Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 599: Đàn Ông Đều Là Động Vật Thị Giác (2)

"Bà mai Giang, mặc dù ông chủ Lý chúng tôi là người ly hôn và có con, nhưng hắn có tài sản chục triệu, dáng người cũng được, hoàn toàn có thể tìm một hoàng hoa đại khuê nữ, hình như không cần thiết phải cưới một người phụ nữ ly dị và có con nhỏ?" Nói đến đây, anh Kim lại vội vàng nói bổ sung:

"Đương nhiên, tôi không có ý gièm pha Liễu nữ sĩ kia. Tôi chỉ muốn nói là lấy điều kiện của ông chủ Lý và Liễu nữ sĩ kia, đều có thể cưới hoặc là gả cho người chưa từng kết hôn. Bà mai Giang chắc là hiểu ý của tôi mà đúng không?"

"Tôi hiểu."

Giang Tuyết nâng chén trà lên uống một ngụm, sau đó lấy một tấm ảnh ra từ trong túi rồi đưa cho Lý Cảnh, nói: "Ông chủ Lý, anh xem ảnh chụp của Liễu nữ sĩ trước đã, nếu như cảm thấy có thể thì chúng ta nói chuyện tiếp."

Lý Cảnh nhận ảnh chụp theo bản năng, mà mấy người bạn của hắn đều tò mò duỗi cổ ra.

Có sao nói vậy, ngươi có thể không thích đối tượng mà người làm mối giới thiệu cho mình, nhưng lúc người làm mối móc ảnh chụp ra, có rất ít người có thể nhịn được mà không liếc mắt nhìn một chút.

Sau khi Lý Cảnh nghe nhà gái cũng là người ly dị mang theo con nhỏ giống như hắn, hắn vốn đã có chút không hứng thú lắm rồi. Giống như đám bạn của hắn nói, lấy điều kiện trước mắt của hắn, muốn cưới một mỹ nữ đỉnh cấp chưa lập gia đình là chuyện không có khả năng, nhưng mà nếu chỉ muốn cưới một mỹ nữ bình thường chưa lập gia định thì cũng không phải là rất khó.

Dù sao tài sao chục triệu ở thời đại này có thể miễn cưỡng được xem là người có tiền.

Mà kẻ có tiền cưới vợ và người nghèo cưới vợ đương nhiên là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Nhưng mà sau khi nhìn qua tấm ảnh mà bà mai Giang đưa tới, suy nghĩ trong lòng Lý Cảnh đã hoàn toàn thay đổi.

Đây là một tấm ảnh chụp nửa người, mỹ nữ trong tấm ảnh có một gương mặt trứng ngỗng xinh đẹp, ngũ quan vô cùng hài hòa, toát lên vẻ đẹp tự nhiên, tóc được chia mái, uốn sóng lớn, nhuộm màu trà mật ong.

Bên trong là chiếc váy ngắn cao cổ màu xanh đậm, bên ngoài là một chiếc áo khoác trắng kiểu mới, hai chân thẳng tắp đi đôi tất đen vô cùng mê người.

Trong ảnh, tay trái mỹ nữ bỏ trong túi áo khoác màu trắng, tay phải thì để trên đỉnh đầu, nhìn về phía trước với vẻ mặt hơi buồn cười, giống như chỗ đó đang xảy ra chuyện gì rất buồn cười vậy.

Toàn bộ bức ảnh thật sự là vô cùng xinh đẹp, nhất là mỹ nữ trong tấm ảnh không phải là kiểu mỹ nữ gầy ốm, mà là có lồi có lõm, khỏe mạnh nở nang, là loại người mà đàn ông trung niên thích nhất.

Lý Cảnh nhìn ảnh chụp không chớp mắt, chút ghét bỏ vừa rồi đã không cánh mà bay từ lâu.

Đàn ông đều là động vật thị giác, lời này thật sự đúng là không giả.

Mấy người bạn của hắn đều nhìn thấy rõ ràng mỹ nữ trong tấm ảnh, đều không nhịn được mà tán thưởng.

"Mỹ nữ này đúng là không tồi, nhất là vóc người này, đúng là tuyệt."

"Nụ cười rất ngọt ngào, không giống như 37 tuổi một chút nào, ngược lại có chút giống cô gái nhỏ vừa bước vào xã hội."

"Khó trách bà mai Giang lại chạy từ tỉnh thành tới đây để giới thiệu đối tượng cho ông chủ Lý, đối tượng mai mối này nhìn qua đúng là rất xinh đẹp."

"Ảnh chụp đúng là rất xinh đẹp, cũng không biết người thật như thế nào?"

"..."

Giang Tuyết cười híp mắt nghe bọn họ thảo luận, nghe thấy bọn họ hỏi về ảnh chụp và người thật khác nhau như nào, cô mới đáp lại: "Tấm hình này không phải ảnh nghệ thuật mà là ảnh sinh hoạt, người thật không khác trong ảnh là bao."

Lý Cảnh lấy lại tinh thần, chủ động hỏi: "Bà mai Giang, cô nói cô ấy ly dị và mang theo con nhỏ, không biết cô ấy có mấy đứa con? Con trai hay là con gái?"

Giang Tuyết đáp: "Cô ấy có một đứa con gái, mười ba tuổi, vừa tốt nghiệp tiểu học."

Nghe thấy đối phương chỉ có một đưa con, hơn nữa còn là con gái mà hắn khá là yêu thích, nụ cười trên mặt Lý Cảnh lại tăng thêm mấy phần, nói: "Bà mai Giang, làm phiền cô nói rõ về một số thông tin khác của cô ấy có được không."

"Được rồi, ông chủ Lý." Giang Tuyết mỉm cười, sau đó bắt đầu nói rõ thông tin của Liễu Vân Tình.

Lý Cảnh và đám bạn của hắn thỉnh thoảng sẽ hỏi một hai câu, Giang Tuyết đã thuộc lòng tư liệu của khách hàng từ sớm, đương nhiên là có hỏi tất đáp, biết gì nói nấy.

Mười phút sau.

Giang Tuyết cười tủm tỉm nói: "Ông chủ Lý, chuyện nên nói tôi đều đã nói, nếu như anh còn muốn tiến thêm một bước thì tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt."

Lý Cảnh trực tiếp gật đầu, nói: "Được, vậy đành làm phiền bà mai Giang sắp xếp một chút!" Hắn trả lời vô cùng dứt khoát.

Giang Tuyết nói: "Không phiền phức, đây là bổn phận của tôi, vì không ảnh hưởng đến chuyện làm ăn của ông chủ Lý, khách hàng của tôi biểu thị có thể bay đến thành phố C tỉnh Quế để gặp mặt với anh. Nếu như ông chủ Lý không có ý kiến gì thì tôi sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt vào ngày mai, thế nào?"

Lý Cảnh kinh hỉ nói: "Không có ý kiến, đương nhiên là không có ý kiến gì. Cô Liễu đúng là một người hiểu ý!"

Giang Tuyết cười nói: "Cô Liễu đúng là người khéo hiểu lòng người, nếu như ông chủ Lý có thể thành đôi với cô ấy thì cứ đợi hưởng phúc đi!"

Lý Cảnh cười nói: "Vậy liền mượn lời chúc của cô, tôi cũng hi vọng nhân duyên này thể thành công."

Giang Tuyết uống hết trà trong chén, đứng lên nói: "Ông chủ Lý, tôi sẽ không quấy rầy anh làm ăn nữa. Tiếp theo tôi sẽ thương lượng với cô Liễu về thời gian gặp mặt ngày mai rồi sẽ gọi điện thoại thông báo cho anh."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận