Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 417: Sau Ông, Thế Gian Lại Không Có Dương Quá Nữa (2)

"Người mai mối tôi nói là họ Giang, chúng tôi đều gọi cậu ta là Giang đại sư, sở dĩ nói cậu ta có năng lực suy tính về nhân duyên không ai bằng, là vì..." Bạch Tử An nói ra từng chuyện của Giang Phong.

Hiệu trưởng Cổ càng nghe càng kinh ngạc: "Quả thật là thế giới rộng lớn không thiếu những điều kỳ lạ. Thật sự chưa từng có ai có có năng lực suy tính về nhân duyên như Giang đại sư kia, khó trách cậu lại mời người đó làm mai cho cậu."

Bạch Tử An liên tục gật đầu nói: "Đúng vậy, lần đầu tiên giám đốc Uông giới thiệu Giang đại sư cho chúng tôi quen biết, chúng tôi đều không tin cậu ta lợi hại như vậy, cho đến khi lập tức nghiệm chứng, chúng tôi mới tâm phục khẩu phục.

Hiệu trưởng Cổ, không nói dối gì anh, tôi vô cùng hài lòng với đối tượng do Giang đại sư giới thiệu cho tôi. Đây cũng là nguyên nhân tôi nhanh chóng tổ chức đám cưới như vậy.

Chúng ta cũng xem như bạn lâu năm, tôi thật lòng đề cử Giang đại sư cho anh, hy vọng anh có thể mời cậu ta ra mặt, thay anh xem xét một đối tượng thích hợp với anh."

Hiệu trưởng Cổ im lặng một lát, nói: "Tôi vốn đã hết hy vọng với hôn nhân, dù sao năm nay tôi đã 53 tuổi, muốn tìm một đối tượng thích hợp càng ngày càng khó. Nhưng nghe cậu nói vậy, tôi cũng rất tò mò về năng lực suy tính nhân duyên của Giang đại sư này, vậy tôi mời cậu ta ra mặt thử xem?"

Bạch Tử An khích lệ nói: "Vậy cứ đi xem thử đi. Với năng lực thần kỳ của Giang đại sư kia, tuyệt đối sẽ không làm anh thất vọng đâu."

Hiệu trưởng Cổ thật sự bị thuyết phục. Ông ta 53 tuổi còn chưa kết hôn, không có nghĩa là ông ta không muốn kết hôn, ngược lại ông ta rất hướng tới một cuộc hôn nhân và con cái.

Chỉ là duyên phận không tới, vẫn không gặp được người nào thích hợp để chung sống cả đời.

"Được, vậy cứ thử xem."

Bạch Tử An nhìn đồng hồ, nói: "Vậy chúng ta ăn cơm trước, chờ ăn cơm xong, tôi lại gọi điện thoại cho Giang đại sư, hẹn cậu ta ra uống trà, anh thấy thế nào?"

Hiệu trưởng Cổ gật đầu nói: "Được, do cậu bố trí."

...

Khi mẹ Vinh đến sân bay tỉnh Quế thì đã gần trưa, bà ta bắt xe đi tới gần ga tàu hỏa, tùy tiện tìm nơi ăn bữa trưa, lại căn cứ trên hướng dẫn đi về phía văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Đại khái hơn mười phút sau, mẹ Vinh đã đi tới cửa văn phòng môi giới hôn nhân.

Lúc này, có lẽ mọi người đều bận ăn cơm trưa, cho nên trong văn phòng môi giới hôn nhân không có một người khách nào.

Lúc mẹ Vinh đi vào, thấy bên trong có hai người, một người ở đại sảnh tiếp khách, một người ở trong văn phòng.

Ở đại sảnh tiếp khách chính là một người thanh niên bị bỏng ở mặt. Mẹ Vinh biết cậu ta hẳn là người anh hùng xông vào biển lửa cứu người kia. Chỉ cần là người quan tâm tới Giang đại sư đều biết chuyện này.

Về phần người ở trong văn phòng, bà ta đoán chắc là Giang đại sư mà mình muốn tìm.

"Xin chào, hoan nghênh quý khách ghé thăm!" Mẹ Vinh vừa đi vào văn phòng môi giới hôn nhân, người anh hùng xông vào biển lửa kia đã chào hỏi.

"Chào cậu, tôi tới từ thành phố Hàng, muốn tìm bạn trăm năm cho con trai tôi, xin hỏi có Giang đại sư ở đây không?" Mẹ Vinh hỏi.

"Có."

Lam Chí Huy mỉm cười đáp một câu, sau đó cầm lấy một bảng thông tin nói: "Đây là bảng thông tin tìm bạn trăm năm, mời dì điền thông tin cặn kẽ của con trai dì lên đó."

Mẹ Vinh hỏi: "Tôi muốn nhờ Giang đại sư làm mai mối thay con trai tôi, không biết có được không?"

Lam Chí Huy nói: "Dì yên tâm, khách hàng của văn phòng môi giới hôn nhân chúng cháu đều do Giang đại sư giúp đỡ xứng đôi, về phần cuối cùng hồng nương giúp đỡ tác hợp là ai, lại phải xem văn phòng môi giới hôn nhân bố trí."

Mẹ Vinh khẽ gật đầu, nhận lấy bảng thông tin bắt đầu điền theo yêu cầu.

Bởi vì phía trên bảng thông tin viết rõ ràng, thông tin điền lên phải thật một trăm phần trăm, không thể lừa gạt, bằng không văn phòng môi giới hôn nhân từ chối tiếp đón, cho nên mẹ Vinh lại thành thật điền thông tin, gặp phải chỗ nào không biết rõ còn đặc biệt gọi điện thoại hỏi thăm con trai.

Khoảng nửa giờ, mẹ Vinh mới điền xong thông tin của con trai.

Lam Chí Huy nhận lấy bảng thông tin, nói: "Dì, dì ở đây chờ một lát, cháu cầm tài liệu vào cho ông chủ xét duyệt, chờ xét duyệt thông qua, chúng ta sẽ ký hợp đồng."

Mẹ Vinh mỉm cười nói: "Được."

Vì vậy, Lam Chí Huy lại đi gõ cửa, được ông chủ đồng ý mới đẩy cửa bước vào trong.

Trong văn phòng, Giang Phong đang tìm kiếm đối tượng ghép đôi cho khách, sau đó lần lượt nhập thông tin của đối tượng ghép đôi vào laptop, lại in ra, hắn đã làm công việc như vậy rất thành thạo, hiệu suất cực cao.

"Ông chủ, đây là tài liệu khách vừa điền, anh xét duyệt xem." Lam Chí Huy vừa chuyển bảng thông tin vừa nói.

Giang Phong nhận lấy bảng thông tin, khi lật xem, phát hiện đối phương đến từ thành phố Hàng, không khỏi quan tâm hơn. Đợi đến khi xem xong thông tin, mới lên tiếng: "Thông tin không có vấn đề gì, có thể ký hợp đồng."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận