Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 548: Người Trương Gia Động Tâm, Tiền Lương Quá Thơm.

Nghe anh trai cảm thán, Trương Đan tiếp tục nói: "Hơn nữa, các phúc lợi khác nhau của nó còn tốt hơn so với công chức, không chỉ có năm bảo hiểm, quỹ nhà ở, mà thậm chí còn được trợ cấp cho các nhu cầu cơ bản của cuộc sống như ăn, mặc, ở, đi lại. Cuối năm còn có tiền thưởng, giờ giấc làm việc cực kỳ tự do, có thể nói là một công việc tốt có đốt đèn lồng cũng không tìm được."

Trương Đại Bưu nghe vậy trợn mắt ngoác mồm, chẳng trách em gái mình lại băn khoăn, đổi lại là hắn chỉ sợ cũng là xoắn xuýt không ngớt, thật sự là đãi ngộ của công việc làm mai này quá tốt, tốt đến mức hoàn toàn không nỡ buông bỏ.

"Em gái, em có chắc chắn đãi ngộ làm mai mối này là có thật không?"

Trương Đan gật đầu nói: "Đương nhiên chắc chắn, bạn cùng phòng em chính là muốn giúp chúng em một tay, không thể giả bộ, nếu không ân tình không làm được còn bị oán giận, sao phải tự làm khổ mình chứ."

Trương Đại Bưu suy nghĩ một chút, nói: "Em gái, chuyện này quá lớn, anh cũng không có cách nào thay em quyết định được, vẫn là chờ về nhà hỏi ý ba mẹ một chút!"

Trương Đan nói: "Để không khiến em hối hận, bạn cùng phòng của em cũng đã nói, vị trí bà mối bất cứ lúc nào cũng sẽ giữ cho em, em có thể làm nhân viên công chức trước, đợi khi nào em nghĩ thông suốt lại đi làm bà mối cũng không muộn."

Trương Đại Bưu nghe vậy mặt cảm khái nói: "Em gái, chị em cùng phòng này của em đối với em thật đúng là tốt."

Trương Đan cười nói: "Ừm, tiểu Vi xác thực rất tốt, không có kiêu ngạo như Bạch Phú Mỹ khác, rất hòa thuận với mọi người trong ký túc xá."

Trương Đại Bưu trầm ngâm nói: "Em gái, bạn bè cần phải gặp nhau thường xuyên mới có tình bạn sâu sắc, nếu như ngăn cách hai nơi quanh năm suốt tháng không gặp mặt, cho dù tình bạn có tốt đến đâu cũng sẽ dần phai nhạt.

Anh cảm thấy em có thể cân nhắc việc làm mai mối thay cho làm công chức, như thế thu nhập nhiều không nói, còn có thể thường xuyên gặp gỡ chị em tốt, với thân phận địa vị của người ta, quan tâm em một chút cũng có lợi cho em."

Trương Đan kinh ngạc liếc mắt nhìn anh trai, "Anh, không nghĩ tới anh còn có cái nhìn sâu sắc như vậy."

Trương Đại Bưu liếc nhìn cô nói, "Anh nói này em gái, anh của em tuy rằng không đọc sách nhiều, nhưng dù gì cũng là tốt nghiệp trung học, hơn nữa vậy cũng là kinh nghiệm của anh đã từng trải, lúc đi học cũng có bạn thân, bởi vì lâu không liên hệ, hơn nữa con người đều lớn lên, dần dần sẽ không còn tình cảm như trước."

Trương Đan thận trọng gật đầu, "Anh à, anh nói đúng, xem ra em hẳn là nên từ bỏ thân phận nhân viên công chức đi làm bà mối. Hai chị em khác trong ký túc xá của em cũng đều lựa chọn đi làm bà mối, cũng chỉ còn một mình em do dự."

"Ừm, anh ủng hộ em."

"Ba mẹ tư tưởng bảo thủ, chỉ sợ không dễ dàng thuyết phục được bọn họ."

"Đợi trở về lúc em nói với ba mẹ, anh cổ vũ cho em."

"..."

Hai anh em nói chuyện phiếm suốt quãng đường, bất tri bất giác đã đến nhà rồi.

Trương Đại Bưu tính tình ngay thẳng, trong lòng giấu không được chuyện gì, không đợi em gái đem hành lý cất, hắn liền hấp tấp nói chuyện công việc của em gái cho bố mẹ.

Trương phụ, Trương mẫu nghe vậy thì kinh ngạc, nằm mơ cũng không nghĩ đến công ty mai mối sẽ có tiền lương cao, đãi ngộ tốt như vậy.

Cuối cùng, Trương Đại Bưu bày tỏ lập trường của mình: "Ba mẹ, con cảm thấy em gái nên đi làm bà mối, tiền lương đãi ngộ thật sự quá cao, một tháng cũng có thể tích góp hơn mấy vạn, công việc như vậy làm sao có thể so sánh được với công chức!".



Trương mẫu nghe vậy trong lòng cũng hơi dao động, nhưng vẫn còn có chút do dự nói: "Thu nhập này đúng là khá hơn so với công chức, nhưng công chức là bát sắt, ăn cơm nhà nước, là cả đời cũng không cần lo, mà lại nói ra ngoài cũng có mặt mũi.

Mà tiền lương đãi ngộ của công ty mai mối này đúng là không thể chê, nhưng có thể làm được bao lâu, lại là ẩn số, nếu như làm không tới mấy năm liền đóng cửa, vậy không phải là thiệt thòi lớn sao?"

Trương phụ nói tiếp: "Mà nếu con làm mai mối, phải đi làm ở Quảng Tây xa xôi, nơi đó cách chúng ta bên này đoán chừng là ba bốn ngàn km, muốn gặp mặt cũng không dễ dàng, không giống như công chức làm việc ở gần nhà, muốn gặp bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy."

Lúc này, Trương Đan đã thu dọn hành lý xong ngồi trước mặt cha mẹ, nghe cha mẹ nói những lời đó cô cũng đã dự liệu trước, cô không khỏi hỏi: "Cha mẹ, ý của hai người là muốn con ở lại quê làm nhân viên công chức?"

Trương phụ gật đầu nói: "Cha cảm thấy con ở quê làm nhân viên công chức rất tốt, công việc đàng hoàng như vậy, sau này muốn kết hôn còn có thể thêm điểm, phương diện cuộc sống có bảo đảm, cả đời áo cơm không lo, không cần thiết mạo hiểm đi làm bà mối."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận