Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 760: Đây Thật Sự Là Duyên Phận

Buổi chiều, bà cụ Trương đi ra ngoài mua thức ăn, cũng không biết có phải một mình rất cô đơn, đi trên đường thấy những đứa trẻ khỏe mạnh kháu khỉnh, bà không nhịn được, sẽ dừng lại nhìn thêm.

Sau khi mua thức ăn trở về, bà cụ Trương gọi điện thoại cho con gái, hỏi rõ mấy giờ cô quay về ăn cơm, mới bắt đầu chậm rãi nhặt rau, nấu cơm.

Bởi vì canh giờ nấu, cho nên lúc con gái trở lại, vừa vặn có thể ăn cơm.

Lúc ăn cơm, bà cụ Trương nói khéo: "Thằng cháu trai bà cụ Lý hàng xóm trông không tệ, lúc trước còn nhỏ không nhìn ra, bây giờ hai ba tuổi, cơ thể phát triển, đúng là càng xem càng đáng yêu."

Ba của Chu Tuyết Ngưng chết sớm, hai mẹ con sống nương tựa vào nhau hai ba mươi năm, ai còn không biết ai. Thấy mẹ giục cưới cũng giục không rõ ràng như thế, cô cảm thấy trước đây mình và bạn mình tính kế kết hôn giả để ứng phó với hành vi giục cưới của mẹ dường như hơi quá đáng.

Đúng lúc đợt này, một khách hàng cũ của cô đề cử với cô về người mai mối đứng đầu cả nước được gọi là Giang đại sư, sau khi xem xong kinh nghiệm làm mai của Giang đại sư kia, Chu Tuyết Ngưng có dự cảm, chuyện hôn nhân của cô sẽ có manh mối nhờ vào Giang đại sư này.

Ban đầu, cho dù mẹ không nhắc tới, cô cũng chuẩn bị bớt chút thời gian đi nhờ Giang đại sư làm mai mối.

Bây giờ, nếu mẹ nhắc tới chuyện này, Chu Tuyết Ngưng lại nói quyết định của của mình cho bà nghe: "Mẹ đừng hâm mộ người ta nữa. Con biết tỉnh Quế chúng ta xuất hiện một người mai mối rất giỏi. Hôm nào con lên thành phố nhờ người ta làm mai cho con, tranh thủ cuối năm dẫn con rể về gặp mẹ."

Bà cụ Trương nghe vậy, đúng là vừa mừng vừa sợ: “Con gái à, con nói thật sao? Con không lừa mẹ chứ?"

Chu Tuyết Ngưng nói: "Là thật, con không lừa mẹ. Nếu mẹ sốt ruột, có thể đi nhờ người mai mối cho con."

Bà cụ Trương lập tức nhiệt tình, kích động nói: "Được, con đưa địa chỉ người mai mối này cho mẹ, mẹ sẽ đi nhờ người ta mai mối cho con."

Chu Tuyết Ngưng nói: "Người mai mối này tên là Giang Phong, được các fan trên mạng tôn trọng gọi là Giang đại sư, cậu ta mở một văn phòng môi giới hôn nhân ở gần ga tàu hỏa trên thành phố. Tên văn phòng hôn nhân được đặt là Hạnh Phúc. Mẹ đến ga tàu điện tùy tiện tìm người hỏi đường, sẽ biết nó nằm ở đâu."

Bà cụ Trương hưng phấn nói: "Tốt quá rồi, vậy ngày mai mẹ sẽ lên thành phố nhờ người mai mối cho con."

Có lẽ tâm trạng tốt, bà cụ Trương còn ăn thêm nửa bát cơm. Ăn cơm xong, Chu Tuyết Ngưng muốn rửa bát bà cũng không cho, nhanh nhẹn cầm chén đi rửa, sau đó ra ngoài tản bộ.

. . .

Ngày hôm sau.

Bà cụ Trương tràn trề hy vọng, ngồi xe lên thành phố. Vé xe là do con gái đặt giúp, toa hạng nhất đấy.

Nếu để cho bà cụ Trương tự đặt vé, vậy chắc chắn sẽ chọn toa hạng hai, dù sao cũng chỉ một hai giờ, hơn nữa ghế hạng nhất chỉ rộng hơn ghế hạng hai một chút, lại đắt hơn mấy chục đồng, thật sự không đáng.

Bà cụ Trương ngồi vị trí tay trái gần cửa sổ, ở bên tay phải của bà là một bà cụ trạc tuổi bà. Người tầm tuổi như các bà thường nói hơi nhiều, bình thường ra ngoài đi bộ, gặp người cùng tuổi cũng nói chuyện hết buổi sáng được. Bây giờ ngồi xe gặp được, tất nhiên lại hàn huyên.

Sau khi trò chuyện, bà cụ Trương biết đối phương họ Lý, cùng tuổi với bà, là một giáo viên về hưu.

Sau khi làm quen, bà cụ Trương hỏi: "Giáo viên Lý, bà có mấy đứa con vậy?"

"Tôi chỉ có một đứa con trai, thời đó chúng tôi làm kế hoạch hoá gia đình rất nghiêm khắc, trừ khi không muốn công tác, bằng không chỉ có thể sinh một đứa. Nếu lúc đó đất nước thả lỏng cho sinh hai đứa, tôi chắc chắn sẽ sinh thêm rồi."

Nói đến đây, giáo viên Lý hỏi: "Chị Trương thì sao? Chị có mấy đứa?"

Bà cụ Trương nói: "Tôi cũng chỉ có một đứa con gái. Con trai của giáo viên Lý bao nhiêu tuổi? Đã có gia đình chưa?"

Vừa nhắc tới chuyện này, giáo viên Lý lại nhăn mặt nhíu mày nói: "Năm nay đã 36 tuổi, vẫn còn độc thân, làm tôi buồn đến bạc cả tóc. Lần này tôi đi tỉnh thành, là muốn nhờ người mai mối xem xét một đối tượng giúp nó."

Bà cụ Trương vừa nghe vậy, đây không phải là trùng hợp sao? Bà không khỏi kinh ngạc nói: "Giáo viên Lý, chẳng lẽ chị muốn tới văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc tìm Giang đại sư nhờ làm mai à?"

Giáo viên Lý lập tức hiểu ra, hỏi ngược lại: "Chị Trương, chẳng lẽ chị cũng đi tìm Giang đại sư nhờ làm mai giúp con gái chị à?"

Bà cụ Trương gật đầu nói: "Đúng là trùng hợp thật. Năm nay, con gái tôi cũng 36 tuổi, tôi cũng buồn về cuộc hôn nhân của nó lắm, thậm chí nó vì ứng phó với chuyện giục cưới của tôi, trực tiếp kéo một người bạn đi kết hôn giả, sau đó một năm lại ly hôn, dọa tôi suốt mấy năm thậm chí không dám giục cưới. Nếu không phải đêm qua nó chủ động nói cho tôi biết, tôi vẫn luôn chẳng hay biết gì đấy!"

Nhớ tới tối hôm qua con gái nói cho bà biết tin tức này, đến nay bà cụ Trương vẫn còn chưa bình tĩnh lại được. Cũng may bây giờ con gái lớn rồi, nếu là hai mươi năm trước, bà nhất định phải cho nó nếm thử một trận măng xào thịt.

Giáo viên Lý thở hắt ra, nói: "Chị Trương, con gái chị đúng là lợi hại thật!"

Bà cụ Trương than thở: "Thật ra cũng tại tôi lúc đó giục cưới quá nhiều, khi đó đúng lúc vào thời điểm quan trọng trong sự nghiệp mới cất bước của nó, chắc nó không muốn phân tâm vì việc này, mới làm ra chuyện kết hôn giả để đối phó cho qua chuyện này."

Giáo viên Lý hiểu nói: "Mấy năm trước, tôi cũng giục con tôi mãi, nhưng nó không to gan bằng con gái chị, dám lấy chuyện kết hôn giả tới lừa tôi, nhưng khoảng thời gian đó tôi giục rất ác, số lần nó về nhà càng lúc càng ít, gần như ở tại chỗ làm luôn."

Bà cụ Trương hỏi: "Giáo viên Lý, con trai chị làm gì vậy?"

Giáo viên Lý nói: "Nó là một bác sĩ, làm chỗ bệnh viện Nhân Dân số một ở thành phố chúng ta đấy."

Bà cụ Trương khen: "Bác sĩ tốt, trong nhà có bác sĩ, bình thường người già trẻ con có đau đầu nhức óc, cũng không cần lo lắng hãi hùng. Hơn nữa, con trai chị còn làm bác sĩ ở bệnh viện lớn như bệnh viện Nhân Dân số một, muốn tìm một người vợ thật sự quá dễ rồi."

Giáo viên Lý mỉm cười nói: "Trong nhà có bác sĩ quả thật rất tiện, nhưng bác sĩ cũng có điểm không tốt, đó là công việc quá bận rộn, đặc biệt là bác sĩ trẻ tuổi, thời gian ở bệnh viện còn nhiều hơn ở nhà. Con trai tôi thực tập và làm việc ở bệnh viện mười mấy năm, cũng chỉ có mấy năm gần đây theo quy định bồi dưỡng y tế, phía dưới có người, mới thoải mái hơn một chút."

Bà cụ Trương gật đầu nói: "Làm bác sĩ quả thật khá bận rộn, bệnh viện vĩnh viễn trong tình trạng thiếu người, con của bạn tôi cũng là bác sĩ, lúc bận nhất liên tục mấy ngày cũng không về nhà một lần, khiến bạn tôi đau lòng cứ nói trước mặt chúng tôi là trước đây không nên cho con học y."

Hai bà cụ nói chuyện về đề tài bác sĩ này được mấy phút, giáo viên Lý mới hỏi: "Chị Trương, vừa rồi chị nói lúc chị giục cưới, đúng vào giai đoạn sự nghiệp quan trọng của con gái chị. Không biết con gái chị làm gì?"

Bà cụ Trương nói: "Theo nó nói là làm phát triển phần mềm gì đó, dù sao tôi cũng nghe cũng không hiểu."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận