Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 197: Nữ Đại Gia Nghiệm Hàng

xx Seafood Mall.

Thái Quyên gọi điện thoại đặt một bàn tiệc hải sản đặc biệt phong phú, sau đó tới Seafood Mall sớm hơn giờ hẹn hai mươi phút.

Ba phút sau, Giang Phong và Cung Trường Hà cũng đến!

Hai bên gặp mặt, Giang Phong nói vài câu khách sáo, lại giới thiệu với nhau: "Ngài Cung, đây chính là giám đốc Thái mà tôi đã từng nói với anh. Giám đốc Thái, đây chính là ngài Cung Trường Hà, các người làm quen với nhau đi!"

Thái Quyên giơ bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo ra, cười tủm tỉm nói: "Chào ngài, ngài Cung!"

Trong lúc nói chuyện, cô đồng thời cũng âm thầm quan sát người thanh niên đẹp trai trước mắt này, ngoại hình không khác trong ảnh là mấy, thật sự phù hợp với quan niệm thẩm mỹ của cô.

Dáng người cũng rất tốt, không mập không ốm, ánh mắt cô lơ đãng lướt qua vị trí nào đó của anh ta, phát hiện nơi nào căng phồng, làm nhịp tim cô đột nhiên tăng tốc.

Cung Trường Hà bắt tay cô: "Chào cô, giám đốc Thái!"

Anh ta cũng đồng thời âm thầm quan sát đối phương, người này quả thật giống như Giang đại sư nói, dáng vẻ và ngoại hình đều tạm được, cho dù kém hơn ba người bạn gái của anh ta trước đây, nhưng vẫn khiến anh ta cảm thấy rất vui mừng!

Dù sao, mục đích anh ta xem mắt lần này chỉ có một, đó chính là tìm một nữ đại gia.

Anh ta đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý, chỉ cần đối phương thỏa mãn điều kiện nữ đại gia, cho dù là mập lùn già xấu, anh ta đều có thể tiếp nhận!

Nhưng giám đốc Thái trước mắt này không chỉ không mập lùn già xấu, thậm chí còn có có phần xinh đẹp, điều này thật sự làm anh ta cực kỳ mừng rỡ!

Sau khi hai người bắt tay chào hỏi, Thái Quyên lại dặn dò nhân viên phục vụ mang thức ăn lên.

Trong lúc chờ đợi nhân viên phục vụ mang thức ăn lên, Thái Quyên nói chuyện với Cung Trường Hà về quê quán của anh ta.

"Các anh ở thành phố C của tỉnh Quế có phong cảnh thiên nhiên đúng là độc đáo. Tôi trước sau tới chơi năm sáu lần, thích nhất chính là ngồi thuyền dạo chơi trên dòng sông Ly vào ban đêm, phong cảnh thật sự đẹp như tranh vẽ." Thái Quyên không ngừng khen ngợi.

Cung Trường Hà mỉm cười nói: "Làm người địa phương, có lẽ từ nhỏ nhìn quen rồi, ngược lại không có cảm giác quá lớn."

"Trước đây, không phải trên mạng vẫn thịnh hành một câu nói như vậy!"

Giang Phong nói xen vào: "Du lịch chính là đi từ chỗ mình chán tới xem chỗ người ta chán."

Thái Quyên mỉm cười nói: "Nói thì nói như vậy, nhưng nếu từ nhỏ đã ở chỗ có phong cảnh tuyệt đẹp như vậy, khi ngắm nhìn phong cảnh chỗ khác, chắc hẳn cũng rất khó cảm thấy đẹp!"

Cung Trường Hà nói: "Nếu là phong cảnh cùng loại, quả thật rất khó có hứng thú nổi. Chẳng qua nước ta đất rộng của nhiều, phong cảnh kỳ lạ nhiều tới mức đếm không xuể, ngược lại cũng không sợ không có phong cảnh để xem!"

Trong khi nói chuyện, nhân viên phục vụ đã lần lượt mang thức ăn lên.

Tiếp theo, ba người vừa ăn vừa nói chuyện.

Chủ yếu là Thái Quyên và Cung Trường Hà nói chuyện, Giang Phong chỉ thỉnh thoảng xen vào một câu mà thôi.

Giang Phong lặng lẽ lấp đầy bụng, nhìn hai người nói chuyện sôi nổi, lại thức thời chào tạm biệt: "Giám đốc Thái, ngài Cung, hai người từ từ ăn, văn phòng hôn nhân của tôi còn có việc gấp phải xử lý, tôi đi trước đây!"

Giám đốc Thái nói: "Được, Giang đại sư, có chuyện gì tôi sẽ gọi điện thoại cho ngài."

Cung Trường Hà cũng khách sáo vài câu.

Chờ sau khi Giang Phong rời đi, cả phòng Vip chỉ còn lại hai người.

Thái Quyên nhìn cả người Cung Trường Hà phát ra sự nam tính, trong lòng có chút khô nóng nói: "Ngài Cung, rượu ở đây uống không đủ tận hứng, trong nhà tôi còn cất không ít rượu ngon, bằng không anh đi cùng tôi về uống cho tận hứng?"

Cung Trường Hà cũng đâu phải người mới chưa hiểu gì, nghe nhạc hiệu đoán chương trình, trả lời lấp lửng: "Được, đúng lúc tôi còn chưa từng uống rượu cao cấp như vậy đấy!"

Vì vậy, trong lòng hai người hiểu nhưng không nói ra, thanh toán tiền xong, lại lao thẳng đến một khu chung cư cao cấp nào đó.

...

Sau khi từ Seafood Mall trở lại văn phòng môi giới hôn nhân, Giang Phong lại bắt đầu một đợt tài liệu xét duyệt mới.

Khách qua hôm nay không chỉ là người trong tỉnh thành, còn bắt đầu lần lượt có khách ở chỗ khác, thậm chí tỉnh khác tìm tới.

Chờ xét duyệt xong một tập tài liệu thật dày, Giang Phong lấy ra mười ba tập tài liệu không phù hợp yêu cầu, sau đó lần lượt đọc tên nói: "Thật ngại quá, tài liệu của các người không quá phù hợp với yêu cầu xem mắt của văn phòng hôn nhân của chúng ta."

Mấy người trong đó hiểu rõ về thông tin mình điền, nghe được Giang Phong nói vậy, cũng thức thời xoay người rời đi.

Trong mấy người còn lại, một người phụ nữ trung niên khoảng hơn năm mươi tuổi nhíu mày nói: "Cậu nhóc, cậu nói vậy là sao? Lẽ nào văn phòng môi giới hôn nhân của các cậu còn có yêu cầu đặc biệt nào đó đối với đối người tìm bạn trăm năm à?"

Giang Phong bình tĩnh đáp lại: "Văn phòng môi giới hôn nhân chúng tôi không có yêu cầu đặc biệt gì với đối tượng tìm bạn trăm năm, chỉ cần không phải là người phạm tội hoặc có tính cách thiếu sót, đều có thể trở thành khách hàng của văn phòng môi giới hôn nhân chúng tôi."

Người phụ nữ trung niên nói: "Con gái của tôi không phải người phạm tội, tính cách cũng không có gì thiếu sót, sao con bé không phù hợp với yêu cầu xem mắt của văn phòng hôn nhân các người chứ?"

Giang Phong hỏi: "Dì, con gái dì tên là gì?"

Người phụ nữ trung niên báo ra một cái tên.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận