Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 967: Vua Cơm Mềm Trâu Bò Nhất Cả Nước (2)

Tuy nhiên, Diệp mẫu vừa nói ra lời này, lại khiến Diệp phụ nghe đến ngây người, ông nghi ngờ có phải tai mình xảy ra vấn đề gì hay không, khó tin hỏi: "Bà nói gì? Tôi không nghe rõ."

Diệp mẫu lườm ông một cái, lặp lại: "Tôi nói ngày mai khuê nữ của chúng ta sẽ đăng ký kết hôn!"

Diệp phụ nhìn thoáng qua vẻ mặt vui mừng của vợ mình, lại nhìn thoáng qua khuê nữ hai má ửng đỏ, lông mày nhíu lại nói: "Tại sao đột nhiên gấp gáp như vậy, cho dù thật sự nhìn trúng, ít nhất cũng phải ở chung một thời gian, xác nhận thích hợp rồi lại đi đăng ký kết hôn cũng không muộn mà!"

Diệp mẫu hừ nói: "Ông cho rằng là tôi ngớ ngẩn à, sở dĩ tôi đưa ra quyết định thế này, khuê nữ chúng ta cũng không có phản đối, đương nhiên là có lý do rồi."

Nói xong, Diệp mẫu kéo Diệp phụ sang một bên, thấp giọng kể chuyện xem mắt cho ông nghe, cuối cùng mới nhìn ông nói: "Đó chính là một năm một hai triệu chia cổ tức, mỗi ngày chúng ta vất vả ra quầy hàng, cũng phải mười mấy hai mươi năm mới có thể kiếm được nhiều lợi nhuận như vậy, hiện tại cơ hội bày ra trước mặt khuê nữ chúng ta, không nhanh chóng bắt được đó không phải là ngu ngốc sao?"

Trong mắt Diệp phụ có sự rung động thật sâu, nửa ngày sau ông mới nuốt nước miếng nói: "Trì hoãn mấy ngày này cũng không có ảnh hưởng gì, vừa mới gặp mặt ngày hôm sau đã đi đăng ký thì có phần hơi gấp rồi."

Diệp mẫu cười nhạo nói: "Mấy ngày và một ngày, có khác nhau gì không?"

Diệp phụ thức thời ngậm miệng lại.

Ngày hôm sau.

Trong lúc Chử Tinh Huy và Diệp Phượng Nghi cầm sổ hộ khẩu đến cục dân chính đăng ký kết hôn, Giang Phong là ông mai lại cùng một khách hàng mới ăn cơm ở một nhà hàng nào đó.

Khách hàng mới này không phải là người nào khác, chính là hàng xóm của Chử mẫu, bác Cung, sau khi bà biết Giang Phong là đại sư mai mối liền lấy số điện thoại di động của Giang Phong từ chỗ Chử mẫu.

Sau khi trở về nói rõ với khuê nữ nhà mình, hôm nay bác Cung mới gọi điện thoại mời Giang đại sư ăn cơm.

Hai bên khách sáo một hồi, bác Cung mới nói chuyện chính sự, nói: "Giang đại sư, khuê nữ của tôi năm nay 25 tuổi, cao 1m61, dáng người cũng được, chỉ là bộ dạng tương đối bình thường.

“Tình huống nhà tôi và nhà hàng xóm Chử gia thực ra không khác mấy, điều duy nhất nhà tôi tốt hơn Chử gia có chính lẽ con gái tôi biết sống phóng túng hơn thằng nhóc Chử Tinh Huy kia một chút!

Khuê nữ của tôi hiện đang kinh doanh một quán cà phê tình nhân, mặc dù tiền kiếm được trong một năm vẫn không so được với hoa hồng mà trong thôn chia cho, nhưng nói thế nào cũng có trăm tám mươi vạn, xem như là một hạng mục không tệ."

Giang Phong lên tiếng: "Một năm có thể kiếm được trăm tám mươi vạn, điều này đã mạnh hơn rất nhiều người rồi, dì à, khuê nữ của dì vẫn rất ưu tú."

Bác Cung cười nói: "Đây cũng là ưu điểm duy nhất của nó!"

Giang Phong cười cười, hỏi: "Dì, không biết khuê nữ của dì có yêu cầu gì đối với nửa kia thế?"

Bác Cung hơi có chút ngượng ngùng nói: "Giang đại sư, yêu cầu chọn bạn đời của khuê nữa tôi rất gì và này nọ, nói ra cậu cũng đừng cười ha!"

Giang Phong cười nói: "Dì, khách hàng kỳ lạ đến đâu con cũng từng gặp rồi, dì yên tâm nói là được."

"Gia cảnh nhà trai, trình độ học vấn, công việc, v.v… không quan trọng, nhưng chiều cao không thể thấp hơn 1m78, với lại IQ và EQ đều phải đạt tiêu chuẩn."

Nói đến đây, bác Cung nhấp một hớp nước nóng, mới nói yêu cầu mấu chốt cuối cùng ra: "Điểm quan trọng nhất, hắn có thể tiếp nhận ở rễ."

Vẻ mặt Giang Phong bình tĩnh hỏi: "Dì, ngoại trừ những yêu cầu này ra, còn có những yêu cầu nào khác không?"

Bác Cung lắc đầu nói: "Không có, chỉ cần có thể đạt được những tiêu chuẩn này là được."

Giang Phong gật đầu nói: "OK, cháu nhất định sẽ cố gắng giúp đỡ."

“Giang đại sư, vậy kế tiếp làm phiền ngài rồi!”

"Dì, dì khách sáo quá, đây là công việc của cháu mà."

Ăn một bữa cơm với bác Cung, Giang Phong còn nhận được một phần lời mời nhờ mai mối và lì xì giá trị không nhỏ.

Sau khi tách ra, Giang Phong bắt đầu thay con gái của bác Cung là Cung Thấm Lan tìm kiếm đối tượng phù hợp, tinh thần vừa động, một gợn sóng vô hình giáng xuống, trong nháy mắt bao phủ hơn một tỷ dân cư, từng ảnh chân dung nam điên cuồng lóe lên, cuối cùng khóa một ảnh chân dung trong số đó:

【 Danh tính 】 Lý Dật Bình

【 Tuổi tác 】25 tuổi

【 Chiều cao 】183cm

【 Cân nặng 】74kg

【 Bối cảnh gia đình 】 Sinh ra trong một gia đình nông thôn nghèo, cha mẹ đều là nông dân kiếm ăn trong đất.

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】73 (tình cảm vợ chồng 76 + môn đăng hộ đối với 64 + quan hệ gia đình 79)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa】91 (tình cảm vợ chồng 96 + môn đăng hộ đối với 84 + quan hệ gia đình 93)

Đào hoa kiếp

Đọc xong tư liệu về đối tượng xứng đôi này, Giang Phong không khỏi cảm khái một câu: Thật đúng là một loại gạo nuôi trăm loại người!

Lý Dật Bình năm nay 25 tuổi, cao 1m83, dáng dấp mặt mày thanh tú, rất được các cô gái yêu thích, hắn là người tỉnh Quý Châu, sinh ra trong một gia đình nghèo ở nông thôn, đứng thứ ba ở nhà.

Lý Dật Bình không cam lòng làm người bình thường, luôn luôn tích cực muốn thay đổi số phận của mình, mà với hoàn cảnh của mình, cách hiệu quả nhất đương nhiên là đọc sách, miễn là có thể đậu vào trường cao đẳng hàng đầu, có thể sẽ có một tương lai tươi sáng.

Đáng tiếc, đọc sách cũng không phải cố gắng là có thể đạt được kết quả tốt, mặc dù Lý Dật Bình đã đủ khắc khổ, nhưng thi đại học cũng chỉ miễn cưỡng thi đậu vào một trường đại học 211, so với học viện hàng đầu còn kém xa!

Sau khi tốt nghiệp đại học, Lý Dật Bình tìm được một công việc đãi ngộ bình thường, hắn đã làm công việc này được hơn một năm, mắt thấy không có triển vọng phát triển gì, không cam lòng bình thường nên hắn đã bỏ việc.

Trong hơn một năm tiếp theo, Lý Dật Bình đã thay đổi mấy công việc, đáng tiếc là không có công việc nào có triển vọng, tất cả đều là công việc có thể nhìn thấy kết thúc,

Mắt thấy đã 25 tuổi mà vẫn chẳng làm nên trò trống gì, thậm chí ngay cả một công việc đàng hoàng cũng không tìm được, trong lòng Lý Dật Bình không tránh khỏi xuất hiện tâm trạng lo lắng.

Người bình thường muốn nổi bật, thực sự quá khó khăn!

Lối thoát của hắn, đến cùng đang ở đâu?

Tự chủ lập nghiệp, điều này căn bản không cần phải suy nghĩ, bởi vì hắn bao gồm cả cha mẹ của hắn, đều không có đủ tiền vốn để lập nghiệp.

Làm công, chỉ có thể nuôi sống bản thân, muốn dựa vào làm công để nghịch tập, xác suất quá thấp!

Mua vé số, xác suất trúng thưởng là vô hạn gần bằng không.

Lý Dật Bình suy nghĩ rất lâu, cũng không tìm được một con đường thích hợp cho hắn đi.

Bởi vì những cách kiếm tiền nhanh chóng đã được ghi rõ ràng trong luật Hình sự.

Cho đến một ngày, trong lúc nghịch điện thoại di động, lúc vô tình nhìn thấy một mẩu tin tức, trái tim hắn đột nhiên được khai sáng.

Nhân vật chính trong tin tức cùng họ với hắn, ngay cả tên cũng có một chữ giống nhau, không thể không nói thực đúng là duyên phận, có lẽ đây cũng là chỉ dẫn của lão thiên gia từ nơi sâu sa cho hắn.

Theo mô tả trong tin tức, vị tiền bối họ Lý này được ca ngợi là vua cơm mềm trâu bò nhất cả nước, trong những năm 90 của thế kỷ trước, dựa vào một khuôn mặt đẹp trai, sau đó ăn cơm mềm trở thành một tỷ phú giàu có, thực sự không phải là trâu bò bình thường.

Vị tiền bối họ Lý này được một lão thái thái minh tinh ở nước Mỹ nhìn trúng, trải qua nhiều thăng trầm, lựa chọn kết hôn với lão thái thái này, sau đó tận tâm tận lực hầu hạ lão thái thái này 13 năm, cuối cùng làm lão thái thái cảm động, để lại di sản hàng chục tỷ cho hắn.

Sau khi đọc được tin tức này, máu trong người Lý Dật Bình sôi trào cả lên!

Hắn đưa ra quyết định tại chỗ, đời này quyết tâm phải được ăn cơm mềm ngon nhất.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận