Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 901: Vợ Mang Thai (2)

Thành phố Thâm Quyến, Quảng Đông.

Hoàng phụ và Hoàng mẫu đang ăn sáng trong phòng ăn.

Bữa sáng vẫn có hương vị như vậy, nhưng ăn một hồi, Hoàng mẫu lại không khỏi thở dài một hơi.

Hoàng phụ nhìn bà một cái, nói: “Mới sáng sớm mà bà than thở cái gì đấy?”

Hoàng mẫu nhấp một ngụm trà, nói: “Trước khi con gái xuất giá, cũng chỉ có thời gian nghỉ đông và nghỉ hè là ở nhà, thời gian còn lại đều ở trường, nhưng tôi cũng không thấy xa cách với nó mấy.

Nhưng nó vừa gả ra ngoài, số lần về nhà rõ ràng là còn nhiều hơn so với thời học đại học, nhưng không hiểu sao lại cảm thấy mình cách nó thật xa, thật sự là rất kì quái.”

Nghe vợ mình nói như vậy, Hoàng phụ cảm thấy trà sớm cũng không còn thơm nữa, cũng thở dài theo:

“Đây chính là sự khác biệt giữa gả và chưa gả, con gái trước khi gả đi, không cần biết nó ở chỗ nào, thì cũng chỉ là ra ngoài mà thôi. Nhưng tới lúc xuất giá rồi, ngoài kia mới thực sự là nhà của nó, cảm giác đương nhiên là khác.”

Hoàng mẫu nói: “May mà người Vi Vi gả cho là Tiểu Phong, tình cảm của hai đứa rất tốt, nếu như nó cũng giống như con gái nhà khác, không quan tâm tới ý kiến của cha mẹ, gả cho người đàn ông mà cha mẹ mình chướng mắt, vậy thì còn lo lắng biết bao chứ.”

Hoàng phụ gật đầu: “Ừ, ánh mắt của Vi Vi cũng không tệ, gả cho người đàn ông như Tiểu Phong, người làm cha mẹ như chúng ta cũng có thể yên tâm, không cần phải lo con gái chịu ủy khuất.

Đúng lúc này, chiếc điện thoại Hoàng mẫu để trong túi xách kêu lên, bà lấy ra xem, không nhịn được cười với chồng, nói: “Là điện thoại của con gái.”

Hoàng phụ hơi kinh ngạc; “Gọi điện thoại tới sớm thế này đúng là rất hiếm thấy, bà nhanh nghe máy xem có phải có chuyện gì rồi hay không.”

Hoàng mẫu ừ một tiếng, kết nối điện thoại, hỏi: “Vi Vi, con gọi điện thoại cho mẹ sớm như vậy có phải là có chuyện gì rồi không?”

“Mẹ, con là có chuyện đại hỉ sự muốn lập tức nói cho mẹ biết.” Giọng nói vui sướng của Hoàng Linh Vi vang lên.

“Đại hỉ sự gì cơ?”

“Mẹ, con mang thai rồi!”

“Con nói cái gì? Mẹ chưa nghe rõ, con lặp lại lần nữa đi?”

Hoàng Linh Vi tăng âm lượng lên một chút, nhắc lại: “Mẹ, con mang thai rồi!”

Giờ kể cả có là người điếc cũng có thể nghe ra sự hưng phấn trong giọng nói của cô.

Hoàng mẫu kích động tới mức đập bắp đùi bôm bốp, hưng phấn nói: “Quá tốt rồi, thực sự là quá tốt rồi, con chờ đó, lát nữa mẹ và cha con sẽ lập tức bay qua chăm sóc con.”

“Mẹ, con chỉ vừa mới mang thai mà thôi, không cần phải gấp như vậy, hơn nữa, con ở đây cũng không thiếu người chăm sóc.”

“Con thì biết cái gì, phụ nữ mang thai ba tháng đầu là quan trọng nhất, dù sao cha mẹ cũng nhàn rỗi không có chuyện gì làm, đi chăm sóc con cho đỡ rảnh rỗi tay chân.”

“Được thôi, nghe theo mẹ, dù sao thì có Lục Ngọc và Bảo Nhi ở đây cũng không khiến hai người phải mệt mỏi gì nhiều.”

“Ừ, vậy trước cứ như thế, mẹ sẽ lập tức bảo cha con đặt vé trước, ngồi máy bay khởi hành sớm nhất bay qua đó.”

Chờ Hoàng mẫu cúp điện thoại rồi, Hoàng phụ mới nén lại sự hưng phấn trong lòng, hỏi lại: “Vi Vi nó mang thai rồi?”

Hoàng mẫu vẻ mặt tươi cười gật đầu nói: “Đúng vậy, mang thai rồi, ông ăn no chưa? Ăn xong rồi thì tranh thủ thời gian đặt vé trước đi, tôi còn phải vào kia thu thập hành lí.”

Hoàng phụ ăn một miếng sủi cảo tôm, hỏi: “Lần này chúng ta qua đó bà định ở lại bao lâu?”

Hoàng mẫu suy nghĩ một chút, nói: “Tôi định ở đó khoảng hai, ba tháng, chăm sóc thật tốt cho con gái trong ba tháng đầu, còn ông thì tự mình xem mà xử lý.”

Nói như vậy, trong lòng Hoàng phụ đã có tính toán.

Ông cũng đã sớm nghĩ tới việc lên ở cùng con gái, trước đó con gái đang trong thời kì tân hôn, ông và bạn già tự nhiên không nên đi quấy rầy, bây giờ con gái ông đang mang thai, vậy cũng không có gì cố kỵ nữa.”

Tiếp đó, hai ông bà đi đặt trước vé xe, bắt đầu thu dọn hành lý.

Mà phía Hoàng Linh Vi bên kia, sau khi điện thoại cho mẹ mình xong, cô liền tiếp tục gọi cho mẹ chồng, thông báo tin vui mình mang thai này cho mẹ biết.

Sau khi Giang mẫu nghe xong, vẻ kinh hỉ lộ rõ trên mặt, vội vàng nói: “Vi Vi, mẹ lập tức lên xe tới đó chăm sóc con đây.” Mặc dù bà đã có cháu nội, nhưng con trai nhỏ vẫn luôn là niềm kiêu ngạo trong lòng bà, bây giờ vợ con trai nhỏ lại mang thai, người có kinh nghiệm phong phú là bà đương nhiên phải chạy tới hỗ trợ, chăm sóc rồi.

Hoàng Linh Vi vui vẻ trong lòng, nhưng vẫn từ chối nói: “Mẹ, con cũng chỉ vừa mới mang thai mà thôi, không cần thiết phải làm lớn chuyện như vậy, chỗ chúng con bên này cũng đã có người chăm sóc, mẹ cứ yên tâm.”

Giang mẫu nói: “Mẹ biết các con ở đó cũng có người, có điều hai đứa nhỏ kia chưa sinh con bao giờ, chắc chắn không biết nhiều bằng mẹ, mẹ lên đó chăm sóc con sẽ chu toàn hơn.”

Hoàng Linh Vi cười nói: “Mẹ đã sinh ba đứa con, luận về kinh nghiệm, hai người đó chắc chắn không thể so được với mẹ, có điều cha mẹ con sau khi biết con mang thai cũng đã lập tức đặt vé máy bay tới đây chăm sóc con rồi, hai người bọn họ lớn tuổi, cũng bắt đầu rảnh rỗi tay chân, không có việc gì làm, mẹ ở quê thì lại bận rộn, cho nên không cần phải đặc biệt tới đây chăm sóc con làm gì cả.”

Giang mẫu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: “Có ông bà thông gia ở đó thì mẹ yên tâm rồi, vậy Vi Vi, con phải chú ý thân thể đấy, mẹ sẽ cho người bắt mấy con gà về nuôi, sau này giết thịt cho con ăn lúc ở cữ.”

Hoàng Linh Vi ngọt ngào nói: “Cảm ơn mẹ.”

Tiếp đó, hai mẹ con lại rảnh rỗi hàn huyên thêm một hồi, sau đó mới cúp điện thoại.

Sau đó, Giang mẫu lại bắt đầu nhắn tin cho đủ loại thân thích mới, báo tin vui này cho rất nhiều người.

Từ khi Giang Phong làm mai mối phát triển, không cần biết là thân thích cha hắn bên này hay là thân thích chỗ mẹ hắn bên kia, hoặc ít hoặc nhiều đều đã từng được Giang Phong giúp đỡ, từng người trong nhà đều đã có biến hóa nghiên trời lệch đất.

Có thân thích sẵn sàng đưa tay giúp đỡ như vậy, có ai không nói vài lời vỗ mông ngựa chứ?

Thế là, phía Giang phong bên này liên tục nhận được các cuộc điện thoại chúc mừng của thân thích.

“Tiểu Phong à, mợ nghe mẹ cháu nói Vi Vi mang thai, ba tháng đầu tương đối quan trọng, hai đứa phải thật cẩn thận, cái gì có thể làm cái gì không thể làm, cái gì có thể ăn cái gì không thể ăn đều phải nắm rõ.”

“Cháu biết, cảm ơn mợ đã quan tâm.”

“Lát nữa mợ sẽ bảo cậu cháu bắt mấy con gà về nuôi, giữ lại tới khi Vi Vi ở cữ thì đem ra giết thịt ăn, ở thành phố không mua được loại gà đất ở quê chúng ta này.”

“Không cần đâu mợ, gà ăn lúc ở cữ đã có mẹ cháu nuôi rồi.”

“Của mẹ cháu là của mẹ cháu, của mợ là của mợ, loại gà đất này nào có ngại nhiều, thời gian ở cữ ăn không hết, thì hết ở cữ lại ăn tiếp chứ sao.”

“Cái này... Vậy cháu cảm ơn mợ!”

...

“Tiểu Phong, nghe mẹ cháu nói Vi Vi mang thai... Thôn chúng ta có người hấp rượu hơi rất tốt, dì sẽ bảo người ta hấp cho một trăm cân rượu gạo tốt nhất, cái này dùng để hầm gà chắc chắn rất thơm, không biết Vi Vi có ăn quen không.”

“Vi Vi đã từng ăn gà hầm rượu rồi, mặc dù không phải là thích ăn, nhưng cũng không tới mức không ăn được.”

“Ăn được là tốt, đây là món ăn từ đời tổ tông chúng ta truyền lại, lúc ở cữ ăn có thể giúp hồi phục sức khỏe rất tốt.”

“Cảm ơn dì nhỏ!”

...

“Tiểu Phong... Quần áo em bé để thím làm cho, cháu không cần phải mua, mua đồ bên ngoài so ra vẫn kém đồ nhà mình tự làm, đồ của nhà bao giờ cũng yên tâm hơn.”

“Cảm ơn thím!”

...

Những thân thích khác gọi điện tới cũng như vậy, tất cả đều nói lời chúc mừng, rồi tỏ ý muốn giúp đỡ, dặn hai người để ý mấy thứ kia.

Chuyện này khiến Giang Phong có chút dở khóc dở cười, có điều đây đều là lòng tốt của họ hàng thân thích, hắn không từ chối được, chỉ có thể đồng ý.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận