Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 274: Quan To Một Phương

Mười giờ tối.

Một quán trà nào đó.

Giang Phong đứng lên, nói lời tạm biệt: “Tô tổng, anh Khổng, vậy tôi đi về trước đây, có việc gì mọi người cứ gọi điện thoại cho tôi.”

Tô Dao liền đứng dậy theo, nói: “Giang đại sư, không ngồi thêm một lát nữa sao? Hay chúng ta cùng đi ăn bữa khuya đi?”

Giang Phong cười nói: “Không cần, Tô tổng và anh Khổng đi ăn đi, tôi còn có việc phải lên trước rồi.”

Hai bên khách sáo vài câu với nhau xong, Giang Phong mới nghênh ngang rời đi.

Tô Dao nhìn Khổng Nam Sơn có chút câu nệ, mỉm cười nói: “Anh Khổng, hai ta cùng đi ăn bữa khuya thì thế nào?

Khổng Nam Sơn gật đầu đáp: “Được!”

Tô Dao hỏi: “Anh Khổng, anh muốn ăn gì?”

Khổng Nam Sơn trả lời: “Tôi sao cũng được, Tô tổng làm chủ là được!”

Tô Dao trừng hai mắt, lập tức nói: “Như vậy à, vậy chúng ta đi ăn đồ nướng đi, hàu nước rau hẹ gì đó, đã lâu lâu rồi tôi chưa ăn!”

Khổng Nam Sơn: “...”

Ngày hôm sau.

Mười một giờ trưa.

Trạm vận chuyện Giang Nam.

Sau khi nhận hơn mười cân tổ ong bắp cày Liễu phụ gửi, hắn lại giao hai bình rượu ngon cho nhân viên vận chuyển, gửi về cho chú Liễu.

Xong xuôi, Giang Phong, gửi cho nhân viên vận chuyển 50 đồng.

Sau đó, hắn lại gọi video cho Uông Văn Kiệt.

Video kết nối, Giang Phong liền cười ha hả, hỏi: “Uông tổng, bây giờ anh đang ở chỗ nào? Tôi có chút đồ tốt, không biết anh có phúc ăn hay không?”

Uông Văn Kiệt cười nói: “Tôi đang ở công ty đây, cậu có đồ tốt gì vậy?”

Giang Phong chĩa camera sang bên khác, để hình ảnh tổ ong bắp cày lớn kia xuất hiện trong video: “Đây là mẻ hàng cha của bạn học của tôi mới lấy được trên núi, nặng hơn mười cân đấy!”

“Trời ạ, đúng là đồ tươi mà, cảm giác đúng là hoàn toàn khác so với mấy đồ đông lạnh ngoài siêu thị kia, cậu chờ ở đó, tôi lập tức cho người đặt vé máy bay trước, buổi chiều chúng ta gặp mặt.” Uông Văn Kiệt vội vàng nói.

Giang Phong dở khóc dở cười: “Uông tổng, không đến mức đó chứ? Tuy là loại hàng tươi như này không nhiều, nhưng nếu anh muốn ăn, ăn mỗi ngày cũng không thành vấn đề gì, nào cần phải lập tức bay tới như vậy chứ!”

Uông Văn Kiệt cười, giải thích: “Thật ra cũng không phải chỉ vì cái này, chủ yếu là anh Long (Long Trạch Vũ, là con ông cháu cha có thân phận địa vị cao nhất trong nhóm) hai ngày nay có ít chuyện, tâm tình không tốt lắm, cho nên tôi định qua đó gọi vài người bạn cùng anh ấy uống rượu tâm sự.”

Giang Phong giật mình nói: “Thì ra là thế!”

“Vừa đúng lúc cậu có được mỹ vị hiếm thấy này, chờ chút tôi gọi điện thoại cho A Hào, cậu hãy mang cái này đến câu lạc bộ của A Hào, chỗ hắn có bếp trưởng am hiểu cách nổ ong kén, nguyên liệu này khó nấu, không thể lãng phí được!”

“Được, vậy lát nữa tôi sẽ mang đến đó.”

...

Bảy giờ tối.

Câu lạc bộ tư nhân cao cấp nhất Quế tỉnh.

Mấy người ngồi thành một bàn, đang uống rượu tán gẫu.

Món chính không phải thứ gì khác, mà chính là tổ ong bắp cày Giang Phong mang tới.

Lúc này, tổ ong bắp cày giàu protein ít mỡ kia đã được bếp trưởng câu lạc bộ chiên lên đến vàng rụm, mùi thơm nức mũi, ngoài giòn trong mềm, khiến người ta ăn đến không dừng được.

Đương nhiên, những người ở đây ngoại trừ Giang Phong ra, ai cũng có gia thế bất phàm, dạng mỹ thực gì bọn họ cũng đã thưởng thức qua rồi, cho nên cũng không đến mức ngạc nhiên trước món ăn này, chỉ nói vài câu kiểu như ‘mùi vị không tệ’, ‘rất tươi ngon’, sau đó chủ đề liền tập trung lên người đại ca Long Trạch Vũ.

Lần tụ hội này cũng giống như lần tụ hội Giang Phong tham dự lần trước.

Mà ở trong mấy người này, người có thân phận địa vị cao nhất chính là Long Trạch Vũ, bậc cha chú của hắn chính là quan to một phương, cho dù là siêu cấp phú nhị đại Uông Văn Kiệt cũng không sánh được với hắn.

Dù sao thì nước ta từ cổ chí kim vẫn luôn có hệ tư tưởng trọng quan lại, thương nhân dù có giàu như Thạch Sùng thì cũng không thể sánh với nhân vật chính trị được.

Lần này, chuyện khiến anh Long phiền lòng chính là vấn đề hôn nhân.

Ngoại trừ Giang Phong vừa mới gia nhập cái vòng này, mấy người khác đều là bạn bè tương giao nhiều năm, tự nhiên đều biết rõ hôn nhân của đại ca chính là hôn nhân chính trị, giữa vợ chồng không có trụ cột tình cảm.

Kiểu hôn nhân chính trị này, thường chỉ cần không xuất hiện việc gì ngoài ý muốn, vậy tuyệt đối không được ly hôn.

Không chỉ có như thế, bởi vì gia thế hai bên đều đủ tốt, cho nên bất kể giữa vợ chồng có tình cảm hay không, đều không cho phép nửa còn lại ở bên ngoài làm loạn, đây là một sợi tơ hồng không thể đụng vào.

Đương nhiên, thỉnh thoảng ăn ngoài một lần mà không ai hay biết thì không tính.

Sau khi kết hôn, mặc dù rõ ràng bản thân không nằm trong sở thích của đối phương nhưng cả hai bên vẫn luôn cố gắng duy trì mối quan hệ vợ chồng này.

Cho tận đến khi con sinh ra, mục đích chính trị cũng đã đạt được, hai bên mới không muốn miễn cưỡng bản thân đón nhận đối phương nữa, dần dần, mối quan hệ vợ chồng lại càng ngày càng xa lánh, cuối cùng, vào đoạn thời gian trước, hai người đã chia phòng ngủ.

“Anh Long, anh và chị dâu rốt cuộc là nghĩ như thế nào vậy? Anh và chị dâu còn trẻ như vậy, chẳng lẽ cứ để mối quan hệ giằng co như vậy sao?” Thấy vẻ ưu sầu hiện rõ trên mặt Long Trạch Vũ, Lam Doanh Doanh không nhịn được hỏi.

Long Trạch Vũ cười khổ: “Doanh Doanh, bất kể anh hay cô ấy thật ra đều đã cố gắng rồi, cũng muốn trải qua một cuộc hôn nhân hòa thuận, nhưng thứ như tình cảm không lừa gạt được, anh với cô ấy nỗ lực hai năm, nhưng cuối cùng vẫn không có chút rung động nào, đây là thứ không ép nổi.”

Lê Thiên Nhu nói: “Anh Long, hôn nhân của anh và chị dâu tương đối đặc biệt, ly hôn thì không thể, nhưng cứ như vậy tiếp cũng không phải đơn giản, cũng nên nghĩ cách giải quyết mới được.”

Long Trạch Vũ thở dài: “Loại chuyện này căn bản không có cách giải quyết nào phù hợp.”

Uông Văn Kiệt nhìn về phía Giang Phong, nói: “Giang đại sư, phòng môi giới của cậu mới mở thêm dịch vụ hòa giải hôn nhân, không biết tình huống của anh Long và chị dâu, cậu có cách nào giải quyết hay không?”

Giang Phong đáp: “Mặc dù tôi không biết rõ tình huống cụ thể của anh Long và chị dâu, nhưng chỉ cần là vấn đề trong hôn nhân, tôi sẽ có cách giải quyết, kể cả không giải quyết được triệt để thì tối thiểu nhất cũng có thể cải thiện được mối quan hệ vợ chồng của đôi bên.”

Ánh mắt Long Trạch Vũ sáng lên, nhìn về phía Giang Phong, hỏi lại: “Giang đại sư, lời này của cậu là thật sao?”

Giang Phong tự tin nói: “Anh Long, mọi người ở đây đều là người có thân phận địa vị, nếu như tôi không nắm chắc, sao có thể ở trước mặt mọi người lớn miệng khoe khoang như vậy được?”

Long Trạch Vũ nghe vậy, trong lòng có chút kích động, hắn từ nhỏ đến lớn không hề thiếu bất cứ một thứ gì, cho tới bây giờ chưa từng gặp qua chuyện phiền lòng nào. Mãi cho đến khi hắn dưới áp lực mà nghe theo cha mẹ sắp xếp, cưới người vợ hiện tại, chuyện phiền lòng của hắn mới dần dần nhiều lên,

Vốn dĩ, hắn cho rằng cuộc hôn nhân chính trị hỏng bét này sẽ khiến hắn phiền não cả một đời, lại không nghĩ tới Giang đại sư hắn vừa mới kết giao này lại có cách giải quyết, chuyện này thật sự khiến hắn mừng rỡ.

Long Trạch Vũ liền cầm ly rượu lên, nói: “Giang đại sư, nếu như cậu có thể giúp tôi giải quyết được vấn đề cuộc hôn nhân này, vậy Long Trạch Vũ tôi sẽ nợ cậu một món ân tình.”

Giang Phong vội vàng cầm ly rượu lên cụng ly với hắn, cười nói: “Anh Long khách khí rồi, tôi nhất định sẽ nỗ lực hết sức!”

Nói xong, hai người đồng thời uống cạn ly rượu.

Trong số mấy người ngồi đây, cũng chỉ có Uông Văn Kiệt tiếp xúc với Giang Phong nhiều nhất, đương nhiên cũng là người hiểu rõ năng lực của hắn nhất, bởi vậy Uông Văn Kiệt mới ở trước mặt mọi người hỏi Giang Phong có cách nào để giải quyết vấn đề của anh Long và chị dâu hay không.

Những người khác ít khi tiếp xúc với Giang Phong, Sử Anh Hào có lẽ là người duy nhất tiếp xúc với Giang Phong nhiều hơn một chút, dù sao thì vợ sắp cưới của hắn cũng là do Giang Phong giới thiệu cho.

Bởi vậy, bọn họ đều không biết rằng Giang Phong ngoại trừ am hiểu việc suy tính nhân duyên, còn am hiểu việc hòa giải hôn nhân.

Nghe được đoạn đối thoại giữa Giang Phong và anh Long, trong lòng những người ở đây đều có chút kích động, dù sao thì trên thế giới này, các gia đình có vấn đề hôn nhân thực ra rất nhiều, không chừng ngày nào đó bọn họ có thể được trải nghiệm năng lực này của Giang Phong.

“Giang đại sư, hôn nhân của tôi thật ra không có gì đáng nói, chính là một cuộc hôn nhân chính trị không có trụ cột tình cảm, sau khi chung sống hai ba năm cũng không đánh ra chút tình cảm nào, vẫn luôn bị dày vò ở bên trong.” Long Trạch Vũ thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ, tiếp tục nói:

“Nhưng trong hôn nhân chính trị, nếu như không có biến cố gì thì căn bản không thể ly hôn, cứ như vậy, tôi khó chịu mà cô ấy cũng khó chịu, không biết Giang đại sư có cách nào để giải quyết vấn đề này hay không?”

Giang Phong gật đầu, trả lời: “Tình huống như của anh Long đây, cách giải quyết duy nhất chính là yêu thương chị dâu, tôi sẽ dựa vào thông tin anh Long cung cấp, kết hợp với thủ đoạn thôi miên của tôi, sau khi tỉnh lại, hai người sẽ dần nảy sinh tình cảm với nhau.

Dù không thể khiến cho hai người lập tức yêu đối phương, nhưng cũng có thể giúp hai người nảy sinh hảo cảm với nhau, sẽ giúp cải thiện quan hệ của đôi bên lên rất nhiều.”

Đám người nghe vậy thì sửng sốt một hồi, cảm thấy lời nói của Giang Phong có chút khó hiểu.

Long Trạch Vũ thật ra cũng nghe không hiểu, nhưng việc này không ngăn cản hắn tin tưởng Giang Phong, hoặc là nói, tin tưởng vào thân phận địa vị của mình.

“Giang đại sư, vậy tôi có cần chuẩn bị gì không?”

Giang Phong cười nói: “Việc anh Long phải làm chính là thuyết phục chị dâu, để chị ấy cùng anh thành tâm tiếp nhận việc hòa giải này.”

Long Trạch Vũ nhẹ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Sau đó, mọi người không nói đến đề tài này nữa, bắt đầu uống rượu.

Bây giờ, ngày tổ chức hôn lễ của Uông Văn Kiệt đã được định, bên phía Sử Anh Hào cũng đang tiến triển cực kỳ thuận lợi, cha mẹ hai bên đã cùng nhau thương lượng về hôn sự của hai người rồi.

Lê Thiên Nhu đùa giỡn nói: “Giang đại sư, cậu có phải quên mấy người chúng tôi rồi hay không, sao lúc giới thiệu cho anh Hào thì nhanh như vậy, đến lượt chúng tôi thì lại chẳng có chút tin tức nào thế!”

Giang Phong cười cười, giải thích: “Tôi vẫn luôn quan tâm đến việc tìm kiếm đối tượng cho mọi người, không lừa gì chị Thiên Nhu, hai ngày trước tôi còn chạy một chuyến đến tỉnh thành Tương tỉnh, ở chỗ đó có một đối tượng cực kỳ thích hợp với chị.

Đáng tiếc, tôi đến không đúng lúc, người đàn ông kia lại trùng hợp có việc xa nhà.

Vốn dĩ tôi định trước cứ đến hỏi thăm cha mẹ của anh ấy một lần, nói chuyện với cha mẹ anh ấy về việc xem mắt.

Kết quả, thân phận tôi thấp, đến cửa biệt thự người ta, lúc gọi điện liên lạc với bác gái, bác vừa nghe tôi giới thiệu, ngay cả lời cũng không cho nói đã cúp điện thoại rồi!

Thấy mẹ người ta thái độ như này, tôi không nói hai lời liền rút lui, tuy rằng tôi chỉ cần nói ra thân phận của chị Thiên Nhu, mẹ anh ấy chắc chắn sẽ không cho thái độ này, nhưng tôi cảm thấy có lẽ không cần phải làm như vậy.”

Thiên Nhu nghe thế thì liên tục gật đầu: “Giang đại sư làm rất đúng, tôi lại không phải là không gả đi được, cậu không cần phải mặt nóng áp mông lạnh.”

“Chị Thiên Nhu cứ yên tâm, tôi sẽ tiếp tục tìm kiếm đối tượng ưu tú mọi mặt giúp mọi người.”

“Được, tôi không nóng vội, tôi tin tưởng vào năng lực suy tính nhân duyên của Giang đại sư.”

------

Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận