Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 942: Giang Đại Sư, Vợ Tôi Sinh Rồi Sao? (3)

Chớp mắt đã tới ngày mùng 2 tháng 6.

Tiêu Mẫn đã vào nhập viện tại một bệnh viện tư nhân nổi tiếng từ trước một ngày, ở bệnh viện nhà nước, dù có tiền cũng không thể nhận được phục vụ quá tốt, nhưng ở bệnh viện tư nhân thì chỉ cần có tiền, bạn chính là tổ tông, muốn được phục vụ tốt bao nhiêu thì sẽ có phục vụ tốt bấy nhiêu.

Lúc này, ở ngoài phòng sinh đang tụ tập một đám người, Uông phụ, Uông mẫu và một đám thân thích Uông gia, còn có Tiêu phụ, Tiêu mẫu và một đám thân thích Tiêu gia nữa, đương nhiên cũng không thể thiếu được bạn bè thân thiết của Uông Văn Kiệt và Tiêu Mẫn.

Mặt khác, còn có cả đại diện của các đối tác làm ăn thân cận của Uông gia.

Tóm lại, tất cả những người có quan hệ gần gũi với Uông gia, cơ bản đều tới.

Đây chính là hiện thực, khi bạn có tiền, vợ sinh con, cha mẹ sinh nhật, thậm chí là tảo mộ cho người thân cũng đều sẽ có người tới góp mặt chung vui.

Trái lại, nếu như không có tiền, dù có mời khách tới dự lễ kết hôn thì người ta cũng chỉ tùy tiện cho một cái hồng bao là xong, còn người thì chắc chắn sẽ không rảnh để tới tham dự hôn lễ.

Giang Phong vẫn luôn chăm chú quan sát thông tin xứng đôi của Uông Văn Kiệt trên màn hình giả lập, khi thấy thông tin của con trai lớn Uông Văn kiệt xuất hiện, hắn liền tươi cười chắp tay nói với Uông Văn Kiệt: “Uông tổng, chúc mừng anh đã sinh được quý tử.”

Uông Văn Kiệt nghe vậy thì mừng rỡ, kích động hỏi: “Giang đại sư, vợ tôi sinh rồi sao?”

Ánh mắt tất cả mọi người cũng đều dồn lên trên người Giang Phong.

Giang Phong cười, gật đầu nói: “Ừm, sinh rồi, mẹ tròn con vuông, đứa nhỏ nặng bảy cân tám.”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều không khỏi mở to hai mắt nhìn, mặc dù tất cả những người ở đây đều đã nghe nói về danh tiếng của Giang đại sư, đều biết Giang đại sư có năng lực thần kì mà bọn họ không thể nào hiểu được, nhưng khi nghe thấy hắn nói lời này thì vẫn không khỏi kinh ngạc.

Đúng lúc này, cửa phòng sinh mở ra, cô y tá bước ra, vui vẻ báo tin vui cho tất cả mọi người: “Chúc mừng, sản phụ đã sinh xong, mẹ tròn con vuông, đứa trẻ nặng bảy cân tám lạng.”

Giờ phút này, đám người thật sự là phục tới không thể phục hơn với năng lực suy tính như thần của Giang đại sư.

Lấy lại tinh thần, Uông phụ Uông mẫu đã chuẩn bị một xấp hồng bao từ sớm, lúc này liền bắt đầu phát cho mọi người, gặp người là phát, vẻ hưng phấn lộ rõ trên mặt.

Tiêu phụ Tiêu mẫu cũng cực kì mừng rỡ, con gái bọn họ tuy nói là minh tinh, nhưng kết thân với Uông gia tuyệt đối là với cao, người làm cha làm mẹ như hai người cũng vẫn luôn lo lắng thấp thỏm.

Bây giờ thì ổn rồi, bụng con gái hai người cũng không chịu thua kém, đứa đầu tiên đã sinh ra được cho Uông gia một thằng nhóc mập mạp, địa vị trong gia đình cũng trở nên vững chắc.

Con vừa chào đời, vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn phát sinh, vì sản phụ sau khi sinh con xong sẽ có tỉ lệ xuất huyết mạnh nhất định, cho nên bắt buộc phải được theo dõi kĩ lưỡng trong khoảng thời gian này.

Ví dụ như theo dõi huyết áp của sản phụ, lượng máu chảy hậu sản của sản phụ, hơn nữa, mọi người đều biết sản phụ sau khi sinh con xong, tâm tình đều sẽ tương đối kém, cho nên bác sĩ cũng cần phải quan sát trạng thái tinh thần của sản phụ, tránh xuất hiện các vấn đề về tâm lí.

Hơn nữa, 90% các bệnh biến chứng hậu sản cũng sẽ xuất hiện trong 2 tiếng đầu sau sinh, bởi vậy, để sản phụ ở trong phòng sinh thêm hai tiếng để theo dõi là điều cần thiết.

Bạn bè thân thích hai bên Uông gia và Tiêu gia và các đối tác làm ăn cũng đều ở lại bệnh viện cùng Uông tổng, nhất quyết chờ tới khi gặp được sản phụ và đứa trẻ mới chào đời rồi mới đi.

Uông gia là một trong số ít phú hào cấp trăm tỷ ở trong nước, bây giờ, trưởng tôn của Uông gia chào đời, tin tức này vừa truyền ra ngoài đã nhanh chóng leo lên bảng hotsearch, cũng chiếm cứ vị trí đầu tiên trong bảng.

“Tin vui, Tiêu Mẫn sinh quý tử, tập đoàn Uông thị đã có người kế thừa.”

“Tiêu Mẫn sinh trưởng tôn cho Uông gia, ngồi vững trên vị trí nàng dâu Uông gia.”

“Tiêu Mẫn sinh con...”

Tiêu Mẫn bây giờ là minh tinh tuyến một, cộng thêm thân phận con dâu hào môn, đứa con đầu lòng của cô lôi kéo sự chú ý của toàn bộ trang mạng cũng là chuyện bình thường, nhất là những người yêu thích âm nhạc của cô, họ lập tức đăng tin chúc phúc, từng người từng người câu từ so với người sau lại càng xúc động hơn.

Sau hai tiếng, Tiêu Mẫn và con trai mới được đẩy ra từ phòng sinh.

Uông Văn Kiệt lập tức đi lên nắm chặt tay Tiêu Mẫn, ấm áp nói: “Vợ, em vất vả rồi, em bây giờ thế nào rồi? Có chỗ nào không thoải mái không?”

Sắc mặt Tiêu Mẫn vẫn còn hơi nhợt nhạt, cố gắng nở nụ cười nói: “Em không sao, chỉ là vừa rồi lúc sinh quá đau, bây giờ vẫn chưa hết.”

Nói xong lại quay sang chào hỏi cha mẹ mình và cha mẹ chồng, cùng Giang đại sư và đám người ở đó.

Uông phụ tươi cười rạng rỡ nói:” Tiêu mẫn, cha thay liệt tổ liệt tông Uông gia cảm ơn con, con đã lập công lớn cho Uông gia chúng ta rồi!”

Lúc nói chuyện, con mắt của ông vẫn luôn đặt trên người đứa bé nằm bên cạnh Tiêu Mẫn, thật sự là càng nhìn càng thích, thằng nhóc này thật sự là giống ý như đúc cha nó khi còn bé.

Tiêu Mẫn khiêm tốn đáp vài câu, mẹ chồng cô đã không đợi nổi nữa mà ôm cháu trai lên.

Sau đó, toàn bộ sự chú ý của Uông phụ, Uông mẫu và Tiêu phụ, Tiêu mẫu đều đặt trên người đứa trẻ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận