm hiểu được kha khá, Giang Phong mới khẽ cười nói: "Dì à, tình huống hiểu cũng không sai biệt lắm rồi, lát nữa cháu sẽ gọi điện thoại nói chuyện với nhà gái. Gia đình các người có thể dành chút thời gian ra thương lượng một chút. Nếu như cảm thấy con gái nhà người ta không tệ thì cháu sẽ sắp xếp cho bọn họ xem mắt."

Sau khi Trương mẫu hiểu rõ chi tiết về thông tin nhà gái, cảm thấy cô gái này vô cùng xứng đôi với lão tứ nhà mình, ấn tượng trong lòng cũng không tệ, trực tiếp nói: "Giang ông mai, cô gái mà cậu giới thiệu quả thật không tệ. Tôi hiện tại có thể trả lời chắc chắn với cậu, cậu xem ngày nào phù hợp thì sắp xếp cho bọn chúng xem mắt đi!"

Giang Phong gật đầu, nói: "Cứ quyết định như vậy đi, cháu thương lượng lại với phía nhà gái chút đã. Bởi vì con gái người ta còn đang đi làm ở Trung Sơn, Quảng Đông. Cháu dự định để cho ấy nghỉ việc trở về, nếu như hai người bọn họ hợp nhau thì nhanh chóng định xuống cuộc hôn nhân này."

Trương mẫu kinh ngạc nói: "Giang ông mai, buổi xem mắt này còn không biết kết quả là gì, cậu đã trực tiếp để con gái người ta nghỉ việc trở về? Lỡ như bọn chúng không hợp nhau, đây không phải là làm trì hoãn người ta hay sao?"

Giang Phong tự tin cười nói: "Dì không cần phải lo lắng gì cả, cho dù bọn họ không hợp nhau thì cháu cũng sẽ giới thiệu đối tượng khác cho cô ấy. Bởi vậy chuyện cô ấy nghỉ việc là bắt buộc, nếu không hai bên cách xa nhau như vậy, hơn nửa năm cũng chưa chắc đã có thể thành công."

Điều này cũng đúng, Trương mẫu hiểu rõ.

Xem mắt không giống với yêu đương, yêu đương có thể từ từ nói chuyện, ba đến năm năm đều là chuyện bình thường, mà mục đích duy nhất của xem mắt chính là kết hôn, hiệu suất đương nhiên không giống.

Sau đó, hai người lại khách sáo vài câu, sau đó trao đổi số điện thoại, Giang Phong mới lái xe rời đi.



Quảng Đông.

Cửa hàng quần áo nào đó ở Trung Sơn.

Đặng Cửu Thất đang nhiệt tình giới thiệu bộ quần áo nào đó cho khách hàng.

Mặc dù Đặng Cửu Thất hết lời ngon ngọt, nhưng khách hàng cứ chọn chọn lựa lựa, sau đó lắc đầu, rồi rời đi mà không quay đầu lại.

"Ai…"

Đặng Cửu Thất ngầm thở dài, sắp xếp lại quần áo rồi lại treo lên.

Chuyện làm ăn của cửa hàng quần áo hiện tại càng ngày càng không tốt, thu nhập của nhân viên bán hàng bọn họ tỉ lệ thuận với doanh thu, tiệm bán quần áo làm ăn không tốt thì thu nhập của bọn họ cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của Đặng Cửu Thất vang lên lên.

Nàng mặc quần jean, điện thoại di động để trong túi quần ở phía sau.

Bởi vì túi quần tương đối nông, điện thoại di động lộ ra gần một nửa, nàng lấy di động từ trong túi quần ra xem xét, phát hiện là Giang đại sư gọi điện thoại tới, không khỏi mừng rỡ, ngay lập tức nghe điện thoại.

"Giang đại sư."

"Chị Cửu Thất, không có quấy rầy chị làm việc đó chứ?"

Đặng Cửu Thất nói: "Không có quấy rầy, hiện tại trong tiệm không có khách hàng."

Giang Phong ừ, một tiếng, nói: "Là như vậy, tôi đã tìm kiếm được một đối tượng tương đối phù hợp với chị Cửu Thất."

Ánh mắt Đặng Cửu Thất sáng lên, vội vàng hỏi: "Giang đại sư, hắn là người nơi nào? Năm nay bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì?"

Đối mặt với ba câu hỏi liên tục của Đặng Cửu Thất, Giang Phong chỉ cười giới thiệu nói: "Nhà hắn ở huyện Lâm Xuyên, trong nhà có bảy anh em. Hắn xếp thứ tư trong nhà, năm nay 28 tuổi, cao 1m69, tướng mạo bình thường, học hết cấp hai, sau khi bỏ học thì cùng các anh trai đến Quảng Đông làm công, cho đến ba năm trước đây mới về nhà phát triển. Trước mắt, hắn đang nuôi hơn hai mươi con bò ở quê, tiền cảnh phát triển cũng tạm được."

Nghe xong thông tin của nhà trai, Đặng Cửu Thất có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không cảm thấy mất mát. Từ nhỏ đến lớn cô đã vô cùng hiểu rõ vị trí của mình, bởi vì nhan sắc của cô có thể nói là sự tồn tại xếp hạng cuối trong số các chị em.

Chị hai, em năm, em bảy là ba người có nhan sắc cao nhất trong các chị em, bởi vậy chị hai và em năm có thể được hai đứa con trai của ông chủ quán lẩu nhìn trung, cô và các chị em khác đều không cảm thấy kỳ quái về chuyện này.

Nhan sắc của cô kém hai người bọn họ không ít, đương nhiên không hy vọng xa vời là có thể tìm được đối tượng có gia cảnh tốt.

Hơn nữa, năng lực tính toán nhân duyên của Giang đại sư nổi tiếng cả nước, đối tượng mà hắn giới thiệu chắc chắn là đối tượng xứng đôi với cô nhất.

Nghĩ tới đây, Đặng Cửu Thất hỏi: "Giang đại sư, hắn ngoại trừ nuôi hơn hai mươi con bò kia, còn có thứ gì khác không? Ví dụ như phòng ở, cho dù là nhà tự xây ở nông thôn thì đó cũng là phòng ở."

"Nhà thì trước mắt vẫn là nhà ở cũ, nhưng mà nhà bọn họ đang thương lượng chuyện xây nhà mới, chẳng mấy chốc sẽ khởi công, đại khái sang năm sẽ có nhà mới ở, những thứ khác thì không còn gì nữa."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận