Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 133: Tiêu Mẫn: Con Còn Cần Đi Xem Mắt À?

Biệt thự nhà họ Tiêu.

Tiêu Quân vừa dùng nước sôi tráng chén trà vừa nói: "Giang đại sư, Tiêu Mẫn nhà tôi năm nay đã ba mươi tuổi, bởi vì nghề nghiệp của nó hơi đặc biệt, cho nên muốn tìm một đối tượng thích hợp cũng không dễ dàng gì. Tôi làm ba cũng rất lo lắng về chuyện này."

Giang Phong gật đầu nói: "Chú Tiêu, dù sao chị Mẫn cũng là minh tinh, mà minh tinh là nhân vật công chúng, mỗi lời nói hành động đều phải dè dặt, muốn yêu đương như người bình thường là chuyện rất khó khăn. Dù sao đây cũng là cái giá của sự nổi tiếng."

Tiêu Quân rót chén trà cho Giang Phong, than thở: "Đúng vậy, đặc biệt là Tiêu Mẫn nhà tôi sớm hạ quyết tâm, tìm đối tượng chắc chắn không tìm người trong giới giải trí. Do đó, người con bé có thể lựa chọn lại không nhiều."

Giang Phong hỏi: "Chị Mẫn không muốn tìm người trong giới, vậy chị ấy muốn tìm đối tượng thế nào?"

Tiêu Quân lắc đầu nói: "Tôi cũng không biết rõ ý của nó. Dù sao chỉ cần không phải người trong giới giải trí, sau đó xuất thân bối cảnh không tệ, nhân phẩm phải đạt Tiêu chuẩn, chắc hẳn là được rồi à!"

Giang Phong lại hỏi: "Chú Tiêu, bây giờ chú mời cháu làm mai cho chị Mẫn, không biết chị Mẫn có đồng ý không? Nếu chị Mẫn không đồng ý, vậy sẽ lúng túng lắm!"

Tiêu Quân mỉm cười nói: "Nếu tôi mời người mai mối bình thường, chắc hẳn nó sẽ không đồng ý, chẳng qua Giang đại sư lại khác. Chỉ dựa vào chiêu thức suy tính nhân duyên này của cậu, tôi có tự tin thuyết phục nó đồng ý xem mắt."

"Chỉ cần chị Mẫn đồng ý xem mắt, vậy khẳng định không thành vấn đề!"

Giang Phong nâng chén trà lên uống một ngụm, nói tiếp: "Chú Tiêu, cháu không nói dối chú. Hai ngày trước, cháu vừa vặn nhận được một khách hàng lớn cực kỳ xuất sắc. Nếu chú Tiêu không ngại, có thể cung cấp ngày sinh tháng đẻ của chị Mẫn, cháu sẽ cố gắng suy tính giúp chị ấy, xem thử giữa chị Mẫn và khách hàng lớn này của cháu có duyên phận đó không."

Trải qua nghiệm chứng trước đó, Tiêu Quân đã sớm tin tưởng chắc chắn vào năng lực suy tính của Giang Phong. Bởi vậy, nghe được Giang Phong nói thế, ông ta không hề do dự, nói ra ngày sinh tháng đẻ của con gái.

Theo lệ cũ, Giang Phong dùng ngón tay chấm nước trà biết lên trên bàn. Đại khái hơn một phút sau, hắn mới ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Quân, mỉm cười nói: "Chúc mừng chú Tiêu, không ngờ chị Mẫn và khách hàng lớn của cháu thật sự có duyên phận vợ chồng, điều này đúng là trùng hợp đấy!"

Tiêu Quân nghe vậy cũng hơi ngạc nhiên, vừa rót thêm trà cho Giang Phong, vừa nói: "Giang đại sư, không biết cậu có thể nói cho tôi biết trước tình hình khách hàng lớn của cậu thế nào không?"

Giang Phong nâng chén trà lên uống một ngụm, mỉm cười nói: "Đương nhiên là được rồi. Vậy cháu nói cho chú Tiêu nghe trước nhé!"

Tiêu Quân lập tức ngồi thẳng người, làm ra vẻ chăm chú lắng nghe.

Giang Phong đặt chén trà xuống, nói: "Khách hàng lớn của cháu tên là Uông Văn Kiệt, người tỉnh Việt, năm nay 33 tuổi, cao một mét bảy mươi lăm, là sinh viên hàng đầu tốt nghiệp trường đại học trọng điểm, ngoại hình cũng rất đẹp trai."

Giang Phong nói đến đây, hỏi: "Chú Tiêu, chú có từng nghe nói về tập đoàn Uông thị của tỉnh Việt không?"

Tiêu Quân gật đầu nói: "Chú có nghe nói qua về tên tập đoàn này."

Giang Phong nói: "Tập đoàn Uông thị chính là doanh nghiệp lớn đáng giá trăm tỷ. Mà người khách hàng lớn mà cháu nói với chú Tiêu, chính là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Uông thị, một trong những con nhà giàu siêu cấp có danh tiếng lừng lẫy trong nước."

Tiêu Quân nghe đến đó, không khỏi trợn tròn mắt, trên mặt đầy vẻ chấn động. Ông ta nằm mơ cũng không ngờ, người khách lớn mà Giang đại sư nói tới lại có bối cảnh gia đình lợi hại như vậy.

Cho dù con gái ông ta xinh đẹp, còn là một nữ minh tinh rất có tiếng trong nước, nhưng Tiêu Quân cũng tự hiểu lấy mình, nếu xét về thân phận và địa vị, con gái căn bản không thể nào so được với thái tử gia có của tập đoàn đáng giá trăm tỷ kia.

"Giang đại sư, người ta có bối cảnh gia đình như vậy, còn có thể để ý tới minh tinh nhỏ như con gái tôi sao?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Chú Tiêu không cần phải lo lắng, giám đốc Uông này không giống với con cháu nhà giàu khác. Anh ấy tìm vợ không cần môn đăng hộ đối, nhưng mong tính cách hợp nhau, chỉ cần nhà gái có thể làm trái tim anh ta rung động, cho dù là gia đình bình thường cũng không sao."

Tiêu Quân nghe vậy thì hơi xiêu lòng, đồng thời trong lòng cũng hơi lo lắng.

Gả vào gia đình quyền quý vốn là một chuyện tốt,

Người làm ba nào không hy vọng con gái của mình gả tốt? Nhưng người xuất thân từ gia đình bình thường gả vào gia đình quyền quý chưa chắc đã là một chuyện tốt.

Trình độ đoán ý qua lời nói và sắc mặt của Giang Phong đã đạt tới mức chuyên gia, rất nhanh đã đoán được tâm lý của Tiêu Quân, nói thêm: "Hơn nữa, chú Tiêu cũng đừng quên năng lực suy tính về phương diện nhân duyên của cháu. Vừa rồi, cháu đã tính qua cho bọn họ, chị Mẫn và giám đốc Uông thật sự có duyên phận vợ chồng. Chỉ cần chị Mẫn bằng lòng đi xem mắt, cũng nghe theo đề nghị của cháu, chuyện này có tám chín phần có thể thành công.

Chủ yếu nhất là cháu còn tính được, nếu hai người này lấy nhau, vậy sau khi cưới, không chỉ tình cảm vợ chồng tốt, ngay cả quan hệ gia đình cũng có thể xử lý rất tốt, có thể nói là một cuộc hôn nhân đặc biệt hạnh phúc mỹ mãn!"

Lời này đúng là đánh trúng chỗ hiểm, Tiêu Quân không nhịn được nữa, lập tức vỗ bàn nói: "Việc này không thể chậm trễ, tôi sẽ gọi điện thoại cho Tiêu Mẫn, nói chuyện này với nó ngay bây giờ."

Giang Phong mỉm cười nói: "Vâng, cơ hội gả vào gia đình quyền quý có thể nói là ngàn năm một thuở. Chú Tiêu bảo chị Mẫn cần phải để bụng một chút. Dù sao bỏ lỡ sẽ không có cơ hội như vậy nữa!"

Tiêu Quân liên tục gật đầu nói: "Tôi hiểu, vậy Giang đại sư tạm thời uống trà, tôi xin lỗi đi ra ngoài một lát!"

Giang Phong biết ông ta muốn gọi video hoặc gọi điện thoại cho con gái, lại vừa cười vừa nói được.

Tiêu Quân vào phòng, nóng lòng gọi video WeChat cho con gái.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận