Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 543: Nhận Thầu Lấy Vợ, Không Nhận Sinh Con (2)

Lý Giai Mỹ nói: “Chồng, anh đừng nói như vậy, chúng ta đã có duyên kết thành vợ chồng thì chính là người một nhà, chỉ cần anh không chê tiền của em bẩn, vậy tiền của em không phải cũng là tiền của anh sao!”

Hạ Đỉnh Thiên tét mông cô một cái, độ nảy kia khiến hắn yêu thích không buông tay, “Đây là lần cảnh cáo cuối cùng, về sau không cho phép nói tiền của mình bẩn nữa, trong lòng anh, em sạch sẽ hơn bất kì ai.”

Lý Giai Mỹ cảm thấy ngọt ngào trong lòng, ngoan ngoãn đáp: “Biết rồi chồng, về sau người ta không nói vậy nữa!”

Hạ Đỉnh Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: “Để cho em ở trong căn phòng trọ cũ nát kia cùng anh đúng là ủy khuất cho em, bây giờ em đi xem phòng luôn đi, thấy chỗ nào thích hợp cứ mua lại luôn là được.”

Lý Giai Mỹ nhẹ gật đầu, hỏi: “Chồng, ở bên Hoàn thị em có một căn phòng, dù sao về sau chúng ta cũng không tới đó sống nữa, em đang nghĩ bán nó đi, anh thấy thế nào?”

Hạ Đỉnh Thiên đáp: “Tạm thời chúng ta không thiếu tiền dùng, căn nhà kia nếu không thì để cho thuê đi, một tháng tốt xấu gì cũng có thêm hơn ngàn đồng thu vào túi, vợ cảm thấy thế nào?”

Lý Giai Mỹ ừ một tiếng: “Cũng được, dù sao căn nhà kia em cũng chỉ trang trí đơn giảm mà thôi, vậy khoảng thời gian tới anh cùng em về Hoàn thị một chuyến đi, đầu tiên là liên hệ với môi giới cho thuê phòng, hai là đóng gói hành lý em cần mang sang bên này.”

Hạ Đỉnh Thiên gật đầu đáp: “Ừm, không thành vấn đề.”

Lý Giai Mỹ lại nói: “Có điều, việc quan trọng trước tiên là mua nhà ở đây, tránh việc dọn đến dọn đi hành lý phiền phức. Hơn nữa, em cảm thấy nên mua căn phòng lớn một chút, sau này đưa cả bố mẹ anh tới ở cùng, nhờ hai người họ tiếp quản quán ăn nhỏ này của chúng ta, sau đó chúng ta lại tìm một chỗ mở một cửa hàng lớn hơn, như vậy mới có thể tối đa hóa lợi ích được, chồng, anh cảm thấy thế nào?”

Hạ Đỉnh Thiên vừa nghe vừa liên tục gật đầu, tán dương: “Vẫn là vợ suy nghĩ chu toàn, cách này quả thật rất tốt, có điều nếu như ở chung với cha mẹ anh, liệu có bất tiện cho em không?”

Lý Giai Mỹ lắc đầu đáp: “Chồng không cần lo lắng cho em, em sẽ ở chung thật tốt với ba mẹ của anh.”

Hạ Đỉnh Thiên nghe đến ấm lòng, hắn phải cảm tạ Giang đại sư thật tốt mới được, cảm ơn công giúp hắn lấy được một người vợ hiền lành như vậy.

...

Biệt thự Tây Phái Ngự Giang.

Giang Phong và chị gái đang cùng kiểm kê lễ tạ môi hai nhà Hứa Lam đưa.

Đầu tiên là một tấm tranh chữ, là đoạn thơ thiên cổ danh thiên 《 Chu Nam · Quan Sư 》 được viết tay bằng chữ Khải nhỏ, đây là bài thơ đầu tiên trong tổng tập thơ « Kinh Thi » của nước ta, cũng là tập thơ chiếm giữ một vị trí đặc biệt trong văn học thời trung đại trong nước.

Cũng là tác phẩm thư pháp Lam Doanh Doanh đặc biệt viết tặng Giang Phong.

Lam Doanh Doanh có thể xem như là nhà thư pháp nữ nổi danh nhất Quế tỉnh, chữ Khải nhỏ viết tay của cô, từ nét tới kết cấu chữ đều cực kì tinh xảo, đủ để sánh vai với bút ý của “Đại vương” « Hoàng Đình Kinh », lại lẫn thêm nét chữ của 《 Thảo Đường Thập Chí 》 Văn Minh Chính, chữ viết thật sự không khác nào rồng bay phượng múa.

Có thể nói là, đặt bút đúng chỗ, ngôn từ đặc sắc.

Mặc dù từng đường nét đều cực kỳ tinh tế, nhưng nét chữ lại rất có lực, không những vậy, độ cong, dáng chữ, tất cả đều thể hiện đặc tính của người viết, từng chữ đều cực kì sinh động.

Đây là một tác phẩm thư pháp vô cùng hoàn mỹ, là món quà Lam Doanh Doanh chuẩn bị cho Giang Phong tặng bạn gái.

Thứ hai là một hộp lá trà cực kỳ cao cấp, đây là loại trà có sản lượng cực ít, có tiền cũng chưa chắc đã mua được.

Sau đó là rượu quý lâu năm, thuốc lá, và đủ loại quà quý khác.

Cộng thêm một hồng bao 16,888 tệ.

Kiểm kê xong lễ tạ môi này, Giang Tuyết không nhịn được gật đầu nói: “Tiểu Phong, khách hàng lớn này của em thật sự là có lòng, mỗi một món quà trong này đều là hàng cực quý. Như hộp trà kia, nếu như không phải đã chụp hình trưng cầu ý kiến của chuyên gia, chị cũng không biết món đồ chơi này lại hiếm có khó tìm như vậy.”

Giang Phong cười nói: “Đúng là rất có lòng, đúng là vài ngày nữa em chuẩn bị đi gặp cha mẹ bạn gái, vốn còn đang phát sầu không biết nên mang quà gì đi, bây giờ có những cái này rồi cũng không phải sầu làm gì nữa!”

Giang Tuyết hỏi: “Em thật sự định đến lúc Tiểu Vi tốt nghiệp cái là tới nhà cầu hôn luôn sao?”

“Dù sao thì cũng đã nhìn đúng người, đương nhiên là phải ra tay sớm rồi.” Nói tới đây, Giang Phong lại hỏi: “Chị, chị và anh rể tương lai tiến triển như thế nào rồi? Gần đây đã có dự định kết hôn chưa?”

Giang Tuyết vươn vai một cái cho đỡ mỏi lưng, nói: “Cũng tạm được, anh ấy thật ra muốn kết hôn sớm một chút, nhưng chỉ là chị cảm thấy vậy là quá nhanh, muốn quen nhau thêm một đoạn thời gian nữa rồi lại bàn tới chuyện kết hôn cũng không muộn.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận