Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 480: Chào Giang Đại Sư, Hoan Nghênh Ngài Đến Hương Giang (2)

Hiệu trưởng Cổ nghe vậy tự giễu nói: "Thuở nhỏ, tôi là một thiếu niên nổi loạn, bị bầu không khí xã hội của Hương Giang lúc đó ảnh hưởng, suýt nữa đã vạn kiếp bất phục, may mắn tôi may mắn, trong đời gặp được mấy quý nhân, cuối cùng mới có ngày hôm nay."

Tiếp theo, ba người vừa ăn uống, vừa nói chuyện phiếm.

Ăn uống no đủ, bọn họ lại sang phòng khách uống trà nói chuyện tiếp.

Hai người sinh ra ở đầu thập niên bảy mươi trong thế kỷ trước, đều làm trong giới giải trí mấy chục năm, thật sự có rất nhiều đề tài chung thật, bọn họ vẫn nói chuyện đến khoảng mười một giờ đêm, hiệu trưởng Cổ mới thỏa mãn đứng lên nói: "cô giáo Du, giờ không còn sớm nữa, chúng tôi không làm phiền cô thêm!"

Du Kinh Hồng nhìn đồng hồ, phát hiện đã mười một giờ đêm, không khỏi kinh ngạc nói: "Thời gian trôi qua thật nhanh, tôi còn tưởng mới tám chín giờ, không ngờ đã mười một giờ."

Giang Phong cười híp mắt nói: "Thời gian hạnh phúc đều ngắn ngủi."

Du Kinh Hồng cũng đứng dậy theo, hỏi: "Giang đại sư, cậu và hiệu trưởng Cổ tự lái xe tới à?"

Giang Phong nói: "Đúng vậy."

Du Kinh Hồng nói: "Lúc trước, các người uống rượu, không thể uống rượu lái xe đi!"

Giang Phong mỉm cười nói: "cô giáo Du yên tâm, vừa rồi tôi chỉ uống một ly rượu vang mà thôi, bây giờ uống trà hai ba giờ, chút hơi rượu đã sớm không còn rồi."

"Vậy tôi lại yên tâm rồi!"

"cô giáo Du, vậy chúng tôi đi trước, tạm biệt!"

"Ừ, tôi sẽ không tiễn, tạm biệt!"

Chờ sau khi Giang Phong và hiệu trưởng Cổ rời đi, Du Kinh Hồng đi tới trước cửa sổ sát đất, kinh ngạc nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì. Hơn mười phút sau, bà ta mới bắt đầu rửa bát, bỏ thức ăn còn thừa vào trong tủ lạnh.

Cuối cùng lại thu dọn bàn trà.

Chờ sau khi làm xong mọi chuyện, mới bắt đầu đi tắm.

. . .

Trên đường quay về khách sạn, Giang Phong hỏi: "Hiệu trưởng Cổ, ông cảm thấy cô giáo Du thế nào?"

Hiệu trưởng Cổ tươi cười nói: "Thật sự không tệ, cảm giác ở cùng với cô ấy thật sự rất thoải mái. Nếu cô giáo Du không cố ý biểu hiện, mà là tính cách tự nhiên, vậy tôi rất thích trạng thái này."

Giang Phong mỉm cười nói: "Hiệu trưởng Cổ, ông cứ yên tâm đi, cô giáo Du ngoài đời chính là người như vậy."

Hiệu trưởng Cổ nói: "Tôi tin tưởng vào năng lực của Giang đại sư cậu."

Giang Phong nói: "Cho dù tôi còn chưa từng hỏi cô giáo Du, nhưng tôi nhìn ra được bà ấy rất có thiện cảm với ông. Tôi tin tưởng không bao lâu, lại có thể nghe được tin vui của các người!"

Hiệu trưởng Cổ cũng rất chờ mong vào điều này.

Sau khi trở lại khách sạn do tổ chương trình bố trí, trước khi xuống xe, hiệu trưởng Cổ hỏi: "Giang đại sư, mấy ngày tiếp theo, cậu có sắp xếp gì chưa?"

Giang Phong lắc đầu nói: "Tôi chưa có sắp xếp gì."

Hiệu trưởng Cổ nói: "Nếu cậu không có sắp xếp gì, chờ tôi kết thúc quay chương trình ở đây, cậu có thể cùng tôi bay một chuyến tới Hương Giang được không?"

Giang Phong chợt nảy ra một ý nghĩ, hỏi: "Hiệu trưởng Cổ, ông muốn giới thiệu công việc cho tôi à?"

"Coi như vậy đi!"

Hiệu trưởng cổ thở dài nói: "Giang đại sư, cậu cũng biết, khi tôi mới xuất đạo từng quen với một người bạn gái. Cô ấy tôi thật sự rất tốt với tôi, lúc sự nghiệp của tôi sa sút, cô ấy vẫn không rời bỏ tôi, cùng tôi vực lại sự nghiệp.

Đáng tiếc, tình yêu này đã hết, cuối cùng vẫn có duyên không có phận, không thể cùng bước vào hôn nhân.

Cả đời này, người khiến tôi cảm giác có lỗi nhất là cô ấy. Bây giờ tôi được Giang đại sư trợ giúp, rất có thể tìm được hạnh phúc của mình, nhưng bạn gái cũ của tôi đến nay vẫn một mình.

Cho nên, tôi muốn mời Giang đại sư ra mặt, cũng xem xét một đối tượng giúp bạn gái cũ của tôi, để cô ấy có thể thoát khỏi ảnh hưởng của mối tình năm đó, sống cuộc sống hạnh phúc yên ổn."

Giang Phong xúc động nói: "Hơn hai mươi năm qua, đổi lại thành người khác đã sớm ném bạn gái cũ đến đất nước Java, mà lúc hiệu trưởng Cổ tìm được hạnh phúc của mình, còn không quên giúp bạn gái cũ, thật là một người nhớ tình cũ!"

Trong lòng hiệu trưởng Cổ hơi phức tạp nói: "Cô ấy độc thân đến nay, ít nhất có tám phần nguyên nhân là vì tôi. Trước đây, tôi không có cách nào giải quyết được chuyện này. Bây giờ có Giang đại sư ở đây, tôi giúp cô là chuyện không thể từ chối."

Giang Phong nói: "Xem xét đối tượng hộ là chuyện hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng cũng cần đương sự phối hợp mới được, hiệu trưởng Cổ nên hỏi ý của đối phương trước."

Hiệu trưởng Cổ nói: "Tôi hiểu chuyện này. Không nói dối gì cậu, tối hôm qua tôi đã gọi điện thoại qua, từng nói chuyện này với cô ấy, cô ấy cũng đồng ý rồi. Cho nên tôi mới mời Giang đại sư bay tới Hương Giang."

Giang Phong gật đầu nói: "Vậy thì không thành vấn đề, chỉ cần bà ấy bằng lòng xem mắt, vậy tôi nhất định có thể xem xét một đối tượng thích hợp cho bà ấy."

Hiệu trưởng Cổ “Ừ” một tiếng nói: "Tôi tin tưởng vào năng lực của Giang đại sư, ngoại trừ bạn gái cũ của tôi ra, tôi còn muốn mời Giang đại sư xem xét một đối tượng giúp Lý cô cô từng hợp tác với tôi nữa. Tôi cũng sớm đánh tiếng rồi."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận