Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 776: Tham Dự Đám Cưới Của Bạn Gái Cũ

Trong phòng riêng.

Chu Thông và Liễu Y Y vừa ăn, vừa trò chuyện.

Liễu Y Y đã làm bà mối hơn một năm, công việc bà mai này cực kỳ rèn luyện EQ, EQ hiện tại của cô đã vượt xa năm ngoái, lời mà cô nói ra như là làn gió ấm áp mùa xuân vậy.

Chu Thông chỉ là một người có EQ bình thường, nhưng mà Giang đại sư đã nói rất rõ cho anh biết về sở thích của Liễu Y Y rồi, anh chỉ cần chọn ra những chủ đề mà cả hai đều cảm thấy hứng thú từ trong đó để nói, cho nên hai người nói chuyện rất ăn ý.

Chỉ một bữa cơm mà hai người đã thân thiết hơn rất nhiều.

Chu Thông cười khẽ, nói:

"Y Y, chiều nay em muốn ăn gì? Hiện tại anh vô cùng rảnh rỗi, định dùng khoảng thời gian này để đi thưởng thức ẩm thực tỉnh thành, sau này em muốn ăn gì thì cứ nói với anh, anh với em cùng đi ăn."

Liễu Y Y cười, nói:

"Được, vậy anh cứ đi tìm hiểu đi, em nghĩ ra được chiều nay muốn ăn gì sẽ gọi điện thoại cho anh."

"Vậy anh không làm phiền em làm việc nữa, hẹn gặp lại vào buổi chiều."

"Được, em đi đây!"

"Hẹn gặp lại!"

"Hẹn gặp lại!"

...

Ở căn nhà nào đó trên đường Tây Hương.

Khuôn mặt Lý Tam Bàn ảm đạm, anh ngồi yên trên ghế sofa, nhớ lại cảnh tượng cô gái nào đó từ chối mình, mặc dù anh đã đoán trước được chuyện này rồi, nhưng trong lòng vẫn rất khó chịu.

Thực ra, chuyện này cũng không thể nào trách con gái nhà người ta được, tất cả là do anh quá béo.

Lý Tam Bàn cao 1m73, nhưng mà cân nặng lại hơn 125kg, nghĩ thôi cũng thấy dáng người của anh khó coi rồi. Anh vẫn luôn yêu thầm một cô gái, chỉ là trước kia anh không dám tỏ tình, sợ là sau khi tỏ tình rồi chẳng thể làm bạn bè được nữa.

Nhưng sau khi biết cô gái kia đã thích người khác, Lý Tam Bàn lập tức cuống cuồng lên, mặc kệ khả năng có thể không làm bạn được, lấy hết can đảm tỏ tình với cô gái kia...Kết quả là kỳ tích không xuất hiện, cô gái đó từ chối anh vô cùng dứt khoát.

Nguyên văn lời của cô gái ấy là như thế này: Tam Bàn, anh là người rất tốt, nhưng mà tôi không thể chấp nhận được việc bạn trai của mình béo như vậy. Đi ra ngoài với anh chắc chắn sẽ bị người khác chế giễu, tôi không với nổi anh!

Con gái người ta đã nói như thế rồi, Lý Tam Bàn còn có thể nói được gì nữa? Anh chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật này, sau đó quay về nhà yên lặng liếm vết thương.

Không biết đã trôi qua bao lâu.

Cửa nhà mở ra, một dáng người tròn vo đi vào, người này là mẹ anh, bà chỉ cao 1m61, nhưng lại nặng tới 119kg.

Một trong những nguyên nhân lớn mà Lý Tam Bàn béo như thế này là do di truyền từ cha mẹ, cha anh cũng là một ông chú mập mạp nặng 135kg.

"Con trai, sao hôm nay con tan làm sớm thế?"

Mẹ Lý cầm theo một cái túi đồ ăn to đi vào trong nhà, hỏi.

Lý Tam Bàn trả lời:

"Hôm nay con xin nghỉ."

Mẹ lý đặt đồ ăn lên trên bàn, hỏi:

"Tại sao lại xin nghỉ? Cơ thể có chỗ nào không thoải mái hả?"

Lý Tam Bàn thở dài, nói:

"Cơ thể con không sao cả, nhưng mà tâm trạng không tốt, không muốn đi làm."

Mẹ Lý vừa lấy khăn lau mặt, vừa quan tâm hỏi:

"Có chuyện gì vậy con trai, tại sao tâm trạng lại đột nhiên không tốt? Gặp phải chuyện gì hả?"

Lý Tam Bàn biết nếu mình mà không nói rõ, thì mẹ sẽ hỏi cả ngày, cho nên lời ít ý nhiều, nói:

"Thất tình!"

Mẹ Lý nghe vậy thì kinh ngạc nói:

"Thất tình? Con trai à, con yêu đương lúc nào thế? Sao mẹ không biết?"

Lý Tam Bàn nói:

"Đâu có quy định nào ghi rằng phải yêu đương mới được thất tình đâu. Hôm nay con tỏ tình với cô gái mà con thích, sau đó bị từ chối, cho nên mới thất tình."

Mẹ Lý giật mình, lập tức an ủi:

"Không sao đâu con, cô gái đó từ chối con thì người tổn thất chính là cô ấy, con sẽ tìm được người tốt hơn."

Lý Tam Bàn thở dài, nói:

"Mẹ, mẹ đừng xem con là con nít mà dỗ kiểu đó nữa. Với bộ dạng khó nhìn này của con, muốn tìm được đối tượng để yêu đương thật sự rất khó, cô gái nào sẽ thích một người mập mạp như này cơ chứ?"

Mẹ Lý trầm mặc một chút, nói:

"Con trai, chúng ta không thể tìm được những cô gái thon thả, vậy thì tìm những cô gái mập mạp, như thế thì chẳng ai ghét bỏ được ai cả, ở chung cũng thoải mái hơn, không cần phải suốt ngày có kỵ suy nghĩ của đối phương."

Lý Tam Bàn thở dài, nói:

"Mẹ, nếu con tìm một cô gái mập mạp để kết hôn, vậy thì cháu trai, cháu gái của mẹ cũng là những người mập mạp. Từ nhỏ tới lớn con đã phải chịu quá nhiều ánh mắt xem thường từ người khác rồi, con không muốn con của con dẫm phải vết xe đổ của con.

Với lại, mập mạp thật sự không đẹp, con không muốn cưới một người vợ còn mập hơn cả con đâu."

Mẹ Lý cắn răng nói:

"Vậy thì tìm một cô gái thon thả, chỉ cần cố gắng thì sẽ đạt được kết quả. Chỉ cần chúng ta cố gắng tìm kiếm, thì nhất định sẽ tìm được một cô gái không chê con mập."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận