Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 570: Tối Hôm Đó Nhịn Một Bụng Tức, Đêm Nay Nhất Định Phải Cho Cô Ta Đẹp Mặt (3)

Hắn trước kia lúc nhắc tới việc thích bị ngược đãi, liền vô thức cảm thấy đối phương có bệnh. Nhưng mà bây giờ nghe Giang đại sư nói những lời này, hắn mới biết được mỗi người đều có khuynh hướng thích bị ngược đãi, khác nhau chỉ nằm ở mức độc chịu ngược đãi mà thôi.

Sau khi nghĩ thông suốt, Tưởng Quý Đông cũng không cảm thấy Mạnh Thu Nguyệt có khuynh hướng chịu ngược là không tốt.

"Giang đại sư, nói ra có chút mất mặt, cô ấy đai đen Taekwondo, tôi sợ rằng mình không phải là đối thủ của cô ấy!"

Tưởng Quý Đông có chút lúng túng nói: "Muốn cưỡng ép cô ấy đoán là cũng làm không được, làm không tốt sẽ còn bị đánh một trận."

Giang Phong mỉm cười nói: "Anh Đông, chúng ta nên dựa theo tình hình nha. Nếu như lúc thanh tỉnh anh không đánh lại được cô ấy, vậy thì nghĩ làm biện pháp cho cô ấy uống rượu, lúc cô ấy uống say rồi chắc chắn sẽ không thể đánh lại anh."

Tưởng Quý Đông nghe vậy thì hai mắt sáng lên: "Vậy đêm nay tôi sẽ mượn danh nghĩa của Giang đại sư hẹn cô ấy ra ngoài uống rượu. Dù sao lần trước cậu đã nói với tôi là một trong ba biện pháp giải quyết có biện pháp uống say, cô ấy chắc là sẽ không hoài nghi."

Giang Phong nhắc nhở: "Anh nên sắp xếp tốt một chút, đổi rượu của anh thành nước hoặc là đồ uống, tránh việc anh cũng uống rượu theo, đến lúc đó hai người đều uống nhiều, kế hoạch sẽ uổng phí."

"Tôi đã hiểu."

Tưởng Quý Đông gật đầu, cuối cùng còn có chút lo lắng mà hỏi: "Giang đại sư, cậu tính toán không thể phạm sai lầm đó nha, nếu không sau khi làm xong chuyện, đợi cô ấy tỉnh rượu thì tôi sẽ thảm đấy!"

Giang Phong cười nói: "Tôi đưa ra chủ ý này cho anh thì bản thân tôi cũng đang gánh chịu nguy hiểm. Nếu như anh thất bại thì tôi cũng không có quả tốt để ăn. Cho nên anh cứ yên tâm đi, chỉ cần hành động của anh không xảy ra vấn đề gì thì kết quả chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn."

Có Giang Phong đảm bảo, Tưởng Quý Đông xem như ăn một viên thuốc an thần, hắn tràn đầy hưng phấn nói: "Vậy thì tốt rồi, chúng ta đi ăn cơm trước, sau đó đợi tôi sắp xếp xong xuôi rồi sẽ hẹn cô ấy ra ngoài uống rượu. Mẹ nó, tối hôm qua bị cô ấy làm cho một bụng lửa giận, đêm nay nhất định phải làm cho cô ấy đẹp mắt."



Câu lạc bộ Taekwondo nào đó.

Mạnh Thu Nguyệt đang luyện tập kỹ thuật Taekwondo, là người mới tấn thăng đai đen, con đường cô phải đi còn rất dài. Mặc dù kỹ thuật động tác trải qua luyện tập lâu dài đã trở nên vô cùng thuần thục, nhưng mỗi ngày cô đều dành thời gian nhất định để luyện tập kỹ thuật.

Luyện tập hai giờ, luyện cho đến khi mồ hôi ướt đẫm, Mạnh Thu Nguyệt mới dừng lại nghỉ ngơi.

Thấy nàng dừng lại, một người phụ nữ tóc ngắn đi tới, trêu chọc nói: "Tôi nói đồng chí Mạnh Thu Nguyệt này, nếu như tôi nhớ không lầm, cô mới kết hôn vào hôm qua đúng không?"

Mạnh Thu Nguyệt trợn mắt nhìn bạn thân:, "Vương Mai Hoa, nếu như cậu ngứa tay thì chúng ta có thể so hai chiêu."

"Đừng, tớ cũng không muốn bị đánh."

Vương Mai Hoa khoát tay áo, thấy cô đang dùng khăn mặt lau mồ hôi thì lập tức bày ra vẻ hóng chuyện: "Tớ nói này lão Mạnh, cậu tối hôm qua thật sự chỉ là ngủ một giấc thôi sao?"

Mạnh Thu Nguyệt vòng khăn qua cổ, không thèm để ý nói: "Nếu không thì sao?"

"Cậu tốt xấu gì cũng là một mỹ nữ, cô nam quả nữ cùng ở một phòng, hắn nhịn được mà không động vào cậu?"

Mạnh Thu Nguyệt nhếch miệng, khẽ nói: "Ai cùng hắn cô nam quả nữ ở chung một phòng chứ?"

Vương Mai Hoa nghe vậy thì sững sờ, lập tức trừng to mắt nói: "Không phải chứ? Đêm tân hôn mà hai người lại chia phòng ngủ?"

Mạnh Thu Nguyệt liếc mắt nhìn cô, nói: "Kỳ quái lắm sao?"

Vương Mai Hoa nhịn không được mà hỏi: "Lão Mạnh, đây không phải là chủ ý của cậu đó chứ? Hắn đồng ý sao?"

Mạnh Thu Nguyệt cười lạnh nói: "Hắn là ai? Tớ còn cần hắn đồng ý?"

Thấy quan hệ hôn nhân của bạn tốt khẩn trương như vậy, Vương Mai Hoa không khỏi thở dài, nghiêm túc khuyên một câu: "Lão Mạnh, mặc kệ cậu có muốn hay không thì cậu và hắn đều đã kết hôn rồi, hơn nữa căn bản là không có khả năng ly hôn. Cho dù cậu và hắn không có tình cảm thì cũng nên sống chung thật tốt. Nhưng hiện tại ngay cả đêm tân hôn đều chia phòng để ngủ, sau này hai người còn định xử lý thế nào?"

Mạnh Thu Nguyệt thản nhiên nói: "Chuyện sau này để sau này lại nói, dù sao tớ hiện tại nhìn hắn không thuận mắt, hắn muốn bò lên trên giường của tớ đó là chuyện không thể nào."

Vương Mai Hoa biết rõ tính cách của bạn thân, nhìn thái độ này là biết không thể sửa đổi trong thời gian ngắn, chỉ có thể mặc niệm ba giây cho vị Tưởng công tử kia, sau đó lập tức ném chuyện này ra sau đầu.

"Được rồi, không nhắc tới chuyện này nữa, cậu có hẹn cơm tối hay chưa?"

Mạnh Thu Nguyệt lắc đầu nói: "Không có, cậu muốn ăn gì? Tớ mời!"

"Vậy thì ăn lẩu thịt dê đi?"

"Được."

Sau đó, hai người lại nói chuyện hơn mười phút, chờ sau khi nghỉ ngơi một lúc mới tách ra đi tắm và thay quần áo.

Trên đường đi ăn lẩu cùng bạn thân Vương Mai Hoa, Mạnh Thu Nguyệt nhận được điện thoại của chồng mình- Tưởng Quý Đông.

Điện thoại vừa được nhận, Mạnh Thu Nguyệt không kiên nhẫn mà hỏi: "Chuyện gì?"

Nếu như là lúc trước, giọng điệu này chắc chắn có thể làm cho Tưởng Quý Đông tức đến đau não, không nhịn được mà ầm ỹ vài câu. Nhưng mà vì để kế hoạch buổi tối có thể được thuận lợi, hắn không để ý tới giọng điệu của cô mà chỉ hỏi: "Cô còn nhớ Giang đại sư mà tôi từng nhắc tới trước đó không?"

Mạnh Thu Nguyệt lời ít mà ý nhiều: "Nhớ."

Tưởng Quý Đông nói: "Tôi mời Giang đại sư đến kinh thành rồi, 10 giờ tối, gặp tại XXX, không gặp không về."

Mạnh Thu Nguyệt: "…”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận