Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1099: Làm Khách Quý Mục Bình Luận Chương Trình 《 Không Thành Thật Chớ Quấy Rầy》(3)

“Cô Tôn, tôi là Giang Phong, là người làm mối của công ty môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, tôi biết rõ cô Tôn bây giờ vẫn còn đang độc thân, ở chỗ tôi có một vị khách cực kì phù hợp với cô, tôi muốn giới thiệu cho cô một chút, không biết cô có hứng thú không?”

Tôn Tiểu Yến nghe vậy không khỏi mở lớn hai mắt, giọng nói đột nhiên cao thành quãng tám: “Ngài chính là Giang đại sư của công ty môi giới hôn nhân Hạnh Phúc đó sao?”

Vốn cô cũng không biết có người như Giang đại sư, nhưng vừa vặn, tin tức Giang đại sư gia nhập 《 Không thành thật chớ quấy rầy》 đã xôn xao trên mạng mấy ngày qua, mấy chuyến xông lên đứng đầu bảo hot search, nhờ đó cô mới biết được trên đời này còn có kỳ nhân như Giang đjai sư.

Không nghĩ tới đại nhân vật cô vừa thấy trên tin tức vậy mà lại gọi điện cho tiểu nhân vật là cô, điều này khiến Tôn Tiểu Yến có chút kích động.

Giang Phong mỉm cười nói: “Xem ra cô Tôn cũng đã nghe nói về tôi rồi, vậy tôi cũng bớt được một lần giải thích dài dòng.”

Tôn Tiểu Yến kích động nói: “Tôi thật sự không nghĩ rằng mình có thể nhận được điện thoại của Giang đại sư như này, tin tức mấy ngày qua tôi cũng có chú ý tới, nghe nói Giang đại sư đã gia nhập 《 Không thành thật chớ quấy rầy》, hiện tại ngài giới thiệu đối tượng cho tôi, có phải là muốn thay tổ chương trình tìm khách mời không?”

Giang Phong cười ha ha: “Cô Tôn lo xa rồi, tôi bây giờ chỉ làm mai mối cho khách bình thường mà thôi, chuyện mời khách cho chương trình cũng không cần tôi tự mình xuất mã.”

Tôn Tiểu Yến nói: “Ồ, là tôi hiểu lầm rồi, tôi biết Giang đại sư ngài am hiểu nhất chính là suy tính nhân duyên, từ khi bắt đầu làm mai mối đến nay đã được hơn hai năm mà vẫn duy trì xác suất thành công một trăm phần trăm, chưa từng tác hợp thất bại bất kì cặp đôi nào, không biết Giang đại sư ngài muốn giới thiệu cho tôi đối tượng gì?”

Giang Phong bắt đầu giới thiệu sơ lược: “Tôi muốn giới thiệu cho cô Tôn một người Quý Châu, năm nay 28 tuổi, chiều cao 1m73, vì gia cảnh không tốt, sau khi anh ấy tốt nghiệp trung học đã cùng mấy anh chị cùng thôn xuôi vào nam, tới Quảng Đông làm công.

Có điều, vì hạn chế trình độ, anh ấy ở Quảng Đông không tìm được công việc nào tốt, chỉ có thể làm một vài việc chân tay vất vả lương thấp.”

Nghe đến đó, Tôn Tiểu Yến tràn đầy cảm xúc nói: “Đúng là như vậy, sau khi ra xã hội mới thấy trình độ thật sự rất quan trọng, mấy chị em ra ngoài làm công ở thôn chúng tôi, không có trình độ cũng chỉ có thể vào xưởng làm công nhân, hoặc là đi làm người giúp việc, nhân viên quét dọn các thứ.

Muốn tìm một công việc lương cao lại có thể diện, thật sự là một nửa cơ hội cũng không có.”

“Cho nên, đối với người xuất thân từ gia đình bình thường mà nói, đường ra duy nhất chính là đọc sách.”

Giang Phong cảm khái một câu, sau đó tiếp tục giới thiệu đối tượng: “Anh ấy không có trình độ, lại không cam tâm một đời ở dưới đáy xã hội làm việc chân tay nặng nhọc, cho nên vẫn liên tục tìm kiếm cơ hội kiếm tiền.

Trong một lần vô tình, anh ấy đã biết được rằng trên đời này còn có một nghề nghiệp kỳ hoa là nghề giám định rắm, công việc này tuy là kỳ quái, nhưng thu nhập thật sự rất cao, hiện tại, thu nhập một tháng của anh ấy đã lên tới hai, ba vạn.

Bởi vì công việc đãi ngộ cao này của anh ấy, nhà anh ấy đã hoàn toàn thoát nghèo làm giàu, bây giờ ở dưới quê đã xây nhà mới, các anh chị em trong nhà cũng đều có đường ra, cũng chỉ thiếu một nàng dâu nữa mà thôi!

Vì vậy, anh ấy liền tìm tới công ty mai mối chúng tôi, mời tôi giúp anh ấy làm mai mối.

Mà dưới suy tính của tôi, tôi phát hiện cô Tôn và anh ấy cực kì xứng đôi, cho nên mới mạo muội gọi điện thoại cho cô như này.”

Tôn Tiểu Yến nghe Giang Phong giới thiệu xong, cô mới hỏi: “Giang đại sư, nghề giám định rắm rốt cuộc là làm cái gì vậy? Sao lại có tiền công cao như vậy?”

Giang Phong giải thích: “Ý nghĩa trên mặt chữ, nghề giám định rắm chính là thông qua việc ngửi rắm của người bệnh để phán đoán tình trạng cơ thể của người bệnh, đây là nghề nghiệp cực kì hiếm người làm, bởi vì có rất ít người nguyện ý làm việc này, mới khiến cho thu nhập của nó cao tới vậy.”

Tôn Tiểu Yến nghe xong thì trợn mắt há mồm, không nghĩ tới trên đời này thế mà còn có công việc kỳ quái như vậy, cô cũng không cảm thấy nghề nghiệp này buồn nôn, buồn nôn hơn nữa có thể buồn nôn bằng nghề hộ lý của cô sao?

Phải biết rằng, làm hộ lý cũng không phải chỉ đơn giản cho người ta ăn cơm là xong, gặp phải vài người bệnh có triệu chứng nặng, việc xử lý phân hay nước tiểu là thao tác cơ bản, chuyện này so với việc ngửi rắm còn buồn nôn hơn nhiều.

Làm một người hộ lý có trách nhiệm, lúc Tôn Tiểu Yến xử lý việc vệ sinh cho bệnh nhân, cô chưa từng ghét bỏ qua, vẫn luôn tận chức tận trách, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu cô nhận được nhiều khen ngợi.

Nếu như công việc cô làm không tốt, thế thì cũng không có nhiều người tới tìm cô như vậy!

Bởi vậy, sau khi ngạc nhiên xong, Tôn Tiểu Yến lại nhịn không được mà ghen tị với đối phương.

Đều là công việc “buồn nôn”, kết quả cô phải vất vả cực khổ chưa nói, thu nhập lại còn không bằng một giám định rắm người ta, nghĩ lại cũng có chút không cam lòng.



------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận