Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1243: Người Ngoài Thành Muốn Đi Vào, Người Trong Thành Muốn Đi Ra.

Trên chuyến tàu cao tốc đến thủ phủ tỉnh Quảng Tây, Dương Đông Thái cùng với Vương Điềm Điềm ngồi cạnh nhau, hai người bắt đầu từ tiểu thuyết internet, nói đến thể loại yêu thích của từng người, chính sở thích này khiến cho hai người nói chuyện với nhau càng hợp hơn.

Vốn dĩ, hai mẹ con Vương Điềm Điềm đã quyết định xuống tàu ở trạm tiếp theo, sau đó về nhà, dù sao người họ muốn gặp cũng đã gặp được, không cần thiết phải chạy đến Quảng Tây nữa.

Thật không nghĩ đến chính là, không chỉ các cô gặp được bà mối ở trên tàu, ngay cả đối tượng xứng đôi của Vương Điềm Điềm cũng ở trên tàu, bây giờ hai bên nói chuyện rất hợp nhau, sao có thể cam tâm xuống ở trạm tiếp theo chứ!

Khi người ta đau khổ, thời gian dường như dài vô tận, mà khi người ta vui sướng, thời gian liền sẽ trở nên vô cùng ngắn ngủi.

Dương Đông thái cùng Vương Điềm Điềm nói chuyện chính là mấy tiếng đồng hồ, mãi cho đến khi phát thanh nhắc nhở đã đến Nam Ninh, bọn họ mới tỉnh từ cơn mơ, sau đó nhìn nhau mỉm cười.

Chỉ trong vài giờ nói chuyện, cả hai bên đã để lại ấn tượng rất tốt với đối phương.

"Đợi lát nữa xuống xe, chúng ta cùng đi, trước tiên tôi sẽ sắp xếp khách sạn cho dì và cô ở, sau đó đem hành lý sắp xếp tốt, sẽ cùng đi ra ngoài ăn chút đồ ăn khuya, cô cảm thấy thế nào?" Dương Đông Thái hỏi.

Vương Điềm Điềm không trả lời mà hỏi lại nói: "Không phải anh đi đến nhà người thân trước sao?"

Thông qua trò chuyện trước đó, Vương Điềm Điềm đương nhiên biết chuyến đi của Dương Đông Thái đến Quảng Tây là tới thăm người thân, cho nên mới hỏi câu này.

Dương Đông Thái cười nói: "Thăm người thân lúc nào cũng được, đợi lát nữa tôi liền gọi điện thoại cho dì của tôi, nói với bà ấy ngày mai sẽ tới sau."

Vương Điềm Điềm khóe miệng kéo lại, Dương Đông Thái lựa chọn làm như vậy làm cho cô cảm giác mình được coi trọng, tâm trạng vui vẻ nói: "Được, vậy tôi về chỗ ngồi lấy hành lý trước."

Dương Đông Thái gật đầu nói: "Ừm!"

...

Sau mười phút, đám người Giang Phong đi tới cửa ga.

Lúc này cũng đã gần mười giờ tối, Giang Phong nhìn về phía hai mẹ con Vương Điềm Điềm với Dương Đông Thái, nói: "Thời gian không còn sớm, tôi về nhà trước, có chuyện gì thì mọi người gọi điện thoại cho tôi."

"Được, tạm biệt Giang đại sư!"

"Ừm, tạm biệt!"

...

Mặc dù có hơi muộn, thế nhưng Giang Phong vẫn là đến trung tâm ở cữ với bà xã và con trai mình trước.

Hoàng Linh Vi nhìn người chồng bận rộn của mình, trao cho hắn một nụ hôn yêu thương và nói: "Cũng đã muộn như vậy rồi, anh cứ về nhà nghỉ ngơi là được rồi, sao lại sang đây gặp bọn em chứ?"

Giang Phong ôm eo vợ, cười nói: "Từ bên ngoài trở về, không đến gặp mặt em với con trai, trong lòng anh không thoải mái, sợ rằng ngủ cũng không ngủ được."

Hoàng Linh Vi cười tủm tỉm nói: "Anh chỉ giỏi dẻo mồm."

Giang Phong cười hắc hắc nói: "Anh vừa rồi mới nếm qua, miệng của em càng ngọt hôn!"

Hoàng Linh Vi đánh hắn một cái, sau đó hai vợ chồng ôn tồn một hồi, thì thầm với nhau điều gì đó.

Đại khái hơn mười phút, Hoàng Linh Vi mới nói: "Được rồi, thời gian không còn sớm, anh mau đi về tắm rửa rồi ngủ đi!"

Giang Phong gật đầu, có phần lưu luyến nói: "Tháng ngày em ở cử anh cảm thấy thật là dày vò, may là mấy ngày nữa là hết tháng rồi, đến lúc đó anh có thể ôm em ngủ rồi!"

Hoàng Linh Vi cho hắn một ánh mắt quyến rũ, nói: "Chỉ là muốn ôm em ngủ thôi sao?"

Giang Phong nháy mắt một cái, cười hắc hắc nói: "Đương nhiên không chỉ có vậy, đã lâu không ăn hải sản, miệng đã sớm thèm rồi, hiện tại đã muốn ăn no nê rồi."

Sắc mặt của Hoàng Linh Vi trở nên hồng lên nói: "Được, khoảng thời gian này biểu hiện của anh không tệ, chờ em sang tháng rồi, liền thưởng cho anh một bữa tiệc hải sản lớn, cho anh ăn no."

Giang Phong cười ha ha nói: "Đây chính là do em nói nha, nhớ rõ chuẩn bị thêm chút bào ngư tươi, đồ chơi này mỹ vị nhiều chất lỏng, ăn mãi không chán."

"..."

Vợ chồng nhỏ hàn huyên vài câu, Giang Phong mới rời khỏi trung tâm ở ngữ, về tới Ngự Giang Tây Phái.

...

Sáng ngày hôm sau.

Giang Phong gọi điện thoại cho Vương Điềm Điềm cùng với Dương Đông Thái, hỏi thăm bọn họ cảm nghĩ của mình đối với đối tượng hẹn hò, kết quả đương nhiên là không cần nhiều lời, hai bên đều biểu thị rất hài lòng, hiện nay đang tiếp tục liên lạc qua lại.

Đây đều cũng nằm trong dự liệu của Giang Phong, hắn chỉ là theo lệ hỏi dò mà thôi.

Sau đó Giang Phong liền trải qua một cuộc sống ba điểm thẳng hàng.

Trong nháy mắt, đã 42 ngày kể từ khi Hoàng Linh Vi vào trong trung tâm ở cữ, cuộc sống ở cữ của cô ấy cuối cùng cũng coi như có thể tuyên bố kết thúc, tiếp đó sẽ chuyển về nhà ở, chỉ cần mỗi ngày đúng hạn đến trung tâm ở cữ tiến hành huấn luyện khôi phục là được.

Ban đầu ở các vùng nông thôn của huyện Bách Lương Huyền, nếu như sinh con trai, đợi đứa trẻ được đầy tháng, không ít người sẽ chọn làm tiệc đầy tháng.

Nhưng mà, đó cũng là tập tục ngày xưa, những năm gần đây có rất ít người tổ chức tiệc đầy tháng.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận