Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 167: Mỹ Thực Đặc Biệt: Bà Thủy Quải

Mấy ngày gần đây, Giang Phong vẫn luôn đau đầu một chuyện, đó chính là sinh nhật của tiểu tỷ tỷ Hoàng Linh Vi đã sắp tới rồi, hắn rốt cuộc nên tặng quà sinh nhật gì thì mới thích hợp đây?

Đầu tiên, những đồ có thể dễ dàng mua được bằng tiền, Giang Phong đều không cân nhắc đến.

Dù sao thì gia cảnh của Hoàng Linh Vi cũng rất tốt, nói không thiếu cái gì thì có lẽ hơi khoa trương, nhưng cô phần lớn là không thiếu gì, mà đồ cô thiếu thì cũng không phải thứ Giang Phong có thể mua được.

Đã không thể đặt tâm lên giá trị món quà, vậy cũng chỉ có thể đặt tâm lên ý nghĩa của món quà.

Quà tặng không đáng tiền nhưng có ý nghĩa lớn cũng rất nhiều, ví dụ như hạc giấy hay ngôi sao may mắn, có điều đây đều là mấy chuyện nữ sinh thích làm, một người đàn ông trưởng thành như Giang Phong đương nhiên không đi tặng loại quà này được.

Nghĩ hết trọn vẹn mấy ngày, không biết đã chết mất bao nhiêu tế bào não rồi, cuối cùng Giang Phong nghĩ ra một món quà cực kỳ đặc biệt, món quà này chỉ có một chữ, ăn!

Đúng vậy, nghĩ được mấy ngày, Giang Phong quyết định vào ngày sinh nhật của Hoàng Linh Vi sẽ tự tay làm cho cô một món ngon đặc biệt, hơn nữa còn là mỹ thực mà khả năng cao cô chưa từng ăn bao giờ.

Món mỹ thực này chính là món ăn độc quyền của huyện Bách Lương, “Bà thủy quải”, hay còn gọi là “Lạc thủy bao”, đây là món ăn đặc biệt người huyện Bách Lương tạo ra, vào ngày Quan m đản (Ngày 19.2 âm lịch hằng năm là ngày vía Quán Thế m Bồ Tát đản sanh. Vào ngày này, một số chùa tổ chức lễ kỷ niệm để tỏ lòng tôn kính và ôn lại công hạnh của quý Ngài) hàng năm đều sẽ làm.

Nói cũng không khoa trương, ở huyện Bách Lương, chỉ cần là phụ nữ ở nhà thì tám chín phần mười sẽ làm “Bà thủy quải”, cũng giống như sủi cảo ở phương bắc, nhà nào cũng sẽ làm.

Tuy nói ở huyện Bách Lương, nhà nào cũng sẽ làm món “Bà thủy quải”, nhưng món này cũng giống như xào rau vậy, có người làm được hương vị ăn cực kỳ ngon, lại có người làm được hương vị khó mà nói nên lời.

Mà Giang mẫu chính là cao thủ làm “Bà thủy quải”.

Giang Phong quyết định học hỏi mẹ mình thật tốt.

Lúc hắn nói ý định này cho mẹ mình, vẻ mặt Giang mẫu tràn đầy kinh ngạc, hỏi lại: “Con muốn học mẹ cách làm “Bà thủy quải”?”

Giang Phong vâng một tiếng, nói: “Mẹ, cái này học có khó không?”

Giang mẫu đáp: “Khó thì không quá khó, chỉ là con học cái này làm gì? Muốn ăn thì để mẹ làm cho là được!”

Giang Phong cười hắc hắc, nói: “Con định dùng cái này để bắt một cô con dâu về cho mẹ!”

Giang mẫu nghe vậy thì mắt sáng lên: “Tiểu Phong, tình huống thế nào vậy? Con nhìn trúng cô nương nào rồi?”

Giang Phong gật đầu nói: “Có nhìn trúng một cô gái, sắp đến sinh nhật cô ấy rồi, con thật sự không nghĩ ra nên tặng quà sinh nhật gì thì tốt, nghĩ tới nghĩ lui liền dứt khoát tìm mẹ học cách làm Bà thủy quải, đợi đến hôm sinh nhật cô ấy sẽ làm cho cô ấy ăn, coi như là quà sinh nhật!”

Giang mẫu dở khóc dở cười, nói: “Nào có ai như con vậy, con gái bây giờ đều rất chú trọng nghi thức, sinh nhật người ta con thế nào cũng phải tặng được một món quà tử tế chứ!”

Giang Phong thở dài: “Con cũng đã nghĩ việc tặng quà rồi, nhưng cô ấy cái gì cũng không thiếu, con nghĩ cả mấy ngày cũng không nghĩ ra nên tặng quà gì, cho nên còn không bằng dùng tâm ý làm cho cô ấy một bữa ăn ngon!”

Giang mẫu tò mò hỏi: “Cô gái này là người nơi nào thế?”

“Cô ấy là người Quảng Đông, ở thành phố Thâm Quyến, là con quen được lúc đưa cô về nhà.”

Nói đến đây, Giang Phong cười nói: “Mẹ, trước mẹ đừng hỏi nhiều như vậy, bây giờ con với cô ấy vẫn còn là chữ bát thiếu một nét đấy, chờ con theo đuổi người ta thành công rồi sẽ nói chi tiết cho mẹ sau, lúc đó cũng không muộn!”

Giang mẫu nghe vậy chỉ có thể cố nén lòng hiếu kỳ lại, hỏi: “Tiểu Phong, con thật sự muốn học làm Bả thủy quải sao?”

“Đương nhiên là thật rồi.” Giang Phong trả lời, sau đó lại hỏi: “Mẹ, cái này phải luyện bao lâu mới làm thuần thục được vậy?”

Giang mẫu cười nói: “Thời gian cụ thể thì khó nói, có vài người vừa học liền biết, có vài người lại dạy chết cũng không học được. Dù sao thì con cũng cứ thử học trước, nếu như có thể học được là tốt nhất, còn nếu như không học được thì để mẹ làm cho là được rồi, con gói lại mang đến cho cô ấy ăn cũng được!”

Có hai cách ăn Bà thủy quải, một là ăn lúc vừa ra lò, một loại khác là làm lạnh, về sau rán lên ăn.

Cả hai cách đều có hương vị đặc trưng riêng, đều ăn rất ngon.

Giang Phong gật đầu nói: “Được, vậy trước tiên học làm, không học được thì trực tiếp mang thành phẩm đến cho cô ấy cũng được!”

Làm Bà thủy quải có hai điểm khó, một là da (vỏ bánh), hai là tâm (nhân bánh).

Vỏ Bà thủy quái là dùng gạo nếp và gạo tẻ ngâm sau đó nghiền thành bột, thêm nước nhào thành cục, còn tỉ lệ gạo nếp và gạo tẻ là bao nhiêu, lúc nhào bột phải thêm bao nhiêu nước, đây đều là kinh nghiệm.

Còn phần tâm, cái này mỗi một gia đình có một khẩu vị khác nhau, nhưng phải công nhận loại nhân ăn ngon nhất vẫn là hỗn hợp thịt heo, trứng gà, tỏi, nếu như điều kiện cho phép còn có thể thêm ít thịt cua tươi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận