Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 293: Kiều phụ “khu khụ” vài rồi nói: “Phụng Hoàng à, quả thật ba có chuyện muốn bàn bạc với con. Con biết chuyện tên nhóc Lôi Hải gia nhập đội đặc công Tây Bắc Lang chưa?”

Kiều Phụng Hoàng đáp: “Dạ, con biết rồi. Từ nhỏ đến lớn anh ấy đều rất lợi hại, những người cùng lứa chúng con không ai đánh thắng anh ấy cả. Anh ấy gia nhập đội đặc công Tây Bắc Lang cũng không phải chuyện lạ.”

Kiều phụ hỏi: “Phụng Hoàng, năm nay con cũng hai mươi tám rồi, con gái bình thường ở tuổi này sớm đã kết hôn sinh con. Con gia nhập đội cảnh sát nữ đặc biệt, nhiệm vụ huấn luyện nặng nề nên mãi không nghĩ đến chuyện này.

Hôm qua chú Lôi có ghé thăm nhà chúng ta, ông ấy bảo Lôi Hải cũng suốt ngày bận rộn huấn luyện, không có thời gian yêu đương.

Nên ý của chú Lôi là muốn tác hợp con với Lôi Hải, không biết ý con thế nào?”

Kiều Phụng Hoàng vội nói: “Ba, không phải ba đồng ý chú Lôi rồi chứ? Anh Lôi Hải không phải kiểu con thích, từ nhỏ đến lớn con chỉ xem anh ấy như anh trai thôi.”

Kiều phụ đáp: “Yên tâm đi, ba chưa đồng ý với chú Lôi. Dù sao đây cũng là chuyện chung thân đại sự của con, ba của con cũng không phải kiểu phụ huynh phong kiến, phải hỏi ý của con trước mới được.”

Kiều Phụng Hoàng nói ngọt: “Đồng chí Kiều Vệ Hoa, ba tuyệt vời quá, ba là người ba tốt nhất trên đời của con.”

Kiều phụ được con gái khen đến cười tít mắt, một lúc sau mới nói: “Phụng Hoàng, nói gì thì nói, cười gì thì cười, con cũng không còn nhỏ nữa, phải bàn chuyện chung thân đại sự thôi. Nếu con không phản đối, ba sẽ kêu người tìm đối tượng cho con được không?”

Kiều Phụng Hoàng nói: “Ba, nói ra có lẽ ba không tin, hôm qua ông mai có đến tìm con, sau đó sắp xếp cho con xem mắt, con mới xem mắt xong liền gọi điện cho ba đây…”

Kiều phụ ngạc nhiên nói: “Gì cơ? Con mới xem mắt xong? Chuyện lớn như vậy sao con không nói với ba? Đối phương là người ở đâu? Bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì? Gia đình thế nào?”

Nghe một loạt câu hỏi của ba mình, Kiều Phụng Hoàng cũng cạn lời: “Ba, ba từ từ hỏi, hỏi dồn như vậy sao con trả lời đây?”

Kiều phụ bình tĩnh lại, ông nói: “Do ba quá vội vàng rồi, vậy con nói tình hình đối phương cho ba nghe nào.”

Lúc này Kiều Phụng Hoàng mới giới thiệu: “Đối phương là người tỉnh Quảng Tây, năm nay ba mươi tuổi, là phó giáo sư một đại học danh tiếng ở Quảng Tây, cao một mét bảy mươi bảy, ưa nhìn, nhã nhặn, trông rất tri thức.

Con không hỏi bối cảnh gia đình, nhưng có lẽ không tệ.”

“Ba mươi tuổi làm phó giáo sư, quả thật rất ưu tú. Nếu gia cảnh tốt, vậy thì rất xứng với con.” Nói đến đây, Kiều phụ bèn hỏi: “Phụng Hoàng, con đặc biệt gọi điện cho ba, có phải nhìn trúng tên nhóc này rồi không?”

Kiều Phụng Hoàng nói: “Ấn tượng đầu tiên rất tốt, bây giờ nhiệm vụ huấn luyện của con khá nặng, cả ngày trời không rảnh được tì thời gian, hiếm lắm mới gặp được người phù hợp nên con muốn để ba mẹ gặp mặt anh ấy, xem có đủ tư cách làm con rể của ba mẹ không.”

Kiều phụ cũng không có ý định phản đối, vốn dĩ ông cũng định nhờ người đi tìm đối tượng phù hợp cho con gái cưng, nếu con bé đã có người mình thích vậy cũng bớt phiền toái.

Huống hồ ông ấy cũng rất tự tin về mắt nhìn người của mình, không thứ gì có thể giấu được ánh mắt của ông ấy. Chỉ cần đối phương qua được ải của ông, vậy cuộc hôn nhân này đương nhiên là chuyện vui.

“Được, vậy ba đi gặp cậu ta, để ba xem tên nhóc này ưu tú thế nào.”

“Ba, trưa mai ba rảnh không?”

“Liên quan đến chung thân đại sự của con gái cưng, lúc nào ba cũng rảnh hết.”

“Dạ, vậy trưa mai cùng nhau ăn cơm nhé. Lát nữa con liên hệ với ông mai kia, hẹn thời gian, địa điểm ăn cơm ngày mai, lúc đó con sẽ báo cho ba.”

“Được, vậy ba đợi con gọi.”

“Dạ, tạm biệt ba!”

“Tạm biệt!”



Lúc Kiều Phụng Hoàng gọi điện cho ba mình, Giang Phong cũng đang kết nối bluetooth trên xe để gọi cho Bạch Tử An.

Điện thoại vừa nối máy, Giang Phong liền cười nói: “Chúc mừng anh Bạch, lúc nãy trên đường tiễn Kiều giáo quan về, tôi đã hỏi thử ý của chị ấy, lát nữa chị ấy sẽ gọi điện thoại đã bàn bạc với ba chuyện của anh với chị, nếu không có gì sai sót, có lẽ ngày mai anh phải gặp ba mẹ chị ấy đấy.”

Bạch Tử An vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Nhanh vậy đã gặp phụ huynh rồi sao?”

Giang Phong cười nói: “Theo thủ tục xem mắt bình thường, lần đầu tiên đã phải gặp phụ huynh rồi. Chỉ là Kiều giáo quan không biết anh có đáng tin hay không, nên mới chưa thông báo cho ba mẹ. Tự mình gặp anh trước, chỉ khi qua được ải của chị ấy thì anh mới có tư cách gặp ba mẹ chị ấy.”

Bạch Tử An cười nói: “Cũng chính là nói, bây giờ tôi đủ tư cách rồi?”

Giang Phong cười ha ha: “Đúng vậy, anh đủ tư cách rồi, tiếp theo phải gặp phụ huynh, chỉ cần anh thông qua ải cuối này, vậy chuyện hôn sự của anh và Kiều giáo quan chắc như đinh đóng cột luôn.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận