Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1242: Không Trùng Hợp Không Thành Sách. (2)

Vương Điềm Điềm sau khi nghe điều này đã cảm động, nói: "Giang đại sư, điều kiện của đối phương xác thực phù hợp với yêu cầu tìm bạn đời của tôi, không biết hắn là người nào, có thể nói cho tôi biết, để tôi nhìn hắn không?"

Giang Phong biết cô chú trọng ngoại hình, liền gật đầu nói: "Chính là người ngồi hàng thứ năm từ phía sau trở ra, người đàn ông mặc quần áo màu trắng mang kính mắt đang dùng điện thoại."

Vương Điềm Điềm quay đầu nhìn sang, phát hiện tướng mạo của đối phương đúng là mẫu người mình thích, trong lòng không khỏi hài lòng, quay đầu nói với Giang Phong: "Giang đại sư, tôi thấy rồi, tướng mạo của hắn đúng là kiểu người mà tôi thích."

Giang Phong cười nói: "Nếu chị Điềm Điềm đã không có ý kiến, vậy tôi sẽ tác hợp cho chị ngay tại chỗ này, được chứ?"

Vương Điềm Điềm trong lòng mặc dù có chút căng thẳng, nhưng cô cũng không muốn bỏ qua mối nhân duyên này, liền gật đầu nói: "Giang đại sư ngài làm chủ là được rồi, tôi nghe ngài."

"Vậy cô đợi chút, tôi đi qua nói chuyện với hắn một chút."

"Ừm, được!"

Thế là, Giang Phong liền đứng lên, trực tiếp đi tới đối tượng xứng đôi của Vương Điềm Điềm,Dương Đông Thái, mỉm cười nói với hành khách bên cạnh hắn: "Xin chào, tôi có việc muốn nói chuyện với vị tiên sinh này, có thể đổi chỗ với tôi một chút không?"

Vị hành khách sảng khoái kia đứng lên nói: "Đương nhiên có thể."

Giang Phong nói tiếng cám ơn, sau đó liền đổi chỗ với vị hành khách đó.

Đợi Giang Phong ngồi xuống xong, Dương Đông Thái liền không nhịn được hỏi: "Giang đại sư, anh có chuyện gì muốn nói với tôi?"

Giang Phong cười nói: "Dương tiên sinh, công việc của tôi là làm mai mối, lại đây nói chuyện với anh, đương nhiên là muốn giới thiệu đối tượng cho anh rồi."

Dương Đông Thái giơ ngón tay cái lên nói: "Giang đại sư lợi hại, tôi cũng không còn trẻ nữa, cậu với tôi vốn không quen biết, tôi hiện tại có độc thân hay không anh cũng nhìn ra được, thật không hổ là bậc thầy mai mối nổi tiếng cả nước!"

Giang Phong cười nói: "Dương tiên sinh quá khen!"

Hai người khách sáo vài câu, sau đó mới tiến vào đề tài chính.

Dương Đông Thái nói: "Giang đại sư, năng lực làm mai mối của cậu tôi rất tin tưởng, vốn dĩ tôi định một thời gian nữa sẽ nhờ anh làm mai mối cho. Nếu như hôm nay đã gặp được, chứng minh duyên phận của tôi đã tới, vậy thì mời Giang đại sư giới thiệu tình hình của đối tượng cho tôi biết!"

Giang Phong gật đầu, sau đó liền kể lại tình huống của Vương Điềm Điềm cho hắn.

Theo lời kể của Giang Phong, sắc mặt của Dương Đông Thái cũng không ngừng thay đổi, đặc biệt là nghe bạn học cấp ba của Vương Điềm Điềm quấy rối cô suốt một tháng, cuối cùng dẫn đến cô mắc phải bệnh tâm lý, hắn cũng không nhịn được mắng cái tên kia không phải là con người.

Giang Phong kể xong tình huống của Vương Điềm Điềm, sau đó lại nói đến tiêu chuẩn chọn bạn đời của cô ấy, rồi nói: "Dương tiên sinh, tuổi tác các anh cũng gần nhau, tam quan cũng giống nhau, hứng thú ham muốn cũng cực kỳ giống nhau, tất cả mọi mặt đều rất xứng đôi, tôi rất coi trọng phần nhân duyên này của hai người."

Dương Đông Thái hỏi: "Giang đại sư, đối phương không phải cũng đang ở trên tàu chứ?"

Giang Phong ân một tiếng, nói: "Cô ấy chính là người phụ nữ đầu tiên đã lên tiếng chào tôi, anh có muốn chào hỏi và gặp cô ấy một chút không?"

Dương Đông Thái xua tay nói: "Không cần, cô gái đó tôi đã thấy rồi, có ấn tượng sâu sắc, dù sao thời đại này phụ nữ đi ra ngoài không trang điểm, cũng là hiếm thấy!"

Giang Phong cười nói: "Đúng vậy, dựa vào những gì cô ấy có, nếu như trang điểm lên, giá trị nhan sắc ít nhất có thể tăng lên không chỉ một tầng."

Dương Đông Thái mỉm cười nói: "Không trang điểm kỳ thực cũng rất tốt, tôi thích phụ nữ không trang điểm, một mặt là không trang điểm nhìn có vẻ chân thật hơn, một mặt khác là tùy thời tùy chỗ có thể thân thiết, không cần lo lắng những mỹ phẩm kia độc chết."

Giang Phong bật cười nói: "Dương tiên sinh anh suy nghĩ cũng sâu xa thật, nhưng mà lời này quả thật không có nói sai, ngẫm lại lúc đang cao hứng hôn lên mặt vợ một cái, kết quả miệng đều là vị mỹ phẩm, tình cảnh kia thực sự là quá mất hứng."

Dương Đông thái nói: "Cũng không phải sao, giống như vợ trước của tôi, buổi tối trước khi ngủ còn phải bôi cái gì đó lên trên cổ với trên mặt, sau đó lúc gần gũi với nhau miệng cũng không dám hạ xuống những chỗ đó, thật sự rất không có ý nghĩa."

Giang Phong không nhịn được cười, nói: "Dương tiên sinh, những gì nên nói tôi cũng đã nói hết rồi, anh nếu như có hứng thú, vậy tôi liền sắp xếp hai người ngồi cùng nhau nói chuyện, nếu như anh không có ý tứ kia vậy thì thôi."

Dương Đông Thái mỉm cười nói: "Giang đại sư, muốn tìm được người xứng đôi với tôi cũng không dễ, tôi đương nhiên là không muốn bỏ lỡ, liền làm phiền ngài hỗ trợ an bài!"

Giang Phong nói: "OK, vậy chúng ta trước tiên thêm WeChat, tôi trở về để cô ấy tới ngồi với anh, sau đó hai người các anh từ từ nói chuyện, có vấn đề gì thì có thể gửi WeChat cho tôi."

Dương Đông Thái đáp một tiếng, sau đó hai người liền thêm WeChat nhau, Giang Phong mới đứng dậy đi trở về.

Rất nhanh, dưới ánh mắt mong chờ của Dương Đông Thái, cô gái không trang điểm đi ra ngoài, mặt hơi có chút đỏ đi tới.

Sau khi đợi đối phương ngồi xuống, Dương Đông Thái mới chào hỏi: "Xin chào, tôi là Dương Đông Thái!"

Vương Điềm Điềm cũng chào hỏi: "Xin chào, tôi là Vương Điềm Điềm!"

Dương Đông Thái nói: "Nghe Giang đại sư nói, cô thích đọc tiểu thuyết?"

Vương Điềm Điềm gật đầu nói: "Đúng, tôi rất thích đọc, cơ bản mỗi ngày đều xem."

Dương Đông Thái nói: "Vậy cô bình thường thích đọc loại tiểu thuyết nào?"

Vương Điềm Điềm nói: "Tôi xem sách cũng không chọn, không chỉ xem tên, con thích xem Internet."

Dương Đông Thái cười nói: "Tôi cũng thích đọc tiểu thuyết trên mạng, cái này có thể nói là món ăn tinh thần của tôi, có thể tìm được một cuốn tiểu thuyết hợp khẩu vị của mình, tâm trạng đột nhiên sẽ trở nên tốt hơn."

Vương Điềm Điềm hỏi: "Anh thích đọc loại tiểu thuyết nào trên mạng? Huyền huyễn tiên hiệp sao?"

Dương Đông Thái nói: "Tôi thích nhất là đô thị, sau đó là huyền huyễn, tiên hiệp, lịch sử, quân sự các loại tôi đều sẽ đọc, còn cô thì sao?"

Vương Điềm Điềm nói: "Tôi cũng thích đọc nhất là đô thị, đặc biệt là yêu thích trong đô thị niên đại văn, xem nhân vật chính trọng sinh trở về thời đại mấy chục năm trước thiếu ăn thiếu mặc, sau đó thông qua cố gắng của mình hoặc là Bàn Tay Vàng trải qua cuộc sống hạnh phúc, quá trình đó thật sự khiến cho tôi muốn ngừng mà không được."

Dương Đông Thái hưng phấn nói: "Thật là trùng hợp, tôi cũng thích văn học truyền kỳ, đặc biệt là những tác giả có kỹ năng viết mạnh, viết ra cảm giác về thời đại, khiến người tôi dường như lạc vào cảnh giới kỳ lạ.

Xem ngay lúc đó người cơm đều ăn không đủ no, xào rau nhiều nhỏ lên vài giọt dầu đều có thể đau lòng nửa ngày, ăn được một lần đậu phụ đã cảm thấy rất vui vẻ, mà nhân vật chính có thể nấu tất cả loại thịt một cách khó nhọc, cái kia thông qua so sánh cảm giác hạnh phúc thật sự là làm cho người ta thỏa mãn!"

Đề cử cho các bạn một quyển sách mới {{ tôi có thể mô phỏng vô hạn, tìm đường chết 1 triệu điểm một chút không quá phận }}, tác giả là tàn kiếm đại thần, cũng là bạn cũ của Nhị Xà, bất kể là bút lực hay là tốc độ gõ chữ đều là gạch thẳng tích, bạn nào cảm thấy hứng thú có thể đi xem.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận