Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 106: 85 Cân Là Một Mức Báo Động Đỏ

Năm giờ chiều.

Tại một biệt thự cao cấp nào đó.

Gia đình ba người nhà Tiêu Mẫn đang ăn tối.

Lúc này, Tiêu Mẫn đã tẩy trang và thay một bộ quần áo ở nhà rộng rãi thoải mái.

Không thể không nói, một người phụ nữ có vóc dáng đẹp và ngoại hình xinh xắn thực sự mặc gì cũng đẹp, dù chỉ quấn một chiếc khăn tắm cũng nổi bật trong mắt đàn ông.

Tiêu Mẫn rõ ràng là một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, cho dù đó là một bộ quần áo ở nhà đơn giản thì nó cũng trở nên nổi bật khi khoác trên người Tiêu Mẫn, có một phong vị đặc biệt so với những trang phục khác.

“Wow, thật sự rất ngon đó ba ơi, tay nghề hầm canh của ba thật sự càng ngày càng tuyệt, canh vịt đực này ba hầm rất vừa miệng, nước canh tràn đầy hương vị thịt, ăn vào thật sự thơm ngọt vừa ăn, hương thơm đọng lại trong miệng, ngon hơn cả mấy đầu bếp ở khách sạn năm sao nấu nữa!” Tiêu Mẫn vừa húp canh vừa khen ngợi.

Quản lý Vương Đại liếc nàng một cái rồi nói: “Chỉ biết nịnh ba cô!”

Tiêu Mẫn cười hi hi nói: "Có đâu, con nói thật đấy, canh ba nấu vốn rất ngon mà!"

Tiêu Quân liếc nhìn vợ với vẻ mặt đắc ý, sau đó cười với con gái và nói: “Vẫn là con gái tôi biết phân biệt tốt xấu, mấu chốt của món canh ngon hôm nay ngoài độ nóng và tỷ lệ nguyên liệu ra, điều quan trọng nhất thực ra vẫn là con vịt đực già đó.

Đây chính là do ba chạy đến nhà một người nông dân ở bên Thạch Phụ để mua đó, người ta đã nuôi nó năm sáu năm rồi, nếu ba không trả giá cao thì họ sẽ không chịu bán đâu!

Có con vịt đực già như vậy để hầm canh thì mùi vị ngon là chuyện đương nhiên rồi!”

Tiêu Mẫn nghe những lời này trong lòng tràn đầy ấm áp, tuy rằng ba cô nói rất đơn giản, nhưng cô cũng không phải cô gái nhỏ cái gì cũng không biết, cô đương nhiên hiểu được, ba cô thật sự đã bỏ ra rất nhiều công sức để nấu món canh này.

Trong món canh này chứa đầy tình yêu thương của ba.

“Ba ơi, ba nấu canh là được rồi, sao lại nấu nhiều món như vậy, hơn nữa toàn là món con thích ăn. Nhưng bây giờ con phải giữ dáng, không thể ăn nhiều, ba như vậy có phải làm cho con thèm không!"

Tiêu Quân nhìn cô gái gầy gò, một mặt bất đắc dĩ nói: “Tiểu Mẫn, con coi con đã gầy đến thế nào rồi, người cao 1 mét 65, còn cân nặng không biết có được 80 cân không nữa, vậy mà còn ăn ít lại à?”

Tiêu Mẫn đính chính: “Ba à, hiện giờ con đã 83 cân rồi, nếu không kiểm soát tốt chế độ ăn uống của mình, trong thời gian ngắn có thể sẽ tăng lên hơn 90 cân, điều đó thật là đáng sợ!"

Tiêu Quân lắc đầu và nói: "Với chiều cao của con, theo ba thì phải tầm 95 cân mới thích hợp, bây giờ mới có 83 cân thực sự quá gầy!”

Quản lý Vương Đại nói: “Ông già như anh thì hiểu gì chứ, Tiểu Mẫn là người của công chúng, nếu lúc tham dự sự kiện mà bị chụp ảnh thấy tay thô, chân thô, eo thô, ông có biết nó đáng sợ như thế nào không?"

Tiêu Quân bĩu môi nói: "Những chuyện này tôi không hiểu, nhưng theo chiều cao của con gái mình, nếu cân nặng chưa đến 100 cân thì tay, eo hay chân có thể thô bao nhiêu chứ?"

Tiêu Mẫn cười nói: “Ba à, ba không hiểu tâm tư của phụ nữ, phụ nữ thà gầy còn hơn mập, đối với con mà nói, 85 cân đã là mức báo động đỏ rồi, đó là mức tuyệt đối không được chạm tới.”

Tiêu Quân: “…”

Sau khi bỏ qua vấn đề về cân nặng, Tiêu Quân suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Tiểu Mẫn, con từng tuổi này cũng không còn trẻ nữa, chẳng phải nên nghĩ đến chuyện quan trọng của đời mình rồi sao?"

Tiêu Mẫn từ lâu đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị giục kết hôn nên khi nghe điều này cô cũng không kinh ngạc, chỉ lắc đầu và nói: “Ba à, con không từ chối kết hôn, nhưng con không muốn tìm người trong giới, còn người ngoài giới phù hợp với quan niệm chọn bạn đời của con thì con tiếp xúc không nhiều, vậy nên đợi đến khi nào con tìm được người phù hợp rồi nói sau nhé!”

Quản lý Vương Đại xen vào: “Lão Tiêu, chuyện này anh đừng nên gấp, em vẫn luôn tìm nơi thích hợp cho Tiểu Mẫn, con đường phát triển sự nghiệp hiện tại của Tiểu Mẫn đã bước vào giai đoạn tắc nghẽn, nếu muốn tiến xa hơn, con bé phải tìm được một người chồng có thể giúp đỡ mình. Nhưng mà người có điều kiện như vậy khó mà tìm được, cho nên chúng ta chỉ có thể từ từ chờ cơ hội mà thôi!”

Tiêu Quân nói: “Không thể chỉ nhìn vào sự nghiệp, người cũng là mấu chốt.”

Quản lý Vương Đại nói: “Đó là điều chắc chắn, anh yên tâm đi, mấy năm nay em cùng Tiểu Mẫn đi đây đi đó, từng gặp qua đủ loại người, em biết người tài nào phù hợp với Tiểu Mẫn mà.”

Tiêu Mẫn: “…”



Trấn Thanh Hà.

Thôn Long Sơn.

Gia đình Giang Phong đang nói chuyện với chú thím của anh ấy về chuyện xây nhà.

Giang Phong lấy điện thoại di động ra và mở WeChat, sau đó gửi bản vẽ và sơ đồ mặt bằng của biệt thự đôi mà anh ấy tìm thấy vài ngày trước vào nhóm gia đình, và nói: " Chú thím vào nhóm gia đình xem đi, con thấy căn biệt thự đôi này có thiết kế không tệ, không chỉ hình thức bên ngoài đẹp mà cách bố trí bên trong cũng hợp lý, và quan trọng nhất là chi phí cũng hợp lý.”

Nghe Giang Phong nói vậy, chú thím cùng Giang phụ, Giang mẫu đều lấy ra điện thoại di động mở WeChat, xem mấy bức ảnh mà Giang Phong gửi tới.

“Đây là biệt thự đôi sao? Xem trong ảnh thật sự rất đẹp.” Giang mẫu vừa xem vừa nói.

Người thím nói: “Thoạt nhìn thì đẹp, chỉ là nhìn vào thiết kế này, một nhà khoảng chừng 8 cái phòng ngủ, 5 cái sảnh, 5 cái phòng vệ sinh, còn có phòng trà, phòng cho khách, phòng để quần áo, phòng dự bị các kiểu thì thực sự quá lớn đối với gia đình chú thím!”

Gia đình thím ấy chỉ có duy nhất một người con trai, thường thì đều sống ở thị trấn, xây phòng trong nhà lớn như vậy rồi không ở thì thật là có chút không cần thiết.

Giang Phong nghe vậy cười nói: “Vấn đề này con cũng đã cân nhắc qua, thím xem thử thế này được không? Nếu nhà chú thím e ngại nhiều phòng quá thì cứ nhường tầng 3 cho gia đình con, vậy thì nhà chú thím chỉ cần bỏ ra 1/3 số tiền là được rồi.”

Người thím nghe vậy liền gật đầu nói: “"Tiểu Phong, ý kiến ​​của con rất hay, thím thấy được đó!"

Giang Phong nhìn chú rồi nói: “Chú thấy thế nào?”

Người chú cũng gật đầu nói: "Chú cũng cảm thấy được đó, đợi đến khi chú thím về hưu trở về, hai tầng cũng đủ ở!"

Giang Phong nhìn bố mẹ, nói: "Bố mẹ, hai người thấy thế nào?"

Thực ra cách này cũng có nhược điểm, nếu gặp phải anh em hay chị em dâu thích so đo thì làm vậy dễ dẫn đến tranh chấp, thậm chí vì thế mà có khả năng trở mặt thành thù.

Tuy nhiên, Giang Phong đã nghĩ tới bố và chú của anh ấy luôn có mối quan hệ tốt, mẹ và thím của anh ấy cũng rất hòa thuận, hai gia đình không phải là loại người so đo tính toán, cho nên mới đưa ra cách này.

Bây giờ Giang Phong đã là trụ cột của gia đình, Giang phụ dĩ nhiên không phản đối cách mà anh ta đề ra.

Vậy nên, Giang phụ cũng gật đầu và nói: "Tiểu Phong, con có thể làm bất cứ điều gì con muốn, bố không có ý kiến!"

Còn về phần Giang mẫu thì càng khỏi phải nói, từ nhỏ đến lớn toàn là Giang Phong nói sao thì làm vậy.

Giang Phong lại nhìn anh trai và nói: “Còn anh thấy thế nào?”

Giang Phi vội vàng xua tay nói: "Tiểu Phong, mày làm chủ là được rồi, anh sao cũng được!”

Giang Phong thấy mọi người đều đồng ý nên đưa ra quyết định: “Nếu tất cả mọi người đều đồng ý, thế thì chuyện này quyết định vậy nhé!”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận